Người Con Gái Đáng Thương! - Người Con Gái Đáng Thương! - Chương 09
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Người Con Gái Đáng Thương!


Người Con Gái Đáng Thương! - Chương 09


Nó đã tỉnh giấc và đi thay đồ, nó mặc bộ đồ thủy thủ, ngồi ở ghế sofa thảnh thơi nhâm nhi tách cacao. Vyvy thì coi tivi, còn Gin thì ngồi cạnh nó để nó ngả đầu bên vai.
– Mà chị anh này là ai vậy?
– Là anh trai của chị nhưng bí mật đó Vyvy.
– Vâng. Chị kêu sẽ kể chuyện cho em nghe mà.
– Tạm thời bây giờ em đi theo Lily và Nich để học về kinh doang và quản lí nhé.
-Tại sao ạ?
– Chị muốn em là người kế vị, bên cnahj đó chj sẽ dạy em cách chơi bản lời nguyền.
– Dạ…em hog thích đâu chị….
– Vyvy ngoan đi.
– Vâng.







Vyvy lại ôm gấu coi tivi tiếp, vừa lúc đó lại có chuông thì Vyvy lại chạy ra mở cửa.
– Là anh sao?
– Chị gái nhóc có nhà không?
– Có chị ấy đang ở bên trong với anh Gin.
– Ừ…….
Người đến không ai khác chính là Ken, cậu vô nhà thì thấy nó đang ngả đầu bên vai của gin, cậu không lấy làm ngạc nhiên lắm.
– Vậy là sự thật sao? Tôn Lữ NaUy đây chính là Lâm Trình ANh.
– Hả?
Nó nghiêng đầu nhìn Ken và kẽh nhíu mày, Gin thì nhìn Ken rồi lên tiếng.
– Cậu biết được rồi sao?
– Cách nói chuyện rồi cả biết rõ Lâm Suri như vậy ngoài Xu ra thì còn ai nữa.
– Cũng đúng.
– Sao em muốn dấu mà không được vậy? Vyvy ak….
– Dạ có em….
Vyvy chạy tới chỗ nó thì thấy cả ba đang có vẫn đề gì đó. Nó nhìn Vyvy.





– Liên lạc cho Lily và Nich rằng sẽ trục xuất Suri rồi tìm lại RS0000 cho chị.
– Vâng.
Vyvy đi làm việc ngay, nó chỉ lấy cớ để đuổi khéo Vyvy đi mà thôi. Vô tahwngr chủ đề.
– Vậy giờ em tính sao?
– Em định sẽ đào tạo Vyvy theo kiểu mới, theo cách mà em muốn. Nhưng vẫn thấy không ổn vì…
– Em cứ làm gì mình thích là được.
– Conan đã biết chuyện chưa vậy?
– Cậu ta biết rồi có lẽ đang uống ở quán bar nào đó.
– Vậy sao? Em muốn gặp Conan vì có chuyện cần nói.
Nó hơi buồn, suốt 21 năm nó sống thì đó là khoảng thời gian mệt mỏi của nó, không giây phút nào nó cảm giác thành thơi cả chắc chỉ có lúc này nó mới có thể thưởng thức một chút.
– Còn chuyện cuộc họp thế giới ngầm sắp tới em sẽ chính thức tuyên bố từ bỏ tham gia vào chính trị mà Suri gây ra. Em chỉ muốn sống bình thường nên sẽ để lại cho anh và vyvy lo hết. Em mong anh hãy dạy con bé thật tốt…ít nhất là tốt hpn lúc em dạy Suri.
– Ừ……
Nó ngồi nhìn ra ngoài, Ken nhìn nó, bây giờ nó khác rồi, không xinh đẹp như trước nhưng cũng không phải xấu, nét mặt nó đã có vui hơn trước. Nó có lé đã thay đổi rồi.
– Conan hả? Gặp em ở chỗ cũ nhé được không?
– “Ừ…”
– Tối nay chỗ đó đợi em nhé.
– “Ừ…”
Nó thở dài vì quyết định của mình. “Thật ngu ngốc” đó là điều nó nghĩ lúc này.
Lúc này, Suri bị đuổi khỏi tập đoàn của nó thẳng cẳng thì cô gặp được một người con trai tầm tuổi nó.
– Ngươi là ai?






– Người có chung kẻ thù với cô. Chắc cô biết Tôn Lữ NaUy bà hoàng thế giới ngầm chứ? Tôi đag có mối thù cần giải quyết với cô ta nên tôi nghĩ cô cũng như vậy.
– Vậy sao?
– Chúng ta hợp tác nhé?
– Hợp tác.
Và Suri đã hợp tác với người con trai lạ mặt. Tối đó tại ngọn đồi cỏ lần trước, một bóng người đang ngồi dưới gốc cây táo, đôi mắt đượm buồn nhìn về nơi xa, gió cứ từng đợt thổi thật mạnh, thật lạnh, cô gái ngồi ôm bản thân mình thì một chiếc chăn nhỏ khoác lên vai cô. Người con trai ngồi bên cạnh cô.
– Đã có chuyện gì sao?
– Không…em đang tìm kiếm một thứ trên thế giới này Phong ak…
– Anh mong em tìm được Tiểu Anh ak…anh luôn muốn em hạnh phúc mãi mãi.
– Em cũng mong như vậy. Cuộc họp ẽ bắt đầu từ 7h00′ pm ngày mai…lúc đó anh hãy đi cùng Vyvy đến đó.
– Ừ….
Phong đi mất, cậu tiến đền tập đoàn bà hoàng của nó. Sáng hôm sau, nó đang ngồi nhâm nhi cốc cacao thì Nich hớt hải, mồ hôi đầm đìa nhưng cũng vẫn bình tĩnh nhìn nó rồi lên tiếng.
– Tiểu thư….Lâm Suri trước đây đã lập một tài khoản và lấy đi quá nửa số tiền của chúng ta ở tập đoàn.
– Lâm Suri?
Nó dừng ngay lại việc uống cacao nhìn Nich ngạc nhiên. Nó quay ra nhìn cái bảng thông tin mà Nich mang đến.
– Hãy cố giữ lại số tiền còn lại đi. Báo với anh Phong và Vyvy giải quyết việc này ngay lập tức. Tiện thể bắt đầu cái đó luôn đi….
– Người định….
– Đi làm đi.
Nich rời đi. Tại tập đoàn của nó.
– Tạm thời chúng ta sẽ khóa số tiền còn lại. Anh sẽ mang tiền của mình bù vào.-phong
– Theo em ta nên làm một tài khoản khác để đưa tiền của anh và số tiền còn lại vào đó.- Vyvy
– Ừm….làm ngay đi.
Vậy là vụ việc đã được giải quyết nhưng ngay lúc này tại một quán cafe.
– Cô hẹn tôi ra đây có việc gì?
Cô gái đó có vẻ bực bội ngồi xuống đối diện với người con gái kém mình một tuổi.
– Tôi có chuyện muốn thỏa thuận với cô.
– Tôi chẳng có gì để nói với cô cả Lâm Suri.
– Triệu tiểu thư làm gì mà phải nóng tính vậy chứ? Chẳng phải cô luôn muốn có được Lâm Trình Phong sao? Nếu như loại bỏ được Tôn Lữ NaUy thì chuyện đó chỉ là vấn đề thời gian phải không?
Suri cười nham hiểm, Lin suy nghĩ thì đúng như Suri nói vậy, hiện tại nó đang cản bước tiến của cô tới Phong.
– Vậy cô muốn gì?
– Chỉ cần cô hợp tác cùng chúng tôi lật đổ Tôn Lữ NaUy và đứng đầu thế giới thì…
– Tôi hiểu. Tôi sẽ giúp các người. Tốt nhất đầu tiên nên bắt cô ta rồi cho cô ta biết thế nào là không thể nhìn mặt ai nữa.
– Tốt.
Cả hai người con gái đều có nụ cười nham hiểm cực tà.
7H00′ PM
Tại nơi diễn ra cuộc họp của thế giới ngầm như mọi lần, tất cả đã yên vị chỗ ngồi, nó vẫn chỗ ngồi cuối, vẫn cái mặt không nghiêm túc.
– Hết đừa này đến đứa khác. Sao nữ hoàng thế giới ngầm toàn gây lên những vụ lộn xộn vậy nhỉ?
– Vâng cảm ơn ý kiến của ông nhá Kỵ Sĩ….
Nó mỉm cười, ngồi gác chân lên bàn, nó nói với cái vẻ mặt nhăn nhở.
– Hôm nay họp là do tôi yêu cầu, tôi muốn nhường chức của mình cho Lâm Trình Phong và Kiều Vyvy tiếp quản. Còn về việc bị Lâm Suri lấy mất phần lớn số tiền coi như trả giá cho việc đuổi cô ta đi mà không có lí do đúng không cô gái đại diện cho ông chùm mafia Mĩ?
Nó cười ma ranh nhìn người con gái ngồi đối diện. Suri nhìn nó mà không lé tránh.
– Cảm ơn cô đã nói vậy Tôn Lữ NaUy.
– Không có gì. Về việc này thì tôi không phản đối gì đâu.
– Tiểu thư…..
Nich chạy vào bê trong phòng, mặt cậu haongr hốt toát mồ hôi hột, cậu nhìn nó rồi lên tiếng.
– Căn biệt thự của người đag bốc cháy, Rigi vẫn ở trong đó cả một số đồ đặc nữa.
– Cháy sao?
Mọi người nagcj nhiên, nó nghi hoặc nhìn Suri thì cũng đủ biết hung thủ rồi. Nó mỉm cười nhìn Nich.
– Không sao, Rigi không cháy được đâu với lại ta không để Rigi ở nhà một mình. Rigi mà mất đồng nghĩa với việc ta từ bỏ cái ghế này mà.
– Người định làm gì ạ.
– Ta không thể rời khỏi đây mà phải không. Ngươi và Lily đi làm việc ta yêu cầu đi. Nhớ là lần này phải thật hoành tráng đấy vì ta muốn các ông chùm chiêm ngưỡng niềm tự hào của mẹ ta.
– Vâng.
Nich rời đi, nó vẫn mỉm cười thản nhiên nhìn họ, ánh mắt còn đầy thách thức chứ.
– Hazz…Rigi yêu quý đâu phải loại đàn thường mà dễ bị thiêu cháy như vậy chứ? Với lại cho dù có đốt rụi cả căn biệt thự thì cũng không thể tìm được Rigi đâu ai đó ạ.
– Việc quay trở lại như này là sao?
Conan lên tiếng sau một hồi im lặng, nó nhìn họ, nó hiểu ý Coann muốn hỏi.
– À…tôi chỉ quay lại để trao cho anh Phong và Vyvy cái chức danh đó thôi còn mình sẽ ở ẩn.
– Không xong rồi Ohechi……
Một tên hớt hải chạy vòa, hắn nói nhỏ với Ohechi, không biết là gì nhưng Ohechi lại tối sầm mặt lại.
– Việc này là sao hả Tiểu Anh?
– Tiểu Anh?
Mọi người ngạc nhiên và ngạc nhiên nahats là Suri…Nó bỏ chân xuống, hai tay đặt lên bàn, khuôn mặt nó có vẻ nguy hiểm hơn à không lúc này phải nói nó cực kì nguy hiểm òi.
– Tôi không bao giờ phủ nhận điều đó. Việc tôi quay lại là nhằm mục đích này. Ngân hàng Di động đã quay trở lại nhưng đừng lo vì hiện tại trong Ngân hàng trống chơn. Không lâu nữa đâu tôi sẽ moi bằng sạch tiền của các người và khiến cho các người phải quỳ xuống chân tôi mà van xin. Tôi quay lại để trả thù các người.
– Tiểu Anh…….
Phong ngồi bên cạnh Ohechi lên tiếng, họ thấy nó đag mất bình tĩnh. Nó nhìn mọi người rồi nói tiếp.
– Ngân hàng Di động hiện tại sẽ không cho vay, nhân tiện nếu các người có ý định phá hủy nó lần nữa thì đừng hòng vì nó không phải tòa nàh ngầm lần trước mà các ngươi phá hủy dễ dàng như vậy.
Nó mỉm cười, tất cả đều là nói lời dối của nó vì hiện tại trong NHDĐ chứa đầy tiền, đó là số tiền trong vali mà 4 năm trước nó đã cho robot vất hết xuống biển Thái Bình DƯơng. Nó đã cho người lấy lại số tiền đó và nó đã giao cho Lily và Nich nhiệm vụ đó trong suốt 4 năm. Nhìn bề ngoài nó nham hiệm nhưng phải nói nó cực kì nguy hiểm với những suy nghĩ tinh vi của nó khó ai theo kịp được.
– Vậy là cuộc chiến bắt đầu từ đây. Ohechi cho dù là người thì con cũng sẽ không bỏ qua đâu.
– Tiểu Anh…
Phong lại một lần nữa nhìn nó thì lúc này nó đã mất bình tĩnh. Nó gằn giọng.
– COn biết chính Ohechi là người đã giết chết mẹ rồi người đã thông đồng với Ken để dựng lên mọi việc. Ken đã nhận hết tội lỗi để rồi lợi dụng con như vậy. Giết con người cảm thấy vui lắm sao?
– TIỂU ANH.
Lần này là Phong quát lên chứ không còn nhẹ nhàng nữa. Anh nói tiếp.
– Dừng lại đi Tiểu Anh….
– Em biết….em biết…em biết tất cả chứ……Em đã luôn ao ước có mẹ…chỉ cần mẹ thôi cho dù địa vị tiền bạc thứ gì em cũng không cần. Chính Ohechi là người kheiens em thành ra thế này, chính người đã khiến em phải đi vào con đường máu me, cũng vì người em mất đi Baby 5 rồi lần lượt là những người thân khác. Em đã tin mù quáng vào đối thủ của mình để rồi sao? Em sẽ không tha thứ cho bất kì ai cả. Mẹ đã chết mẹ đã chết và chỉ kịp nói rằng em hãy trả thù cho mẹ bằng bức thư cuối.
– Chueyenj này sẽ chẳng đi về đâu đâu Tiểu Anh.
Conan nhìn nó, thì nó đã trở lên kì lạ, nó nhìn họ.
– Em biết mẹ là người có lỗi nhưng ai có thể hiểu cho em dù chỉ một lần không?
Nó đứng dậy, Ohechi nhìn nó rồi cũng đứng dậy.
– Cứ làm gì con thấy thỏa mãn vì việc cuối cùng người cha này có thề làm là nhìn đứa con gái của mình sẽ đi đến đâu.
– Con sẽ đạt được mục đích của mình. Con và NHDĐ sẽ đứng đầu thế giới này. Cả Ohechi cũng phải trả giá vì chuyện đó. Con không còn giống Lâm Trình Anh cũng tại Ohechi cả nên tất cả đều là nỗi của người.
– Giải tán cuộc họp.
Ohechi đi mất, nó nhìn SUri.
– Về mà báo cho hắn ta rằng nếu khôn ngoan nên biết hắn đang đối đầu với ai. Là Tôn Lữ NaUy chứ không phải Lâm Trình Anh mà hắn quen lúc trước nữa đâu nhớ đấy nhãi con vắt mũi chưa sạch.
– Cô bảo sao?
Suri đã cực kì ngạc nhiên khi biết nó là Xu nhưng lời nó nói khiến cô mất bình tĩnh.
– CHị tưởng mình hơn ai sao Lâm Trình Anh.
– CHí ít thì tôi hơn cô đấy nhãi con. Sau việc này thì lo mà ngoan ngoãn đi vì nếu còn lợi dụng Lin mà làm chuyện xấu thì tất cả các người không chừa một ai đều phải chết trong tay tôi. Kể cả các người nữa .
Nó đeo balo rồi đi mất, vừa ra ngoài họ đã không thấy nó đâu cả mà chỉ thấy một chút khói và gió mạnh, có lẽ nó đã dùng máy loại di chuyển như máy không gian thu nhỏ. Nó đi đâu và làm gì thì ma mpis biết được. Bây giờ có thể nói nó đã phẫn nộ đến đỉnh đầu và cẩn thận đừng có giở trò với nó nếu không muốn chết mà không biết lí do là gì.
Sáng sớm hôm sau, tại NHDĐ, đó là tòa nhà kiên cố đang di chuyển trong lòng biển đại dương bao la.
– Tiểu thư người định làm gì tiếp theo đây?
Lily và Nich đứng đằng trước đối diện với nó. Nó ngồi trên chiếc ghế, nhìn ra ngoài đại dương tối tăm. Nó đang suy nghĩ gì mà trầm tư vậy?
– Ta sẽ quay lại lấy Rigi.
– Nhưng….
– Các ngươi sợ chúng sẽ lấy mất sao? Kể cả bây giờ Rigi có mất đi thì giấy tờ chuyển nhượng cũng đã hoàn thành và quan trọng là ta đã nắm chắc trong tay con bài này.
– Người muốn chơi một canh bạc nguy hiểm đến vậy sao Tiểu Thư?
– Không đâu Lily…canh bạc này là do ta nắm giữ chỉ là họ đã không nhận ra thôi. Tối nay ta có hẹn với COnan phải không?
– Vâng.
– Mà các ngươi tìm được RS0000 chưa?
– Dạ rồi.
Nich lễ phép, nó mỉm cười hài lòng rồi quay ra nhìn hai thuộc hạ trung thành của mình.
– Hãy để RS0000 chế tạo robot để nơi này hoạt động như cũ.
– Vâng.
Vậy là tòa nhà đi xuyên lòng biển đó tiếp tục di chuyển, nó đã rời khỏi đó bằng tàu lượn mà tự tay mình chế tạo. Tại khu biệt thự của nó.
– Ồ…có vẻ cháy lớn quá…
Nó mỉm cười nhìn cả một vùng bị thiêu rụi chỉ còn lại tro tàn. Nó tiến đến vị trí của phòng đọc sách cũ, đẩy gỗ ra rồi mở cánh cửa và đi vào đó.
– Đã lâu lắm rồi tôi không đi vào đây rồi.
Nó lẩm bẩm một mình hay là hàm ý nói với ai đây. Cuối cùng đi xuống đó thì cái nó nhìn thấy là một người con trai ngồi chễm trệ trên cái ghế của nó. Nó không ngạc nhiên mà ngược lại như biết trước sự việc. Bên cnahj người con trai còn có hai cô gái nữa.
– Lâm Suri….Triệu Tô Như Ngọc….và…….William Anderson* đúng chứ hay tôi nhầm?
– Đúng vậy cô vẫn cứ thông minh như ngày nào chỉ là ngoại hình đã không còn như trước.
Người con trai đó mỉm cười ma mãnh, nó thì kéo tấm gỗ rồi ngồi lên đó. Nó ngìn hai bàn tay mình.
– Nói thế nào nhỉ….? Chận chiến bốn năm trước đã khiến tôi thành như thế này…khuôn mặt này…mái tóc này và giọng nói này đều không phải của tôi. Tôi chỉ là một cái xác minh mẫn hơn xưa mà thôi.
Nó mỉm cười ma mị. Lin nhìn nó và nói lớn.
– Tôi sẽ không tha cho chị đâu.
– Vậy sao? Ý cô là cô sẽ giết tôi sao?
– Phải tôi sẽ khiến chị sống mà không dám nhìn mặt ai.
Vừa dứt lời thì một đám người xuất hiện, chúng vây quanh nó và bắt đầu tấn công nó nhưng nào đâu được như ý con người ta. Nó chẳng thèm làm gì mà ung dung ngồi đó và một mạng lưới đã được dưng lên, những tên đó va phải đều bị bất tỉnh mà không biết lí do.
– Xin lỗi vì không như mong muốn của cô nhé Lin….Căn nhà này tất cả đều do tôi thiết kế mà. Tôi chẳng bào còn gì các người không thể làm gì tôi đâu. Cái suy nghĩ trẻ con đó của cô thậm chí sẽ mãi mãi không được thực hiện đâu Lin.
Nó chắc như định đóng cột đứng dậy rồi cầm cái hộp ngay phía dưới nó ngồi xuống. Trước khi đi nó còn để lại cho họ vài lời cảnh cáo.
– Nói rõ nhé Lin cô sẽ không bao giờ có đk Phong…còn Suri nhãi con cũng ko bao giờ có được gia sản của tôi đâu cuối cùng là ngươi Will ngươi cũng không bao giờ đánh bại được ta. Tất cả các người chỉ là một lũ thất bại mà thôi.
Nó bỏ đi để lại ba con người đang nhìn nó tức giận, riêng Will thì cậu không có ngạc nhiên mà trái lại thích thú với nó.
Tại nhà Ken, nó đến nhà cậu, tiến thằng lên phòng của cậu vì biết cậu vẫn đang ngủ. Nó lật tấm chăn lên rồi nhìn Ken.
– Có thể thoải mái mà ngủ vậy sao?
Nó ngồi xuống cạnh Ken, đưa tay lên chạm vào má cậu, nó khẽ mỉm cười.
– Anh vẫn vậy nhỉ? Vẫn cứ như ngày nào chỉ mỗi cái là em không thể như ngày đó được. Có phải em đã đi quá sa và không có điểm dừng?
– Vậy thì hãy dừng lại và ở bên anh đi Tiểu Anh.
Ken túm lấy bàn tay thon nhỏ, mịn màng của nó rồ kéo nó xuống nằm bên cạnh, cậu ôm chặt nó như sợ đánh mất nó. Nó quay vào nhìn Ken, và hỏi cậu một câu.
– Chúng ta sẽ ra sao đây?
– Sẽ chẳng ra sao cả. Cứ thế này một lúc thôi được không Tiểu Anh?
– Ừ….
Nó mỉm cười, đã lâu rồi nghỉ ngơi một chút cũng không sao, nó nhớ đến việc mình đến đây làm gì thì nó lại lên tiếng.
– Ken này em muốn nhờ anh một chuyện.
– Chuyện gì vậy?
– …………
Không biết nó nói với Ken cái gì nhưng cậu chỉ gật đầu đồng ý rồi hôn nhẹ lên làn môi mềm của nó. Cậu đứng dậy rồi đi thay đồ. Nó ngồi dậy và cài thiết bị nghe lén ở phòng Ken. Nó đang mưu tính điều gì đây. Nhưng xin hãy dừng lại ở đây thôi. Đừng tiếp tục mà…….
*William Anderson là ông chùm mafia Mĩ, là đối thủ ngang hàng với nó, thông minh, ma ranh không kém gì nó. Có thể nói, nó-Ken-Conan-William là những tay khó xơi nhất. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN