Mùa Yêu - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
492


Mùa Yêu


Chương 30


Chúng ta cứ đi tìm một nửa của mình dù biết có thể sẽ là đau khổ,buồn bã,đau thương triền miên…thế nhưng vẫn cứ chấp nhận ,vẫn cứ tiến tới…

Không…

Khánh giật mình tỉnh giấc kèm câu nói không khiến Trúc giật mình tỉnh dậy…

Anh ta thở hổn hển …Trúc bật đèn

-Anh mơ ác mộng à

Khánh ôm chầm lấy Trúc rồi mặt anh ta tái nhợt đi

-Dù anh có làm gì đi nữa thì cũng hãy nghĩ là vì anh yêu em…anh k thể mất em được…

Trúc lúc này thấy rất ngạc nhiên vì Khánh rất ít khi nói những lời như vậy…

-Em chỉ muốn chúng ta giữ khoảng cách để có thêm thời gian suy nghĩ về nhau,em đâu có đi đâu…anh cũng đâu có cho ly hôn…

-Anh có chuyện muốn nói với em

-Vâng anh nói đi

-Anh…Hoa Đán có thai rồi nhưng anh nhận ra trong lòng anh k còn nghĩ về cô ấy nữa…

Trúc tỏ ra rất bình tĩnh,cô nhìn Khánh…

-Rồi giờ anh muốn thế nào?

-Anh không biết nữa ,anh đang rất bối rối ,anh nói thật đấy ,anh k biết phải làm gì,anh đã mơ thấy em tự sát,anh …anh…

-Anh yên tâm,em sẽ không đến mức như vậy đâu,giờ cô ấy đã như vậy anh nên có trách nhiệm…dù sao thì tình cảm của chúng ta ngay từ đầu đã mờ nhạt …em cũng k thể sinh con cho anh,thế nên em sẽ sống như một cái bóng bên cạnh anh cho tới khi nào anh đuổi em đi,khi đó duyên nợ của chúng ta chính thức chấm hết…

Trúc quay đi Khánh ôm từ phía sau

-Anh xin lỗi,dù biết là lời xin lỗi cũng k thể khiến em nguôi ngoai lúc này nhưng anh k muốn giấu em chuyện gì…

-Em yêu anh nhiều hơn anh nghĩ nên em chấp nhận là người thiệt thòi,em…em có lẽ đến lúc phải trưởng thành hơn để đối diện với mọi chuyện…

Ngay hôm sau ,Hoa Đán chính thức được phê duyệt làm vợ bé của Khánh thế nhưng khi cô ta nhận được tin từ Vú Già

-Già đại diện cho cấm điện cũng như ngài Hoàng Kim Khánh đến tới thông báo ,ngày mai sẽ nạp cô làm vợ bé nhưng sẽ k có hôn lễ nào được tổ chức…

-Tại sao,tại sao tôi lại k dc tổ chức theo đúng trình tự

-Giờ xã hội phát triển nên ngài ý nói chỉ kết hôn một lần còn về chuyện làm vợ bé bắt buộc phải làm nhanh gọn ,kín kẽ…

-Anh ấy nói bắt buộc…tôi phải gặp anh ấy

-Ngài ấy nói lúc này không gặp ai,cô Hoa Đán này,tôi hiểu quá rõ về cô rồi thế nên cô chỉ có giá trị 10 năm trước,10 năm sau giá trị của cô trong lòng ngài ấy chỉ là con số 0.Nếu như k phải cô có thai thì đừng mơ bước vào cấm điện nơi mà đã có phu nhân là chủ nhân…

-Bà cứ chờ đấy,khi tôi xong việc bà sẽ là người đầu tiên tôi tống cổ ra khỏi đây…

-Tôi rất mong chờ ngày đó,tôi đã già rồi cũng muốn về hưu rồi …

Vú già rời đi Hoa Đán nắm chặt tay,cô ta khẽ cười “ Hoàng Kim Khánh ơi là Hoàng Kim Khánh ,anh đối xử với tôi cạn tình như vậy thật sao,anh sẽ phải hối hận”…

Tại nhà chủ tịch P…

Phương ngồi dũa móng tay thản nhiên…Sơn liền thắc mắc

-Em k theo đuổi tình yêu nữa à mà nay lại rảnh rỗi ngồi nhà…

-Em á,em đang cho họ cắn nhau sau đó em sẽ nhảy vào…lúc này em k nên manh động gì cả…anh Khánh sẽ nạp thêm vợ bé ,em để cho Hoa Đán và cô vợ tranh đấu nhau sẽ tốt hơn…

-Hắn sẽ nạp thêm vợ bé sao

-Nghe nói cô ta có thai rồi,con đó thật may mắn tự dưng quay trở về xong đùng cái lại có thai ngay,nghe thật khó chịu nhưng k sao,bố đã có tính toán riêng cho em rồi…

-Cái thằng đàn ông như vậy có gì tốt mà sao cứ lao vào vậy…điên hết cả rồi…

-Anh ấy là người đàn ông cực kì tốt,anh làm sao mà hiểu được…

Sơn thở dài trước lời u mê si tình của em gái…

Tiếng sấm chớp nổ ra…cơn mưa bất chợt ào xuống…Trúc ngồi trước gương mặt mất hồn…Yumi từ sau xoa vai

-Phu nhân,đi thôi

-Đến lúc rồi ,đi đón người mới thôi

-Cô hẳn là rất buồn lòng…

-Buồn cũng không thể thay đổi được điều gì ,tôi đành ngẩng cao đầu,cố gắng sống chấp nhận sẽ tốt hơn là phản kháng…

-Ngài ấy yêu cô mà,thật sự rất quan tâm đến cô sự cố có thai chỉ là ngoài ý muốn…

-Anh ấy từng nói khi còn là vợ chồng với tôi thì tuyệt đối sẽ không động vào cô gái khác,tôi đã tin vào điều đó khi Phương nằm cạnh mà anh ấy không hề có gì đi quá giới hạn,nhưng tôi đã k ngờ trước,người yêu của anh ấy đã chết lại có thể sống trở về nên nếu có đi quá giới hạn thì tôi cũng k thể trách được…tôi cũng chưa làm tròn bổn phận của một người vợ từ ngày kết hôn…

Tại cửa nhà Mắt Quỷ…

Hoa Đán bước xuống từ xe hoa…Cô ta tiến vào cửa Vú già chặn cửa

-Lối này k phải dành cho cô

-Bà…tránh đường

-Vợ bé có thân phận riêng của vợ bé,theo tập tục vợ bé thì phải đi cửa sau…nhất là lại còn chửa trước…

Hầu cận Hoa Đán lên tiếng

-Các người đừng có quá đáng…phu nhân ở đây sao dám cản

-Ai là phu nhân,phủ này chỉ có một chính thất phu nhân đừng có đánh tráo khái niệm

-Bà…

Hoa Đán dơ tay ý k dc nói nữa

-Được vậy cứ theo tập tục mà làm

Vú cười nhẹ

-Xin mời đi cửa sau…

Hoa Đán mặc váy cô dâu đi dưới mưa mặt cô ta như cố kìm chế cảm xúc…bước qua cánh cửa sau …Vú hô lớn

-Tiếp đón bà hai …

Hoa Đán nhắm mắt cố nuốt cục tức vào bụng…

Tại sảnh chính của chính điện…Trúc ngồi trên chiếc ghế cao bên cạnh chiếc ghế chính nơi mà Khánh hay ngồi…vị thế của chính thất phu nhân…

Hoa Đán bước vào với gương mặt cao ngạo nhìn Trúc…

-Cuối cùng cũng đã gặp được nhau

-Chị đang bầu sao lại ướt hết thế kia

Trúc đang định đứng dậy thì Vú gạt

-Phu nhân,người nên ngồi ở vị trí mà dành riêng cho người…

-Kìa Vú cô ấy ướt hết rồi

-Mưa là lộc mà…bà hai đang thụ lộc trời đó ạ ( nói kháy)

Hoa Đán mỉm cười cúi chào Trúc

-Kính chào Phu Nhân,tôi là Hoa Đán từ nay sẽ là bà hai ở nơi này,rất mong phu nhân dơ cao đánh khẽ …chỉ bảo cho tôi trong suốt thời gian ở nơi này…

-À vâng tất nhiên rồi…

Trúc ngại trước phản ứng cúi đầu của Hoa Đán…Vú liền căn dặn Trúc sau khi về phòng

-Phu nhân,nhân từ với địch là tự hại chính mình,cô ta k phải là dạng vừa đâu

-Nhưng vú ,cô ấy đang có thai cũng k nên gây áp lực gì cả,tránh người ngoài lại nói cháu khó tính hay chèn ép

-Cả cái phủ này có ai k lạ tính của phu nhân nữa đâu…phu nhân quá dễ tính nên mới để cô ta bước vào đây…

-Thôi vú đừng giận,cháu k giận thì thôi vú giận tổn thọ lắm ( Trúc đấm đấm bóp nhẹ vai Vú)

-Phu nhân đừng có chủ quan,giờ nơi này có hai chủ nhân,thế nên phải có uy đè cô ta từ sớm…

-Được rồi vú đi nghỉ đi nào…cháu biết rồi …

Tại phòng tân hôn bên phủ Tây là nơi Hoa Đán dc sắp xếp ở trong khu cấm điện…

Khánh mở cửa bước vào …Hoa Đán người ướt sũng,cô ta cố tình để nguyên như vậy…thấy Khánh liền rưng rưng

-Em có đáng bị đối xử thế này không ạ?

-Hình như em nghĩ quá nhiều rồi…

-Anh tại sao lại làm vậy với em,trong lòng anh coi em là gì ,nếu chỉ vì cái thai này thì em sẵn sàng bỏ đi để k vướng bận gì đến anh…k cần phải vì nó mà anh mới cưới em theo cái cách sỉ nhục em như hôm nay…em đã phải cúi đầu trước kẻ đến sau…

-Kẻ đến sau mà em nói sẽ chẳng bao giờ nói bỏ con một cách dễ dàng như em nói…anh yêu vợ mình …

Hoa Đán bật cười khẽ

-Anh đến để nói câu này ạ…vậy sao anh còn giữ em và nói sẽ k gì có thể ngăn cách được chúng ta…

-Khi đó anh chưa khẳng định được tình cảm của mình nhưng trong lòng anh khi đối diện với vợ anh,anh đã nhận ra anh cần cô ấy …

-Cần cô ấy hơn em…

-Em nghỉ ngơi đi…

Khánh quay đi Hoa Đán vừa cười vừa khóc trong phòng tân hôn…

Vú già khi đó nói với Yumi bên ngoài

-Ả cứ k biết rằng ngài ấy là kẻ yêu ghét rất rõ ràng sẽ tự chuốc lấy khổ vào thân

-Thương Trúc vú ạ

-Cô ta xuất hiện lại khiến ngài ấy yêu phu nhân hơn …và khẳng định tình cảm của mình…10 năm trước nó khác 10 năm sau mà…

Trúc ngồi ôm cuốn sách ngồi ngủ gật bên hiên dưới những tán hoa giấy tím rơi lả tả xung quanh…

Khánh trở về nhìn thấy vợ…anh ta nở nụ cười rất tươi …dường như qua ánh mắt người đàn ông đó hiện rõ tình yêu đang rất lớn dành cho vợ mình…

Yêu thích: 4.7 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN