Mùa Yêu - Chương 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
434


Mùa Yêu


Chương 40


Trở lại Nhật trong ngày mưa tuyết,trời lạnh khiến tay tôi cóng lại,tôi chợt nhớ tới lần đầu tôi gặp Hoàng Kim Khánh cũng giống như hôm nay,một ngày mưa tuyết…

Trong căn phòng của Hoa Đán,Khánh đột ngột bước vào trong ngày tuyết rơi dày đặc…Hoa Đán ngạc nhiên khi thấy Khánh đang bước tới …cô ta vội đon đả

-Hôm nay cơn gió nào đưa anh tới gặp em vậy

-Anh có chuyện muốn nói rõ với em…

-Chuyện gì vậy ạ

-Anh muốn chia tay,như em cũng đã biết chúng ta lấy nhau khi đó em đang mang thai ,giờ k còn gì ràng buộc nhau nữa anh nghĩ nên để cho nhau ra đi sẽ tốt hơn,em nghĩ sao?

-Hoá ra anh tới đây để nói đến điều đó…anh có thấy mình quá đáng lắm không?

-Em trở về vì lý do gì chỉ có trong lòng em hiểu rõ nhất,anh k muốn dây dưa mãi với người mất tích 10 năm rồi đột nhiên quay trở lại…thà là em thật sự k tồn tại anh có lẽ sẽ còn trân trọng em,nhưng cái chết giả bí ẩn và sự trở lại của em khiến anh thấy k thoải mái…

-Em sẽ chia tay nhưng hãy để cho em thêm thời gian,em mới nói vs gia đình vào đây chấp nhận làm vợ bé,nếu biết anh đuổi em đi như thế này gia đình em sẽ sốc lắm …những gì em chịu đựng suốt 10 năm qua anh sẽ chẳng bh hiểu…

-Anh k đuổi em đi,anh đang hỏi ý kiến em để đưa ra phương án hợp lý,cũng là để vợ anh khi trở về có thể thoải mái và em cũng vậy…hẳn là em cũng k thoải mái khi thấy Trúc…

-Em rất thoải mái,anh hỏi ý kiến em nhưng lời nói của anh như cứa sát vào lòng em…anh nên nhớ k ai nắm tay ai từ sáng đến tối,tình cảm của anh dành cho Trúc chỉ là nhất thời…

-Có nhất thời hay không em tự biết điều đó,anh chờ câu trả lời từ em…

Khánh quay đi Hoa Đán nắm chặt tay

-Anh ta thật sự là kẻ cạn tình

Ốc lo lắng

-Vậy sao giờ mợ hai

-Yên tâm chị cũng đã có phương án dự phòng rồi…anh ta một là mất tất cả hai cũng là mất tất cả một khi có ý định đuổi chị ra khỏi đây…

Trúc trong giờ giải lao…cô hai tay xoa xoa vì trời lạnh,chợt thầy Sơn đặt vào cô chiếc túi sưởi …

-Em dùng đi,hôm nay trời lạnh lắm …

-Dạ thôi,em cho tay vào túi là ấm rồi ạ

Trúc đứng lên định né tránh thì Sơn nói giọng trầm ấm

-Em tránh tôi à

-Đây là trường lớp ,em xin phép…

Trúc đứng dậy bước đi,Sơn nhìn theo ánh mắt rất buồn đầy vẻ tiếc nuối…điện thoại của Sơn reo lên…

-Tôi nghe đây

-Bên Bóng Đêm nói sẵn sàng chờ đón cậu

-Tối nay tôi sẽ tới…

-Vâng ,tôi chờ tin cậu…

Tại quán cafe Hoa Đán nhìn Phương rồi cười nhẹ

-Chắc chúng ta k lạ gì nhau nữa nên khỏi cần giới thiệu

Phương cũng mỉm cười

-Chị nói đi em đang nghe

-Chị muốn nhường vị trí này cho em

-Bằng cách nào vậy,chị đùa sao

-chị chưa hề đùa bao giờ,k ai có thể đưa em đến gần anh Khánh bằng cách mà chị đang đưa em đến

-Chị k tự dưng giúp người khác đến như vậy

-Chị k thể có thai được nữa,vợ anh ta cũng vậy cơ hội ngàn vàng dành cho em,c thì thấy hổ thẹn sau khi làm mất đi đứa bé nhưng chị muốn rời khỏi đây vì nhiều chuyện,c cảm thấy k còn yêu anh Khánh như ngày xưa nhưng em thì khác,em yêu anh ấy từ khi còn rất nhỏ chị tin em sẽ mang lại những điều tốt đẹp nhất đến cho anh ấy,chị k đấu lại dc vợ anh ta,cô ta ghê gớm lắm…

-Chị mà k đấu lại được sao,em k tin cho lắm

-Tin hay không tuỳ em,một là em dc ở bên hai là mãi mãi em k thể,c đang giúp e thôi còn k chị đi rồi thì mãi mãi em k thể tiếp cận,em ngẫm mà xem…

-Chị có ý gì cứ nói

Đưa tai đây chị bảo …

Hoa Đán thì thầm nói gì đó vào tai Phương,ánh mắt u mê của Phương sáng rực khi nghe thấy điều gì đó…

Khánh quyết định mua điện thoại khiến cho Sắt ngạc nhiên

-Sắt này màu này thế nào

-Dạ đẹp lắm nhưng mà

-À để tiện liên lạc,xưa nay Trúc toàn gọi cho yumi hoặc vú báo lại vì ta k có điện thoại

-À dạ vâng tôi hiểu tâm ý của ngài rồi

Khánh trong căn phòng ngủ nằm kềnh rồi nhắn tin vào số Trúc với gương mặt đầy hồi hộp “ Em đang làm gì đấy”

Ấn gửi mà Khánh hồi hộp anh ta chờ mãi k thấy Trúc nhắn lại liền lơ mơ rồi nhắm mắt …

Trúc học xong mới sờ tới điện thoại thấy tin nhắn “ Em đang làm gì đấy” cô cứ nghĩ ai nhắn nhầm liền xoá đi…

Phương ngồi ở nhà liền cười trước gương,mẹ cô ta vội hỏi

-Làm gì mà vui vậy

-Mẹ,có khi con sắp lấy chồng ấy

-Lại đùa rồi

-Thật mà con lấy anh Khánh

Bà mẹ thở dài khi cứ nghĩ con u mê

Hoa Đán cười tươi nhấp ly trà lên môi

“ Sắp sinh nhật anh rồi đấy Khánh em sẽ tặng anh món quà mà khiến anh cả đời chẳng thể nào quên,món quà khiến cô vợ của anh gục ngã “…
– [ ]

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN