Mùa Yêu - Chương 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
522


Mùa Yêu


Chương 21


Nếu như cuộc hôn nhân của tôi được giống như bao người,thì có lẽ trong lòng tôi đã chẳng dày vò ,dằn vặt mỗi ngày rằng tôi yêu chồng mình nhưng tình cảm chẳng hề được đáp lại…

Tiếng vỗ tay của Khánh,ánh nhìn của anh ta qua cặp kính cận rất sắc bén,nụ cười đầy vẻ bí ẩn…

Trúc vội vã chào thầy

-Em xin phép đi trước,em chào thầy…

Khánh từ sau ôm lấy vai Trúc và xoay cô trở lại…

-Kìa,cô chưa trả lời câu hỏi của thầy giáo kìa…

Thầy Sơn ấp úng

-Anh đây là?

-À chào thầy giáo đáng kính,chắc tôi hơn tuổi thầy nhưng vẫn xin phép gọi một câu thầy vì vợ tôi gọi là thầy thì tôi cũng nên giữ lễ nghĩa…phải không ?

Khánh bóp chặt vai của Trúc,Trúc đỏ mắt lên vì sợ …

-Đây là chồng của em thầy ạ

Thầy Sơn ánh mắt có vẻ ngạc nhiên

-Em lấy chồng khi nào,thầy k nghĩ em lại cưới sớm vậy…

-Anh Khánh đây là thầy Sơn dậy tiếng cho em khi mới sang đây…

-À ra vậy,và cũng tình cờ gặp ở đây luôn à

-Vâng chỉ là tình cờ

-Vậy nếu tôi cho đó không phải là tình cờ thì sao?

Thầy Sơn vừa đứng ra nói

-Chúng tôi đúng là tình cờ gặp nhau đừng hiểu lầm và hỏi vợ kiểu đấy…

Khánh trợn mắt lên

-Tao chưa cho phép mày nói

Sắt từ sau ghì đầu Sơn xuống bàn lễ tân…Trúc vội tiến tới thì Khánh tóm cổ giữ lại…

Sơn bị bẻ tay và ghì đầu nên anh ta chỉ biết phản kháng bằng cách dẫy dụa lên…

-Đừng làm hại thầy ấy,tôi xin các người,thầy ấy không liên quan gì tới tôi cả

Khánh kéo cổ Trúc sát lại gần mặt Sơn,cả ba chạm gần mặt nhau,ánh mắt Khánh vẻ điên cuồng bệnh hoạn lại hiện ra…anh ta nói sát vào tai Sơn

-Có liên quan không thầy giáo đáng kính…

Thầy Sơn ngước mắt lên nói với

-Giờ thì thầy đã biết vì sao em buồn rồi Trúc ạ,sống với kẻ thế này k điên là may lắm rồi

Khánh khẽ cười

-Điên…tao điên à…

Anh ta cười lớn khiến Trúc sợ

-Thầy đừng nói gì nữa ạ,em xin lỗi vì đã để thầy vào tình cảnh này,em thành thật xin lỗi..

Khánh dùng khuỷu tay củi trỏ sang ngang vào mặt Sơn khiến cho anh ta máu mũi chảy ròng…Trúc hét lên

-Anh đang làm cái quái gì vậy hả Hoàng Kim Khánh

-Gan cô lớn quá nhỉ,nay gọi cả họ tên tôi cơ đấy ( cười khẽ) mang thằng này đi thiến đi…

Trúc vội bám vào tay Khánh

-Tôi xin anh,thầy ấy tình cờ ở đây và k biết tôi đã có chồng,tôi cũng chưa hề có ý gì cả nên nếu làm tổn hại đến thầy ấy,tôi sẽ ân hận cả đời mà sống trong dằn vặt…

-Mang nó đi

Trúc quỳ xuống chân Khánh tóm vào quần anh ta

-Tôi cầu xin anh,tôi sai là lỗi của tôi,tôi sai rồi

-Có những thứ sai có thể sửa nhưng có những thứ có muốn sửa cũng k dc phép sửa nữa…

-Tôi chỉ vì ghen với Phương nên mới đi và vô tình lên xe buýt đi tới đây thuê phòng ở đây và thầy ấy làm chủ,tôi ngoài anh ra chưa hề có qua lại hay hẹn hò bất cứ ai,tôi luôn biết giữ khoảng cách nên hãy tin tôi…xin đừng làm tổn hại đến thầy ấy

Thầy Sơn nhận ra Khánh là xã hội đen vì bên ngoài người của hắn vây kín…anh ta nhìn Trúc mà xót xa khi thấy cô quỳ gập đầu dưới chân Khánh…

-Được,nếu cô đã nói vậy thì tôi cũng nên nể mặt cô lần này,thầy giáo hãy nhớ lấy ngày hôm nay cô ta đã cứu thầy…

Khánh bước đi còn Trúc gục đầu xuống nền bật khóc …Sắt buông Sơn ra anh ta liền nói với Trúc

-Thầy …

-Em xin lỗi thầy…

Trúc đứng dậy rời đi…Sơn lấy khăn lau máu trên mặt rồi nắm chặt tay …

Trên xe trở về Trúc ngồi nhìn ra ngoài cửa không nói câu gì,Khánh đặt tay lên định nắm tay Trúc thì Trúc khẽ giật ra…Khánh nhận rõ ánh mắt Trúc đang rất sợ hãi…

Tại cổng nhà Xuân…

Phú đi đi lại lại cứ lưỡng lự cho tới khi Xuân đi chợ về…vừa thấy Phú cô tỏ ra như k quen

-Xuân này,xuân ơi anh bảo này,sao gần đây em k bán ốc nữa

-Chỗ đó bị người ta chiếm rồi nên k ngồi dc nữa,anh qua đâu ăn đầy quán

-Anh chỉ thích ăn ốc của em

-Tôi k có ốc ,anh đi chỗ khác đi

-Thế anh đi mua ốc về xong Xuân luộc anh nhé

-Anh nói gì cơ

-À ý anh là luộc ốc cho anh ăn nhé,luộc con ốc xong pha nước chấm chấm

Phú tả tả

-Anh Phú này,tôi k hợp với anh đâu,anh thiếu gì đàn bà,hay anh muốn ăn được tôi mới chịu buông tha

-Ăn được em thì tốt quá

-Anh nói gì

-À ý anh là anh k phải kiểu người như thế,đàn bà quanh anh thiếu gì siêu mẫu hoa hậu có cả

-Vậy sao anh k tìm họ

-Vì anh không yêu họ,anh thích em…

Mặt Phú tỏ ra nghiêm túc …

-Tôi k đùa với anh nữa

Phú cầm tay Xuân đặt lên tim mình

-Em có nghe thấy không?

-Nghe thấy gì

-Tim anh nó đang đập đấy

Xuân dậm vào chân Phú…cô tức giận bỏ vào nhà…Phú quay ra hỏi hai thằng đệ

-Tao nói gì sai à

-Đùa sếp ơi là sếp tim k đập thì chết à,phải nói tim anh đang thổn thức vì em hay đại loại nó đập nhanh 8000 nhịp 1 phút

Phú vả vào đầu đệ

-Cái thằng ngu 8000 nhịp thì tao gặp ông cụ tổ tao rồi

-Thì sếp phải cường điệu hoá lên chứ nị…

Phú vừa đi vừa suy nghĩ gương mặt ngu ngu…

Trúc vừa về đến phủ ,gương mặt buồn nặng trĩu,cô lao vào học bài …Khánh giật bút trên tay Trúc

-Cô k có gì để nói với tôi à

-Tôi k dám

Khánh cúi xuống bóp miệng Trúc và hôn lên môi cô …Trúc đập tay vào ngực Khánh

“ Ưm…ưm..”

Cô cắn vào môi Khánh khiến anh ta chảy máu…Khánh buông ra …anh ta khẽ cười nhẹ

-Căng đấy…

Trúc thấy máu trên môi Khánh liền quay đi

-Tôi bận học để mai thi…

-Bận học hay bận lo cho thầy giáo

Khánh khẽ vuốt tóc Trúc ra phía sau…Trúc đặt bút xuống bàn…

-Để tôi yên,làm ơn…

Sau câu nói đó của Trúc,Khánh rời khỏi phòng và cả tuần k trở về căn phòng đó…Vú mang ga giường vào thay thấy Trúc đang thay đồ đi học kiếm

-Đêm qua vẫn chưa về sao?

-Vâng chưa về ạ

-Trúc này,vợ chồng có lúc cãi vã thật nhưng ngài ấy là người cũng có cảm xúc và lòng tự tôn khá cao…thế cho nên…

-Lần này khó nói chuyện vú ạ,cháu cảm thấy sợ con người ấy…giờ cháu cứ sống mà như cái xác k hồn ở đây thôi…

Tại Võ Đường…

Hôm nay Khánh trực tiếp dậy học trò,gương mặt lạnh tanh của anh ta khiến Phương như càng bị thu hút…cô ta mỉm cười nhìn chăm chú cho tới khi thấy Trúc bước tới …ánh mắt lầm lỳ nắm chặt tay của cô ta khiến Yumi chú ý…

Trúc bước vào cô cảm thấy đau bụng…ngồi nhìn Khánh dậy kiếm cô mỗi lúc càng cảm thấy bụng đau hơn…Phương đứng dậy mời Trúc đấu kiếm

-Chúng ta đấu với nhau một ván chứ

-À vâng…

Trúc cố gắng đứng dậy đi ra sàn đấu cả hai cúi chào…Trúc vã mồ hôi vì đau…Phương cầm thanh kiếm gỗ lao vào Trúc vụt một cách rất thô bạo…

Khánh ngồi bên trên quan sát ,anh ta nhận ra Trúc có vẻ bất thường…

Trúc cũng lao vào vụt nhưng lực bị yếu đi do cơn đau và mắt cô bắt đầu hoa dần…cô chao đảo và Phương nhận thấy,cô ta lao vào vụt phần chân của Trúc…( nơi cấm kị khi đấu kiếm)

Khánh vẫy Yumi

-Dừng đi có gì đó không ổn…

Yumi hô : Dừng trận đấu

Khánh vội đi xuống,Trúc gục xuống…chân cô chảy máu ròng ròng…cô ngất lịm…

Khánh chạy thật nhanh tới chỗ sàn đấu…anh ta nâng Trúc lên …

-Trúc…Y phòng,mau gọi Y phòng…

Khánh thấy máu chảy xuống chân cô ngày một nhiều …

-Cuối cùng anh cũng về

Khánh vội bế Trúc đi ,Phương lúc này chợt nhận ra người mà Khánh quan tâm vẫn luôn là vợ anh ta…

Khánh bế Trúc chạy bộ dọc con đường hoa…máu trên chân cô vẫn chảy từng giọt…ánh mắt anh ta rối bời khi vợ mình đang nguy hiểm…

Yêu thích: 4.5 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN