Mùa Yêu
Chương 34
Mùa yêu…tôi đang nhớ lại những ngày tháng lần đầu tôi gặp người ấy,ánh mắt của tôi đã chạm nhẹ vào bóng dáng người đàn ông ngồi đối diện trước cửa nhà,không ngờ sẽ có ngày tôi lại là vợ của anh ấy…
Sáng sớm hôm sau khi Trúc vừa mở cửa phòng,cô chạm ngay Hoa Đán khi cô ta ngồi lù lù bên ngoài cửa,với dáng vẻ đứng k vững cô ta giả vờ đáng thương
-Phu nhân,xin hãy cứu lấy một mạng người
-Chị nói gì vậy…
-Gia nhân của tôi không hiểu chuyện nên đã ra tay bỏ thuốc vào nhân bánh của phu nhân,con bé còn ít tuổi nên nhỏ dại không hiểu chuyện xin hãy cứu lấy nó phu nhân,anh Khánh đã ra lệnh treo cổ con bé…
-Có chuyện đó sao
-Mong phu nhân hãy giúp tôi cứu lấy con bé,phu nhân bao dung xin hãy ra tay giúp đỡ
Hoa đán quỳ xuống xin Trúc
-Chị đứng dậy đi,tôi sẽ đi nói chuyện ngay,anh ấy sẽ k giết người như vậy đâu
-Bàn tay anh ấy nhuốm máu rất nhiều rồi,anh ấy nói con bé chết thì nhất định sẽ chết…
-Tôi đảm bảo với chị là sẽ không có chuyện đó đâu…
Vú đi về tới nơi ánh mắt lừ lừ…
-Phu nhân đã dậy
-Vú chuyện cô gái gia nhân đó là sao ạ
-Cô ta bị hành quyết lúc sớm nay rồi ạ
-Hành quyết,ý vú nói là…
Hoa Đán ngất xỉu tại chỗ khi nghe tin…Trúc vội đỡ
-Mau đưa mợ hai đến Y Phòng…
Trên đường đi về,Trúc như kẻ mất hồn khi nghe Hoa Đán nói khi tỉnh trên giường bệnh “ Anh ấy rất độc ác,rất tàn nhẫn,anh ấy nhẫn tâm giết cả những đứa trẻ ,anh ấy là xã hội đen và tôi đã quên điều đó,phu nhân tại sao chúng ta lại ở cạnh kẻ đáng sợ như vậy”…
Đang đi dọc hành lang thì Trúc chạm trán Khánh…anh ta đang ngậm điếu thuốc trên môi rồi khẽ bỏ thuốc ra thổi khói và cười nhẹ khi thấy Trúc…
-Sáng giờ em đi đâu vậy?
-Mợ hai bị ngất chắc anh có nghe nói
-Anh có nghe qua
-Nhưng anh có vẻ dửng dưng
-Vậy em muốn anh phải khóc hay thế nào?
-Em hỏi anh gia nhân của Hoa Đán có thật là chết rồi không?
-Anh đã nói cô ta chết thì chắc chắn cô ta k có quyền để sống…
-Anh…là kẻ có thể sẵn sàng giết người k suy nghĩ ,không mảy may bận tâm…thật đáng sợ,quá đáng sợ …cô gái ấy còn quá trẻ …tương lai còn rộng mở
-Đừng có dậy đời anh,em chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình,những chuyện khác không cần em bận tâm…hiểu không?
Khánh đưa tay sờ lên má Trúc thì cô gạt tay
-Tránh xa tôi ra…đồ dã man ,tôi k thể ở cạnh kẻ giết người k ghê tay như thế này được
Yumi thấy Khánh khó chịu liền lên tiếng
-Phu nhân đến giờ đi xem kết quả có đỗ đại học không rồi đấy ạ
Khánh thay đổi sắc mặt…
-Hỗn láo…tôi quá nuông chiều cô rồi
-Tôi ghê tởm anh…
Trúc nói xong rồi đi vụt qua Khánh ,anh ta ôm trán thở dài…
Trúc tay run bần bật khi trở về phòng…vú đặt lên bàn ly nước
-Vú…anh ta là kẻ chuyên giết người phải không?
-Ngài ấy chỉ giết những kẻ đáng chết
-K có ai đáng chết cả,anh ta k có quyền kết tội bất cứ ai
-Phu nhân quên là chồng mình là ông trùm xã hội đen nổi tiếng,phu nhân xin đừng quên rằng đã kết hôn với ai…
-Cháu…cháu k thể mỗi đêm cứ nằm cạnh kẻ giết người hàng loạt như vậy,bàn tay anh ta nhuốm máu rồi lại chạm lên cháu…thật kinh khủng…
-Nếu phu nhân cứ có ý nghĩ như vậy thì rất dễ tạo ra khoảng cách,khoảng cách lâu sẽ rạn nứt…
Trúc bật khóc khi cảm thấy bất lực trước cái chết của Sâu…
-Giá như cháu biết sớm hơn thì mọi chuyện có thể đã cứu vãn được,có thể cứu được một cô gái trẻ…
-K ai có thể thay đổi được số phận của mình…phu nhân hãy nhớ lấy điều đó…
Tại nhà Tokuda hắn ngồi cười đắc ý
-Mẹ à,đầu thằng Khánh giờ chắc phát điên vì hai con đàn bà tranh đấu nhau,Hoa Đán là con người đáng sợ thế nào chắc mẹ cũng biết,ả ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu ,thù càng thêm thù…
-Nó giỏi trên mọi mặt trận,chỉ có việc gia đình là nó chưa hề giải quyết tốt ,vì tính cứng nhắc của nó sẽ khiến mất tất cả…
-Con đang ôm lô ma tuý lớn ,chỉ cần trót lọt là chúng ta sẽ có thêm vốn để lật lại nó thì cần phải có tiền…
-Bên Thiên Long hội có đồng ý hợp tác với con không
-Con nghĩ sẽ đồng ý thôi vì nó cũng có mối thù lớn với thằng Khánh…
-Nhưng thằng bên thiên long nó nổi tiếng chơi đẹp,chỉ sợ để chơi xấu thằng Khánh nó sẽ k làm
-Mẹ yên tâm con sẽ có cách thuyết phục hắn…hắn sẽ phải nghe lời con,thiên long cũng đối vs con chỉ là một con rồng ngu ngốc…
-Con có cách gì sao?
-Có mẹ ạ…mẹ yên tâm mối thù giết cha con sẽ trả đủ cho thằng Khánh…
-Mẹ tin ở con…
Trúc đi đến trường xem kết quả thi đại học,cô và Xuân đều đỗ nhưng gương mặt Trúc lạnh tanh không mấy vui vẻ…vừa quay ra ngoài cổng Trúc va phải một cô gái có vẻ phong cách khi nhuộm tóc màu hồng ,dáng vẻ ngổ ngáo…
-Xin lỗi
Cô gái kia tóm tay Trúc
-Xin lỗi mà không ngẩng mặt lên nói hẳn hoi à
Trúc hất tay rồi nhìn thẳng vào cô gái
-Xin lỗi ,ok…
Ánh mắt cô gái kia như phát điên trước vẻ mặt k mấy thân thiện của Trúc…
Tại tolet của một toà trung tâm thương mại ,Xuân ngồi ôm miệng khóc xụt xịt trong đó và nhớ lại …Phú cầu hôn cô ngay giữa trung tâm khi cả hai đang đi chơi…
-Xuân,lấy anh nhé…anh sẽ đem lại hạnh phúc cho em…
Xuân ánh mắt trìu xuống buồn bã
-Đừng làm vậy
-Anh phải làm vậy,lấy anh nhé được không?
-Em lúc này có thể là người yêu anh để trả ơn anh nhưng em thật sự k phù hợp với anh…quan trọng là em k yêu anh…
Câu nói đó khiến Phú thay đổi sắc mặt và đứng dậy…
-Sau tất cả chúng ta vẫn chẳng là gì?
-Em…
-Tốt thôi,kết thúc tất cả đi…
Phú ném chiếc nhẫn xuống sàn …
Xuân nhớ lại cuộc điện thoại của bố Phú gọi “ Chào cháu bác là bố của Phú người yêu cháu”
…. “ Cháu hãy làm sao chia tay nó để nó về nước lấy vợ,vợ chưa cưới nó đang chờ từng ngày”…
Xuân bật khóc lớn hơn khi nhớ lại “ Trách chúng ta mãi mãi k thể hoà hợp,em sao có thể với tới anh được”…
Hoa Đán ngồi ở bàn ăn khi cô ta về nhà đẻ…mẹ Hoa Đán liền trách
-Ngay từ ngày xưa nó đã làm khổ con rồi ,đã xa nhau 10 năm vậy mà còn cố tình quay về
-Con k thể quên được anh ấy …
-Vậy giờ ở cạnh nó thì có mãn nguyện khi chỉ là vợ bé
-Vợ bé thì sao ,con sẽ khẳng định cho mẹ thấy vợ bé như con thì cô ta còn thua xa …
-Hiện tại địa vị nó hơn là con đã thiệt rồi
-Không đâu,cô ta còn trẻ rất dễ kích động,cứ để mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn rồi đoàng cái chia lìa…
-Con có cách gì rồi à
-Có cách rồi mẹ…
Hoa Đán cười nhếch mồm…
Trúc và cô gái kia nhìn nhau một hồi rồi Trúc quay đi ,cô gái kia nói với
-Đừng để tôi gặp lại cô,khi đó k còn xác mà vênh váo được đâu
Trúc quay lại cười khẩy rồi dơ ngón giữa lên ý mỉa mai và quay đi…
Xuân gọi điện
-Trúc đi với tao đi
-Đi đâu
-Nay chán đời quá đi giúp chị họ tao,bà ý bảo mấy lần rồi ,chỗ bà ý làm nay đông khách cần mấy tạp vụ …đi không?
-Ừ đi,cũng đang chán k muốn về mà mày k đến xem kết quả đại học à
-Tao biết tao đỗ mà …tao chờ ở bên xe buýt gần nhà nhé
-Ok …
Trúc và Xuân vừa tới quán,quán bar nhỏ vừa tới nơi thì gặp chị họ Xuân ,cô ta đon đả
-Các em thay váy đi nào
Trúc cầm váy lên rồi nhăn mặt
-Váy ngắn hở hang vậy chị,bọn em đến phụ chút thôi chứ không mặc cái này đâu
-Thế à…
Mặt chị họ Xuân tỏ ra khó chịu…cô ta chỉ về phía phòng bên kia…” Hai em vào đó phụ chị sắp đồ “
-Vâng
Xuân và Trúc vừa bước vào thì từ sau có hai gã tiến tới chụp thuốc mê khiến cô ngất lịm…Chị họ Xuân liền cười khẽ
-Đưa chúng nó lên trên con bé kia là em họ tao nhưng cũng k cần nương tay,sau này khéo nó còn phải cám ơn tao ý chứ
-Làm diễn viên sex nổi tiếng quá sướng ý chứ chị,sếp chắc ưng hai đứa này lắm
-Lôi chúng nó lên trên cởi bỏ đồ chụp ảnh bìa trước …sau đó quay luôn
-Dạ ok chị…nay chúng em có mồi ngon quá rồi…người chúng nó thơm lắm c ạ
-Chuyện gái trẻ mà lại…
Tại nhà Trúc…
Khánh ngồi trước mâm cơm nhìn đồng hồ đã 6h nhưng Trúc vẫn chưa thấy về nhà,cũng k liên lạc được…anh ta mặt hầm hầm tức giận mà không hề biết rằng vợ mình đang bị bắt cóc trước những kẻ đồi bại bệnh hoạn…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!