Mùa Yêu
Chương 32
Lòng tốt bị người ta hiểu sai,trong lòng tôi lúc này cảm thấy rối bời và không biết chuyện gì đang xảy ra với những đứa trẻ đang nôn mửa vì nghi bị ngộ độc…
Cánh vệ sỹ và người bảo vệ Trúc dàn hàng vây kín để cô quay trở lại lán trại…Trúc nói với Vú
-Cháu phải qua xem các em thế nào ,lúc này cháu không thể chạy trốn được…
-Phu nhân như thế rất nguy hiểm…
-Cháu phải sang xem,k thể quay lại
Trúc chạy về phía những đứa trẻ,mẹ của chúng cấu véo đẩy cô ra “ Cút đi con hồ ly tinh,độc ác bảo sao không thể có con”
Câu nói đó khiến Trúc như chết lặng,k hiểu sao chuyện cô k thể có con lại lan truyền hết ra bên ngoài …cô cố lấy lại bình tĩnh…
-Lúc này không phải lúc trách móc,nếu các chị không đưa con đi viện ngay thì hậu quả sẽ rất đáng lo…
-Tiền ăn không có cô bảo chúng tôi phải làm sao mà đi viện
-Viện phí của tất cả những em bé này tôi sẽ tri trả…đi nào k còn thời gian đâu
Yumi gọi xe tới,Trúc bế em bé 2 tuổi nhỏ nhất chạy lên xe trong trạng thái đầu tóc rối bời…Trúc đặt em bé lên tay mẹ đứa trẻ “ Đi đi,tôi sẽ tới sau mọi chuyện sẽ ổn thôi”…
Mấy người phụ nữ có con bị ngộ độc chợt thấy chạnh lòng trước cử chỉ của Trúc ,khi họ thô lỗ nhưng cô vẫn nhẹ nhàng,ân cần…
Quay trở về lán trại Trúc nói với Vú
-Mẻ sáng nay k có ai làm sao,chỉ có mẻ vừa rồi nên ngừng phát bánh,chỉ phát gạo và cháo…
-Tôi đã gom hết những chiếc bánh mẻ sau vào lại rồi
-Đem đi kiểm tra xem có kết quả ra sao…Còn Yumi,cô lập tức đi gom hết bánh bao của thành phố,bao nhiêu cũng được,lúc này chỉ có bánh đó mới an toàn ,chỗ còn lại tuyệt đối k dc phát nữa
-Vâng…tôi đi làm ngay
-Khoan đã,tăng cường bảo vệ nghiêm ngặt nồi cháo…
-Ý cô là có kẻ xấu đang ra tay hãm hại
-Tôi chưa chắc chắn nhưng bánh đều do tay chúng ta làm k thể có chuyện ngộ độc được ,chờ kết quả rồi mới kết luận…
-Vâng…
Trúc đi thay đồ cô vẫn tiếp tục đứng phát cháo dù cho bàn tay một bên bị bỏng rộp do bị hắt cháo vào người khi nãy…
Thầy Sơn đứng bên dưới nhìn Trúc và mỉm cười khi thấy cô vẫn cứng rắn mạnh mẽ…
Đến sẩm tối tay Trúc lúc này run lên khi vết thương đã nghiêm trọng,Vú khẽ kêu
-Phu nhân,người dừng lại đi ạ,ở đây tôi sẽ bảo kẻ dưới làm nốt,tay người nếu k đi về chăm sóc sẽ nhiễm trùng mất
-Cũng k còn đông nữa đừng lo ,cháu vẫn trụ được
-Nhưng tay của phu nhân…
Đúng lúc xe của Khánh đi về tới nơi…anh ta vội vã xuống xe và tiến về phía Trúc…
-Mọi chuyện sao rồi ,tại sao các người lại để phu nhân lộ diện ra ngoài hả…
Trúc mỉm cười
-Em ổn mà,em là vợ anh không phải là cô gái nào đó ngoại tình mà phải trốn tránh
-Em có biết nếu em xuất hiện em sẽ k còn được tự do như xưa k hả,em có muốn giống như anh lúc nào đi đâu cũng phải có người bảo vệ
-chúng ta là vợ chồng mà,chuyện lộ duyện là sớm hay muộn thôi …em chấp nhận tất cả vì em là vợ anh…
Trúc nhăn mặt rơi thìa múc cháo ,Khánh cầm tay Trúc
-Em ,tay thế này còn đứng ở đây đi thôi…ở đây k còn việc cho em…
Trúc bất đắc dĩ bị Khánh kéo đi lên xe trở về nhà…xuống xe Trúc thấy choáng váng lảo đảo…
-Em sao vậy
-Em hơi chóng mặt
Trúc ngất lịm trên tay Khánh …anh ta vội vã bế Trúc vào bên trong…Hoa Đán đứng ở bên kia hành lang nhìn thấy liền nắm chặt tay nói với Sâu
-Chuyện lần này em làm kín kẽ rồi chứ
-Mợ yên tâm k ai biết đâu ạ…
Vú già nói bên tai khánh khi Trúc nằm trên giường với đôi môi tái nhợt
-Phu nhân bị bỏng khi ban sáng bị đám người đó hất cháo vào người…đứng cả ngày cộng với 2 ngày tự tay làm bánh ngày đêm nên có lẽ bị kiệt sức…
-Chuyện đó điều tra tới đâu rồi
-Trong bánh có độc dù chỉ là hàm lượng rất nhỏ nhưng nếu trẻ em ăn vào sẽ bị ngay ạ,có kẽ đã lén dở trò ,phu nhân cũng đã biết và căn dặn huỷ toàn bộ số bánh đó…
-Việc còn lại vú lo sắp xếp nốt,chuyện trong bánh có độc tôi sẽ báo bên điều tra làm rõ …
-Vâng…phu nhân bị oan ức quá ạ…mất công mà không ai cám ơn lại còn làm phu nhân bị bỏng…
Khánh thở dài,anh ta lấy vật dụng và thuốc chữa bỏng ra bôi cho Trúc rồi khẽ băng lại từng chút một…Trúc lơ mơ mở mắt…
-Em đau à
Trúc lắc đầu
-Anh hỏi hộ em lũ trẻ đã hết bị ngộ độc chưa,có làm sao không?
-Nghỉ ngơi đi,em còn nặng hơn đấy…mọi chuyện ổn rồi lũ trẻ đã đều được cấp cứu kịp thời
-Vậy em yên tâm rồi…có thể ngủ rồi…
Trúc nói rồi nhắm mắt,Khánh kéo chăn lên đắp cho cô rồi vuốt tóc khẽ và hôn lên trán Trúc…
-Ngủ thôi,có anh ở đây rồi…
Kết quả điều tra chỉ ngay sáng hôm sau Khánh đã nhận được,trong phòng làm việc Khánh thay đổi sắc mặt khi đọc kết quả…
-Chuyện này phải xử trí thế nào thưa ngài
-Đưa con nhỏ đó đến đây…đúng luật mà làm
-Vâng …
Hoa Đán và Sâu đang ngồi bên hồ chợt Sắt và hai người phụ nữ mặc áo đen đi tới,anh ta cúi chào Hoa Đán
-Mợ hai
-Sắt đó sao,cậu tới hẳn là có chuyện
-Vâng có chuyện,tôi xin phép đưa Sâu người thân cận của mợ đi
-Tại sao?
-Chúng tôi cần cô ấy phục vụ cho việc điều tra,vụ việc bỏ thuốc vào bánh của đại phu nhân …
-K thể có chuyện đó được,ai vu hoạ cho gia nhân của tôi hả,là Trúc sao
Vú già từ phía sau nói lớn
-Mợ hai hãy ăn nói cho phải đạo,ở đây phải có trên dưới,có tôn ti trật tự,tên của phu nhân sao mợ có thể tiện miệng mà nói ra một cách dễ dàng như vậy…đưa con Sâu này đi …
-Ai dám hả
-Tôi dám,cấm điện này chỉ cần có một sai xót của các gia nhân thì đều do tôi quản và xử lý…mợ hai k có lửa sao có khói…cô ta oan hay không hồi sau sẽ rõ…
Sâu nấp sau Hoa Đán,Vú kéo tay cô ta thật mạnh
-Tôi k làm gì cả ,mợ hai xin hãy cứu em
-Em yên tâm chị sẽ tới gặp anh Khánh…
Vú già cười nhếch môi
-Ngài ấy cũng đang chờ mợ đấy mợ hai ạ…đi nào…
Sâu được đưa tới căn phòng kín…cô ta bị trói tay và chân …Vú lừ lừ nhìn Sâu
-Vú à tôi k làm gì sai cả
-Nói ,là mợ hai sai cô bỏ độc vào nhân bánh của phu nhân hả…
-K có mợ hai k có làm gì hết
Vú nghiến rắng nói với kẻ dưới
-Vả vào mặt nó đến khi nào nó khai thì thôi…
-Vâng
Tiếng vả đôm đốp trong phòng,Sâu kêu lớn nhưng chẳng có ai mảy may thương xót…
Trúc sau khi tỉnh dậy cô tới viện thăm lũ trẻ,một người phụ nữ đi ra cúi đầu xin lỗi…
-Phu nhân tôi xin lỗi vì đã hất cháo vào cô khiến cô bị bỏng,nếu k có phu nhân chồng tôi và hai đứa con nhỏ nữa có lẽ chết vì đói và đứa út cũng sẽ k cứu được nếu k đi viện…
-Tôi k buồn hay trách chị việc đó thế nên chị cũng đừng suy nghĩ,em bé bị ngộ độc lỗi một phần do tôi sau xót,tôi phải xin lỗi chị mới đúng
-Ông chủ của nhà mắt quỷ thật có mắt biết nhìn người,thật sự rất cám ơn phu nhân
-Tôi muốn hỏi chị chuyện tôi k có con là ai đã nói với chị
-Lúc con tôi bị ngộ độc có một cô gái đeo khẩu trang đứng cạnh tôi nói vậy nên tôi nói theo thôi ạ
-Một cô gái sao
-Vâng cô gái ấy tóc ngắn dáng bé bé à ở trên trán có nốt ruồi son …tôi nhớ mãi…
Trúc đi thẫn thờ vừa đi vừa nhớ lại người hầu cận của Hoa Đán tóc ngắn,nốt ruồi son…k lẽ là…cô ấy k lẽ là kẻ đứng sau tất cả…
Hoa Đán vừa bước vào phòng làm việc của Khánh ,anh ta ngồi lặng yên mắt lừ lừ …cô ta vừa thấy Khánh đã rơm rớm nước mắt…
-Anh có cần phải làm vậy không?
-Anh đã làm gì sai?
-Tại sao anh bắt người của em đi
-Lý do tự bản thân em trả lời rõ nhất ,anh thật sự quá thất vọng về em,em k còn là Hoa Đán của 10 năm trước nữa,anh đã sai khi đưa em quay lại
-Anh giờ hối hận rồi à,thế tại sao anh k đánh đuổi em đi,hay để tự em làm…
Hoa Đán tự đấm liên tiếp vào bụng mình,Khánh đứng dậy cầm tay Hoa Đán
-Dừng lại,em điên rồi,mất trí rồi…em đừng quên thứ ràng buộc em và anh đang ở trong bụng em,nếu mất đi em cũng mất tất cả…
-Anh thay đổi hay em thay đổi hả Khánh,là ai thay đổi
-Chí ít anh cũng đã từng yêu một mình em suốt 10 năm ,anh đang dần hối hận về thời gian đó,lãng phí tình cảm của chính anh khi chỉ nghĩ đến em,giờ em k những có dã tâm hại vợ anh mà còn tàn nhẫn đấm vào bụng mình,thật kinh khủng…
-Hại vợ anh…vậy em là gì,em không phải vợ anh sao Khánh,anh trả lời đi…
Hoa Đán cúi đầu vào người Khánh rồi bỗng ngẩng lên gương mặt cố tỏ ra đáng thương
-Anh chỉ có một vợ với em là ngoài lề,là sai lầm nhất thời của anh khi anh nghĩ anh còn tình cảm với em…
-K phải vậy đâu mà,anh k thể nào quên em nhanh như vậy được…
Hoa Đán kiễng chân hôn lên môi Khánh,đúng lúc Trúc đi vào định hỏi Khánh về vụ điều tra…thấy Hoa Đán và Khánh đang hôn nhau Trúc vội quay đi lấp sau cánh cửa…
“ Kiếp chung chồng,liệu mình sẽ chịu đựng được đến bao lâu,đến khi nào đây”
Vừa nghĩ tới đâu nước mắt Trúc rơi xuống tới đó…Vú già từ xa nhìn thấy tất cả,bà lừ lừ nhìn vào trong khi Hoa Đán vẫn đang hôn chặt lấy Khánh…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!