Mùa Yêu
Chương 31
Nếu như tình cảm của chúng ta dành cho nhau là thật,nếu như năm tháng thanh xuân đó tất cả đều dành cho nhau thì có lẽ tất cả đã đẹp một cách trọn vẹn…
Trúc khẽ mở mắt thấy trước mặt mình Khánh đang đứng nhìn cô,giây phút đó khiến cô giật mình…
-Anh sao lại ở đây?
-Em không muốn anh ở đây à
-Hôm nay là ngày anh kết hôn,nghe hơi buồn nhưng em đã cố chấp nhận nó…
-Cám ơn em vì đã ở đây,vẫn bên cạnh anh …
Trúc dang tay Khánh cũng dang tay ôm lấy cô…ở bên cạnh Khánh Trúc ánh mắt trầm lắng rất buồn…
-Ở trên đời này muốn tìm được người mình thương thật sự quá đỗi khó khăn…thế nên hãy cứ sống hết mình một lần,dù cho cái giá đó phải trả thế nào chúng ta cũng nên chấp nhận…
Hoa Đán ngồi dơ tờ giấy siêu âm lên rồi nói khẽ
“ Giá như mẹ k lựa chọn ra đi năm đó thì có lẽ con sẽ là đứa trẻ được yêu thương hết mực,mẹ sẽ giành lại bố cho con bằng bất cứ giá nào,hãy chờ tin của mẹ”…
Hôm sau Khánh phải đi công tác tại miền Nam,ở nhà Tokuda liền nói trong cuộc họp
-Đợt từ thiện này tôi nghĩ chúng ta nên làm để lấy được lòng của mọi người sau đợt lũ lụt
vừa rồi…như thế chức chủ tịch hội đồng thành phố ngài Khánh sẽ dễ dàng ngồi lên
Hội đồng và mọi người đều tán thành
-Nhưng hiện tại ngài ấy k có nhà …
-Phu nhân sẽ làm ,phu nhân của chúng ta đến lúc phải làm chuyện gì đó cho gia tộc này rồi chứ
-Nhưng ngài ấy lệnh tuyệt đối không được để lộ hình ảnh phu nhân ra ngoài…
-Cái này cứ hỏi qua ý phu nhân xem,chắc sẽ k giữ kẽ đến mức đó…
-Nhưng…
-Để tôi hỏi ý phu nhân xem sao…chúng ta có hai phu nhân cơ mà,đại phu nhân không làm thì nhị phu nhân làm…
Ngay lập tức Trúc nhận được lời đề nghị và Vú thở dài
-Bên nghị viện họ đưa ra ý như vậy,nếu chúng ta không làm theo cũng không được…Vú cứ nhận lời đi…
-Nhưng phu nhân ra ngoài kia làm từ thiện sẽ khác,khi đó có rất nhiều kẻ xấu trà trộn tiếp cận và hại cô…
-Vậy k lẽ chau ham sống sợ chết lại để cho bà hai bụng mang dạ chửa đi làm sao?
-Nhưng …khi thân phận lộ diện cũng là lúc cô gặp nguy hiểm…ngài ấy mất công giấu cô đi nhưng giờ lũ khốn bên nghị viện lại như vậy…
-Không trốn mãi được,cháu là vợ của ai chứ…cùng anh ấy gánh vác nơi này thì chút chuyện đó có là gì…
-Nếu phu nhân đã quyết già đành theo …
-Chúng ta chuẩn bị bắt tay vào làm thôi nào ,nấu cháo,bánh bao và gạo phân phát
-Vâng …
Trúc gọi cả Xuân đến làm,bên phủ Đông của cấm điện nhộn nhịp,ai nấy đều sắn tay làm bánh bao…
Phú bật nhạc nhẩy đứng ngoáy cháo…Trúc bật cười…
-Anh Phú em k ngờ anh nấu cháo ngon đến thế
-ui dào chuyện nhỏ,anh còn nhiều tài lắm
-Anh tôi vừa nhiều tài vừa nhiều tiền ai mà còn chê nữa thì đúng là mắt kém
Trúc hẩy vai Xuân…Xuân hẩy lại
-Đàn ông bây giờ ai cũng giỏi…
-Nhưng công nhận anh Phú nhà tôi giỏi không
-Ừm…có chút ( nói lưỡng lự)
Phú đơ người vì sướng ,anh ta cầm muôi cháo nóng đưa lên miệng húp…Yumi hô
-Ôi sếp phú ,nóng đấy ạ
Phú bỏng lè lưỡi rồi thở hổn hển…
-Nóng quá ,cháy lưỡi rồi…
Trúc và mọi người mỉm cười…mọi người ai nấy đều làm việc hăng say,câu chuyện được đưa đến tai Hoa Đán,người hầu cận của cô ta có tên là Sâu về đưa chuyện
-Bên đó làm việc nhộn nhịp lắm ạ,ít ra cũng phải bảo mợ 1 tiếng chứ ạ,dù sao thì cũng phải để mợ có chút đóng góp,cô ta muốn gạt mợ khỏi danh sách với lý do mợ đang có bầu…
-Thế à,lần này chúng ta cứ để cho cô ta hăng say đi ,em cầm gói này thả vào nhân bánh mà cô ta làm…để xem cô ta giải quyết thế nào…
-dạ mợ cứ để em…
Đến đêm Trúc mới đứng dậy sau khi hoàn thành đến cả nghìn chiếc bánh bao…cô cẩn thận đi kiểm tra từng chút rồi mới yên tâm đi nghỉ…
Ngày hôm sau…
Trúc đến nơi phát cứu trợ từ thiện…mọi người bê những mẻ bánh bao hấp trực tiếp nóng hổi cho mọi người vùng lũ lụt ,kèm 1 yến gạo và 1 cốc cháo…
Ai nấy cũng đều ngưỡng mộ phu nhân của ông trùm xã hội đen Hoàng Kim Khánh họ đều khen “ Cô ấy đẹp người lại tử tế “
Vú lúc này nói lớn trên loa “ Mỗi chiếc bánh bao đều là do tự tay phu nhân nhà chúng tôi thức từ sáng tới khuya để làm cho đảm bảo,mọi người cứ ăn uống tự nhiên nhé”
Đài truyền hình đến tận nơi ghi hình…chỉ một lúc sau chợt có mấy đứa trẻ nôn mửa sau khi ăn bánh bao…một người kêu lớn lên “ Ngộ độc rồi,họ cho chúng ta ăn gì mà lũ trẻ ngộ độc hết rồi”…
Trúc lúc này đứng bên trên thấy đám đông lùm xùm…cô bước xuống cùng vú và Yumi tiến tới bên phía sau là đám vệ sỹ…chợt những bát cháo hất về phía Trúc “ Đồ đểu cho chúng tôi ăn đồ thiu thối để ngộ độc hết cả lũ…cháo này chắc cũng có vấn đề mọi người ơi vứt hết đi”
Trúc lúc này quá ngạc nhiên khi bị cả đám người hất cháo vào người…yumi và vú che chắn “ Này đừng có vô ơn,phu nhân chúng tôi làm rất cẩn thận”…
Truyền hình trực tiếp nên Khánh từ xa xem thấy Trúc đang bị hắt cháo vào người…anh ta quát lớn
“ Chuẩn bị xe phải quay về gấp”…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!