Ngỡ người yêu ta, hóa ra ảo tưởng - 3. Chỉ là một ánh nhìn thoáng qua
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Ngỡ người yêu ta, hóa ra ảo tưởng


3. Chỉ là một ánh nhìn thoáng qua


Người cũ- là người không có tư cách ở bên, quan tâm, chăm sóc cho \”người ấy\”. Khi kết thúc một mối tình, người ta thường tặng cho nhau một cái ôm, hôn cuối. Còn tôi với cậu ấy chẳng còn cái ôm hôn cuối nào mà cứ lặng lẽ rời xa nhau. Phải chăng tình cảm của chúng tôi không đủ sâu đậm? Không. Tôi không gặp cậu ấy là vì… Tôi sợ. Sợ khi nhìn thấy cậu ấy tôi lại không đủ dũng khí để rời bỏ, mà vội vàng chạy đến, ôm trầm lấy cậu mà nói \”Đừng đi… \”. Mà kể ra nếu tôi có nói câu ấy, ôm lấy cậu lúc ấy, thì cậu chỉ gỡ tay tôi ra và nói\”Anh yêu cô ấy!\”. Chắc tôi sẽ chẳng chịu nổi.
Trước đó, tôi đã từng đơn phương cậu 2 năm. Người ta nói \” Đơn phương là chuỗi ngày thất tình nối tiếp nhau không bao giờ dừng lại\”. Ừ. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao tôi có thể chờ đợi cậu mỗi sáng chỉ để đi cùng đường với cậu, đọc lại tất cả những quyển sách mà cậu hay đọc, thử ăn những món cậu thích, hay xem hết những bộ anime mà cậu hay kể với bọn bạn… Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại thích cậu nhiều đến thế.
Cái cảm giác vừa hồi hộp vừa lo sợ…
Lỡ cậu thích người khác thì sao?
Tôi phải làm thế nào?
Thế mà, vào một ngày trời mưa tầm tã. Nước mưa như rửa trôi cái bụi trần gian. Khổ nỗi hôm ấy tôi không mang theo dù. Đang định chạy mưa về thì tôi bị một cánh tay giữ lại cậu dúi vào tay tôi một chiếc dù trong suốt và một mảnh giấy nhỏ rồi vụt chạy đi. Hai má tôi bỗng đỏ bừng rõ ràng là thời tiết hôm đó không nóng mà. Về nhà tôi mở mảnh giấy nhỏ đã thấm ít nước mưa
\”Trời này hay mưa lắm! Ra ngoài nhớ mang theo dù\”
Thoắt cái, tôi và cậu trở thành người dưng. Mình tôi nhấm nháp cái đau như hàng nghìn mũi kim đâm vào tim cũng một lúc. Biết đâu được nó chỉ là thứ tình cảm của tuổi mới lớn. Hay chỉ là một thứ tình cảm nhất thời. Nhiều khi tôi thấy cậu vô tình lướt qua, ánh mắt cậu xa lạ đến vô cùng, không còn là chàng trai năm ấy… Tim tôi lại thắt lại, vội dảo bước quay lưng về phía cậu mà không biết từ khi nào đã khóc rồi.
Phải chăng còn yêu? Mà sao không thể quay lại cũng chẳng thể đi tiếp?
Chỉ là một ánh nhìn thoáng qua mà đau đớn tận tâm can…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN