Mùa Yêu
Chương 39
Lễ cưới hoành tráng,con của người giàu có kết hôn,những người nổi tiếng lắm tiền đi những chiếc xe sang tới đậu dọc dài bên ngoài …
Bố chồng Trúc thấy cô và Khánh liền cười rạng rỡ…
-Hai đứa về rồi đấy à…vào nghỉ ngơi đi con
Trúc gật nhẹ rồi đi vào bên trong căn phòng mà chú rể đang ngồi,thấy Phú ngồi vs gương mặt rất buồn…
-Hai vợ chồng đến lâu chưa?
-Em mới tới anh ạ,anh trông rất buồn
-Anh cũng đến tuổi kết hôn lâu rồi,mải chơi quá giờ mới lấy cũng gọi là muộn…( đánh trống lảng)
-Em đang nói tâm trạng của anh…Xuân cũng biết anh kết hôn rồi…
-Đây là điều cô ấy muốn …anh cũng đã cố hết sức để có thể dung hoà nhưng có lẽ khó…k còn cơ hội nữa rồi…
-Xuân gửi cho anh cái này…
Trúc đặt vào tay Phú bức thư mà Xuân viết bằng tay…cô rời khỏi phòng trong tiếng thở dài,Phú vội mở bức thư ra đọc…
“ Em biết hôm nay là ngày anh kết hôn,kể từ ngày anh ăn ốc ở quán em thấm thoắt cũng đã hơn một năm nay rồi,anh rất tốt khi đã giúp cả gia đình em qua cơn khó khăn mà k hề đòi hỏi gì ở em cả,em biết anh yêu em nên anh mới làm tất cả vì em…thế nhưng giữa chúng ta là một khoảng cách rất xa và lớn,em mong anh luôn được bình an và hạnh phúc bên người vợ mà anh lựa chọn…cám ơn anh…cám ơn anh vì đã yêu em đến giây phút cuối cùng.Anh phải hạnh phúc thật nhiều nhé ,em cũng rất yêu anh “
Đọc tới đây Phú nước mắt rơi từng giọt xuống tờ giấy…anh ta nắm chặt bức thư trong tay rồi nhìn ra bên ngoài trời…
Trong phòng làm việc ông Hoàng và Khánh ngồi nói chuyện
-Tiên không phải con gái ruột,bố nuôi con hộ người khác rồi
-Sai lầm lớn nhất cuộc đời bố…bố thật sự mệt mỏi khi cứ nghĩ đến cưng chiều nó suốt cả quãng thời gian dài…giờ nó nắm 30% cổ phần thế nên Phú phải cố gắng dùng mọi cách lấy lại số cổ phần đó về
-Bố đặt gánh nặng lên vai anh Phú quá rồi…nó đã nắm tại sao k để cho nó nắm ,chúng ta sẽ cô lập nó,chủ tịch vẫn là anh Phú …sẽ khiến cho nó cảm giác k có quyền lực gì trong cái tập đoàn này thì nó chán ắt sẽ tự bán với giá rẻ thậm chí còn mời mình mua ý chứ…
-Nể tình nó do bố nuôi lớn nên bố mới không xử nếu k bố dư sức xử lý nó …
-Bố k cần nghĩ quá nhiều về việc này,hôn lễ này là hôn lễ mà anh Phú k hề mong muốn,bố đã hỏi anh ấy chưa
-Nó đồng ý mà lại,bố bắt ép làm sao được
-Ồ kì lạ …anh ấy trong lòng có cô gái khác cơ mà
-Bố cấm rồi,nó sao có thể làm con dâu nhà họ Hoàng được…nó k xứng với thằng Phú
-Bố nghĩ cho hạnh phúc của anh ấy thì có lẽ đã k làm như vậy…
Khánh vẻ mặt tức giận đứng dậy rồi rời khỏi phòng đó …ông Hoàng thở dài…
Hôn lễ được diễn ra trước sự hưởng ứng long trọng của bên nhà trai,nụ cười rạng rỡ của cô dâu,ánh mắt buồn bã của chú rể…
Trúc vỗ tay theo tất cả mọi người,nhìn ánh mắt buồn cùng nụ cười gượng gạo của chú rể…cô chợt nói với Khánh
-Nếu như có ngày nào đó chúng ta chia tay giống như họ,anh có buồn như anh Phú không…?
-Tại sao phải chia tay…
-Chúng ta đã ly thân thì chuyện chia tay là sớm hay muộn mà thôi…
-Đấy là suy nghĩ của riêng em,anh khác em,chỉ cần trong lòng anh có em,anh tuyệt đối sẽ không buông tay trước …
Khánh nắm lấy bàn tay của Trúc rồi nhìn về hướng sân khấu…
Tại Nhật Bản…
Xuân ngồi bên ven sông,nơi mà cô và Phú từng ngồi tâm sự đến tận khi trời sáng…bỏ điện thoại ra nhìn tấm ảnh cô chụp khi Phú ngất ngủ lại nhà cô…Xuân chạm khẽ lên màn hình…
“ Em cứ nghĩ khoảng cách giàu nghèo chỉ có trên phim ảnh,khi xem phim thấy họ bị ngăn cấm em đã khóc rất nhiều thế rồi em lại được áp dụng chuyện này ngoài đời,điều đó thật kinh khủng khi mà yêu nhau mà chẳng thể nào có thể chạm tới bàn tay nhau…”
Xuân ngồi khóc rưng rức bên ven sông…trong một khoảnh khắc nào đó,thứ tình yêu mà Phú đem lại đã khiến cô gái trẻ thật sự rung động,chỉ tiếc cả hai trong lòng đều đã và đang tổn thương…
Hôm đó Tiên nhận được tin rằng Trúc luôn được ở trong tầm bảo vệ nên khó tiếp cận…cô ta bệnh hoạn trần chuồng ngồi lên đùi một người đàn ông và nói điện thoại…
-Khó tôi mới thuê các anh,kiểu gì chẳng có lúc sơ hở cứ theo sát
-Tôi hiểu rồi…
Tiên nắm chặt tay
“ Mẹ kiếp nó là bà hoàng sao mà k tiếp cận được,con nhà quê đó có gì mà khiến anh ta bảo vệ hết mình như vậy”…
Khánh nghe Sắt nói lại
-Có tin báo có kẻ thuê người định bắt cóc phu nhân
-Vậy sao,ngay ngày mai chúng ta sẽ trở về Nhật…
-Dạ vâng ở đây bảo vệ dày đặc nên chúng k có cơ hội đâu ạ
-Tra ra những kẻ đó xử lý trong đêm nay đi
-Ý ngài là
-Giết sạch kể cả kẻ ra lệnh,k thể để mầm mống đó đeo bám được
-Ngài biết là ai rồi sao
-Nó k phải máu mủ gì của nhà này,đến lúc đưa nó đi thật xa rồi
-Vâng…
Trở về phòng,Khánh thấy Trúc đã ngủ ngon lành sau cả ngày dài có lẽ cô cũng đã mệt …anh ta cởi bỏ đồ mặt lầm lỳ bước lên giường…xoa má Trúc rồi hôn nhẹ lên môi cô…Trúc lơ mơ mở mắt…
Khánh hôn lên má ,môi và trán cô liên tục…
-Anh sao vậy?
-Tại sao em muốn ly hôn
-Sao tự dưng anh lại hỏi vậy
-Anh muốn biết lý do và nguyên nhân
-Em thấy mệt mỏi với kiểu sống chung chồng,em thấy em k hợp với anh bằng cô ấy,cũng k có gì sâu đậm với nhau như hai người…
-Chúng ta đang tự tạo nên kí ức cho nhau đấy thôi,nghe này anh sẽ chia tay Hoa Đán ,sẽ sắp xếp sao cho hợp lý nhất để em k cảm thấy khó chịu nữa…
-Sao lại chia tay vậy,vì em à
-Phải,vì em…anh chỉ muốn có em ngoài ra anh không quan tâm đến bất kì ai khác
-Vậy sau này nếu anh quen hay yêu ai khác anh cũng sẽ đối xử vs em như đang làm với Hoa Đán
-Trong mỗi khấc của cuộc đời ,mỗi một tình yêu đem cho ta trải nghiệm khác nhau và anh muốn dừng lại ở tình yêu anh dành cho em,chưa nhiều nhưng vừa đủ …anh chỉ muốn được ở bên em…
Trúc nghe câu đó xong cô ôm chầm lấy cổ Khánh …
-Có lẽ thử thách đến với chúng ta còn quá nhiều ,em phải làm sao để mạnh mẽ đương đầu với tất cả đây…
Khánh ôm chầm lấy Trúc…siết chặt tay anh ta hít một hơi thật sâu trên tóc cô…
-Anh chỉ cần chúng ta được bên nhau,anh sẽ làm tất cả…
Ngay lúc này hình ảnh người của Khánh xử lý nhanh gọn lũ người mà Tiên thuê…bọn chúng đều bị cắt cổ còn Tiên chính tay Sắt dí súng vào đầu cô ta…
-Anh ta đến mức này sao
-Ngài ấy có nhắn lại với cô rằng “ Kiếp sau hãy làm một cô gái đàng hoàng và có tấm lòng lương thiện”
Tiên vừa cười đểu Sắt bắn thẳng vào đầu ,Tiên chết tại chỗ mắt cô ta trợn lên như quá đỗi ngạc nhiên…Sắt lạnh lùng quay đi…
Có lẽ cuộc chiến chết chóc mà Hoàng Kim Khánh đang làm tất cả chỉ vì Trúc đang bắt đầu diễn ra…trong đầu anh ta đã nghĩ ngay cả đến việc khiến cho Hoa Đán biến mất mãi mãi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!