Mùa Yêu - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
435


Mùa Yêu


Chương 35


Tiếng gió rít bên tai,tiếng những người đàn ông đang nói xì xào trong căn phòng nhỏ…

Trúc lơ mơ mở mắt…cô dường như biết rằng mình đã gặp kẻ xấu,cô lấy tay giật chiếc khăn ở cổ xuống rồi nắm chặt…một gã đàn ông đi tới lay lay

“Tỉnh rồi đấy à em gái…”

Trúc bật dậy cầm chiếc khăn quấn rất nhanh vào cổ gã đàn ông…hắn dẫy dụa Trúc cố siết mạnh cho đến khi hắn ngất gục…cô vẫn nghe bên ngoài cửa có tiếng nói liền lẳng lặng sờ túi tay đã ngất,cô ấn rất nhanh gọi cho yumi…

-Alo

-Yumi là tôi,cứu tôi với hiện tôi đang bị bắt cóc

-Phu nhân xin bình tĩnh nói cho tôi biết cô đang ở đâu

-Tôi không biết nữa nhưng lúc bị đánh thuốc mê là ở quán bar T

-Tôi sẽ tới ngay…phu nhân hãy cẩn thận…

Trúc chợt nhớ tới Xuân “ còn xuân…mình phải ra ngoài…”

Trúc bước ra bên ngoài có hai gã đang đứng hút thuốc…cô nắm chặt tay sẵn sàng đánh nhau với hai gã…

Yumi vội vã đưa thông tin cho Sắt tra số điện thoại đó…ngay lập tức xe đã chuẩn bị sẵn sàng để đi cứu người…

Hoàng Kim Khánh mặt lầm lỳ bước lên xe,anh ta càng đáng sợ hơn trong bộ vest đen đầy vẻ u ám…

Sắt liền báo

-Nơi đó chuyên bắt các nữ sinh sau đó ép họ làm phim người lớn ,các cô gái sau này người thì phải theo,người phải bỏ tiền ra chuộc lại những đoạn video bị quay…

-Cô ấy đã gọi được về chứng tỏ chưa đến mức bị hại nhưng nếu có chuyện thì tôi chắc chắn sẽ không giữ nổi bình tĩnh nữa …

-vâng người của chúng ta ở khu đó cũng đông,họ đã có mặt để bao vây toàn bộ khu đó rồi ạ…

-Tốt…

Trúc quần áo rách tả tơi khi đánh nhau với hai gã đàn ông kia…một gã đã đấm được vào bên má Trúc khiến cô chảy máu…Trúc lao lên đạp liên tục như phát điên “ Bạn tao đâu,bạn tao ở đâu”…

Từ bên dưới một người gọi báo

“ Này sao bọn xã hội đen bao vây cả cái nhà này rồi,bọn nó hung hãn đang lao vào đây đấy,chạy đi”…

Cả hai gã bỏ chạy ,tên còn lại trong phòng khi nãy ngất lúc này mới lết được ra,Trúc tóm cổ

-Cô gái bị đánh thuốc mê cùng tao đang ở đâu

-Cô ấy,vì là hàng ngon còn zin nên được đi khách sạn để tiếp khách

-Khách sạn nào

-Tôi k biết,tôi chỉ biết làm theo đến đây chụp ảnh thôi …

Bên dưới tiếng yumi đã gọi lớn

-Phu nhân…phu nhân…

Trúc dơ tay lên “ Tôi đây,tôi k sao”

Miệng Trúc chảy máu nhưng cô vẫn k quan tâm bằng việc tìm kiếm Xuân lúc này…

Khánh thấy Trúc đi ra bên ngoài liền mắng mỏ

-Sao em suốt ngày gây chuyện vậy

-Em phải tìm thấy bạn em bằng bất cứ giá nào?

Ánh mắt lúc này của Trúc quyết liệt và mạnh mẽ khiến cho Khánh chẳng thể nói gì thêm…

Trên xe Khánh lấy khăn lau máu trên miệng của Trúc…

-Ở nơi này rất nguy hiểm,có rất nhiều kẻ bệnh hoạn

-Em k sợ,em chẳng sợ gì cả

-Ăn nói thật ấu trĩ…

Trúc thở dài ánh mắt lo lắng …

-Khách sạn đó có xa không anh?

-Cô ấy an toàn rồi người của chúng ta đã đưa ra khỏi đó,chúng định bán xuân cho một gã 70 tuổi

Trúc nắm chặt tay…

-Thật sự trên đời này quá lắm kẻ mất dậy mang mác người thân…em có thể k phải người thân nhưng Xuân là em họ của cô ta mà k ngờ

-Trên đời này đừng tin bất kì ai,kể cả anh

-Anh thì em chẳng bao giờ tin

Khánh biết Trúc nói kháy…anh ta liền quay đi k nói thêm câu gì…

Trúc gặp lại Xuân ở cổng của nhà mắt quỷ,cả hai ôm chặt lấy nhau Xuân bật khóc

-Thật sự quá may mắn,nếu k chúng ta đã gặp nguy hiểm rồi

-Mình đã báo cảnh sát rồi cũng là một bước khoan nhượng cho chúng nó chứ nếu để ông Khánh xử lý thì thật đáng sợ hơn…

-Xin lỗi vì đã làm liên luỵ đến cậu

-Xin xỏ gì,giờ về nghỉ ngơi đi chuẩn bị còn nhập trường…

-Hôm nay có lẽ là ngày mà cả đời k thể nào quên

-Đừng nghĩ nữa,thế nên học võ cũng có ích đấy …hiểu không?

-Ừm mình về đây

-À Xuân này…anh Phú đã về nước rồi

-Ngay từ đầu mình đã nói không hợp thì vĩnh viễn k thể nào hoà hợp

-Cậu làm anh ấy tổn thương đấy

-Anh ấy phù hợp với người khác hơn …mình và anh ấy là hai thế giới,đã là con người của hai thế giới thì mãi mãi k thể sống chung…

Câu nói đó khiến Trúc như suy nghĩ về mối quan hệ của cô và Khánh…

Từ sau bàn tay của Khánh nắm lấy tay Trúc

-Về nhà thôi

Trúc cứ như mất hồn suy nghĩ mãi về câu nói hai thế giới của Xuân…đến khi Khánh lấy bông lau máu trên miệng Trúc cô vẫn ngồi đơ người

-Nghĩ gì mà như mất hồn vậy…cũng may em có thể tự vệ được nếu k lại có chuyện k hay xảy ra…

-Anh này,chúng ta liệu có phải là nghiệt duyên không

-Nghiệt duyên?

-Vì anh thì giết người còn em lại học cứu người …

Khánh thay đổi sắc mặt

-Đừng so sánh như thế thêm một lần nào nữa

Ánh mắt Khánh có vẻ giận dữ,anh ta đứng dậy,Trúc nắm lấy tay…

-Đừng giết người nữa,em xin anh đấy,hãy để cho tương lai có hậu được không?

-Quá muộn rồi

Khánh hất tay Trúc rồi đóng cửa rời đi…Trúc buồn bã nhìn lên bức ảnh cưới…

“ Anh có thể vì em mà thay đổi được không”…

Câu nói của Trúc khiến Khánh thấy tâm trạng câu khi Trúc nói văng vẳng bên tai

“ Anh thì giết người còn em lại học cứu người”…

Khánh bỏ thuốc ra châm hút,anh ta thở dài nhìn về phía biển xa …

Hoa Đán mới tuyển thêm một cô gái hầu thân cận…cô ta có tên gọi là Ốc…

-Em xin được hầu hạ chị đến khi em già ạ

-Em còn phải về phục vụ mẹ chị mà,tạm thời k có người nên chị chỉ biết tin vào em…chị phải an toàn cho tới ngày sinh con…

-Mợ hai yên tâm,em sẽ bảo vệ mợ từ những điều nhỏ nhất

-Có ốc ở đây chị yên tâm rồi …nơi này khắc nghiệt lắm nên em cứ lựa mà cư xử nhé,sao cho em cảm thấy thoải mái và an toàn…chúng ta chuẩn bị một cuộc chiến sống còn rồi đây…

-Dạ …

Trúc và chị gái đi uống cafe thấy chị gái mặt ỉu xìu

-Sao thế,bố vẫn đang khoẻ mà

-Chị …chị có bạn trai rồi nhưng anh ấy là con một,cũng khá nghiêm túc…chị k thể tiến tới nữa nên đã nói chia tay

-Sao lại chia tay

-Chị k thể có con được nữa em quên à

-Có thể cấy mà,em cũng vậy đây đâu có sao phải lạc quan lên

-Vì chồng em có thể có con với người khác có thể thêm vợ nhưng người yêu chị thì không,c k muốn làm anh ấy khổ…

-C đang đá xoáy em đấy à

-Không chị nói thật,ả kia mang thai em cũng đỡ áp lực…chỉ sợ cô ta sinh con xong em sẽ mất chỗ đứng trong lòng chồng em…

-Em k nịnh nọt được có thế nào thì em nói như vậy nên giữa bọn em hay có xích mích

-Với chồng phải khéo chứ nhất là bh anh ta đang có vợ bé…

-Em có cảm giác cuộc hôn nhân này không được lâu bền…đến đâu hay đến đó…

-Mày cứ sống kiểu vô tư k suy nghĩ chỉ thiệt thân…

Trúc mặt ngơ ngác thở dài…

-Bọn em cãi nhau,1 tuần nay k nói chuyện k ngủ chung,anh ấy ngủ ở phòng làm việc…

-Đấy mày cứ thế thì em rể nó chán mày đừng kêu…

-Kệ em để xem cứng đến bao giờ…

Thấy Vú đang dọn đồ sắp từng túi bọc cẩn thận ,Khánh chợt dừng lại hỏi

-Vú làm gì vậy?

-À tôi đóng hàng cho phu nhân,vì phu nhân hay đóng đến khuya nên tôi muốn phụ ,phu nhân có bán thêm hàng ol trên mạng ạ,đồ gửi về Việt Nam,bên đó rất thích sử dụng mỹ phẩm và đồ chăm sóc da ở bên này…tiền kiếm được phu nhân tiết kiệm để đóng góp cho quỹ mổ tim bẩm sinh cho trẻ ở bên Việt Nam

-Vậy à…

-Đây ngài xem

Vú xoay máy tính ra thấy Trúc quay video sữa rửa mặt ,cô tự quay trong nhà tắm live stream

“ Moị người rửa sữa rửa mặt này không có quá nhiều tạp chất,rửa xong sạch sẽ khô ráo không bị nhờn,rất phù hợp với người mồ hôi dầu”

Thấy mọi người vào đặt hàng rồi tiện hỏi Trúc “ Nhà vệ sinh nhà bạn đẹp thế,có vẻ toàn đồ đắt”…

Trúc xua tay…” Đây k phải nhà mình mà là nhà chồng mình”

Mọi người thả icon mặt cười ,mặt Trúc cũng đần thối ra…Khánh khẽ cười nhẹ…

-Tối nay có hoà nhạc ngài có muốn phu nhân đi cùng không?

-Giờ này còn mải chơi chưa về thì đi sao kịp…( nói đểu)

-Tôi gọi về ngay ạ…

Tối hôm đó khi Trúc ra ngoài sảnh thì thấy Hoa Đán cũng ờ đó ,cô ta cúi chào Trúc

-Chào phu nhân

-À vâng chào chị

Hoa Đán buồn nôn đến đỏ mặt,Khánh liền hỏi

-Nếu em mệt thì ở nhà đi

-Em ổn mà,con quậy quá làm em nôn cả ngày

-Ngta nói nghén mới tốt,cố gắng chịu ít ngày nữa…

Khánh đỡ Hoa Đán ra xe…Trúc đi phía sau cô có cảm giác lạc lõng…cô thầm nghĩ “ Họ có con ,họ là một gia đình …còn mình “

Trúc sờ lên bụng cô mong ngóng có một đứa bé…Trúc lặng lẽ lên ghế trước ngồi khi thấy cả hai đã ngồi ghế sau…cô thấy Hoa Đán nói chuyện với Khánh khiến anh ta rất vui và cười tươi…Trúc thở dài Hoa Đán liền hỏi

-Phu nhân có hay đi xem hoà nhạc này không?

-Đây là lần đầu tiên

-Ngày trước tôi và anh Khánh hay đi xem người này biểu diễn lắm,phu nhân xem và nhận xét thử xem nhé…

-Vâng…

Khánh nhận ra Trúc có vẻ không thoải mái,từ lúc xuống xe đến lúc ngồi nghe nhạc Trúc k nói câu gì,cũng k nhìn anh ta lấy một lần…

Chợt gặp thầy Sơn cùng Phương và gia đình ở sảnh…Khánh nhận ra thầy Sơn anh ta liền quay sang nhìn Trúc thì thấy Trúc và Sơn đang nhìn nhau…chủ tịch thành phố cười tươi chào hỏi Khánh

-Chào cậu Khánh,nghe nói cậu nhượng lại chức chủ tịch thành phố K cho đệ cứng

-Phải vì tôi rất bận k có thời gian tham gia chính trị,hơn nữa xã hội đen tham gia chính trị sẽ không hay

-Ui dào xã hội đen được như cậu Khánh đây thì quá tuyệt vời rồi ai dám chê bai câu nào…đẳng cấp cậu có thừa mà…

-Tôi chỉ muốn vừa đủ k muốn thừa ,cậu con trai của ông đây sao

-Phải rồi con trai lớn của tôi đấy

Khánh cười nhếch môi nhìn Sơn

-Chúng ta lại gặp nhau rồi

Bố Sơn ấp úng “ Cả hai quen nhau rồi sao”

Sơn cũng cười nhẹ

-Phải nhưng sẽ chẳng có chuyện giống như lần đầu nữa đâu…

Khánh cười khẩy nhẹ vỗ vai Sơn rồi nói khẽ vào tai

-Đừng nhìn vợ tao nữa kẻo mày còn khổ hơn lần đầu nữa đấy…

Khánh kéo tay Trúc lôi đi…Sơn nắm chặt tay…còn Phương thì nhìn bên cạnh Khánh có hẳn hai cô gái …bản thân cô ta thấy chạnh lòng …

Vào bên trong buổi hoà nhạc Trúc giật tay khỏi tay Khánh

-Anh làm em đau đấy

-Hôm nay cô lại k thích chồng nắm tay vậy cô thích được ai nắm

-đừng nói chuyện kiểu đó ,thầy ấy rất đàng hoàng đừng đem suy nghĩ thấp kém của anh áp lên người khác

Khánh đang định nói thì đèn tắt ,sân khấu bắt đầu diễn ra buổi hoà nhạc…được khoảng nửa tiếng đột nhiên có một người xưng là MC đi ra sân khấu…bục sân khấu rất gần với vị trí mà Khánh ngồi…đột nhiên hắn rút súng ra chỉ về phía Khánh “ Thằng chó mày phải trả giá”

Tiếng súng vang lên mọi người bỏ chạy…

Hoa Đán ôm lấy Khánh che cho anh ta,nhát súng bắn trúng cô ta…Trúc cũng ngồi bên cạnh nhưng lúc cô lao ra thì ai đó kéo cô thật mạnh ngã về phía sau…Khánh ôm lấy Hoa Đán còn tên kia bị người của anh ta bắn chết tại chỗ…

Máu chảy đầy tay Khánh…anh ta ôm chặt Hoa Đán “ Anh hứa sẽ không sao đâu,anh hứa đấy”…

-Con của chúng ta…

-Sẽ ổn k sao đâu…

Khánh bế Hoa Đán đi vụt qua Trúc coi cô như người vô hình vậy…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN