Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta
Có chút nhu cầu.
-Há, ai nói với ngươi?
Hạ Tình cười cười nhưng trong lòng không cười nói.
Tô Noãn Noãn chỉ chỉ Đào Bảo:
-Chính miệng Đào Bảo nói a.
Khóe miệng Hạ Tình giật giật:
-Sau đó, ngươi liền tin?
-Ân!
Tô Noãn Noãn gật gật đầu, sau đó lại nói:
-Ta xem chứng nhận ly hôn của hắn, ảnh chụp vợ trước cùng tin tức đều xé, có thể thấy hắn thống khổ dường nào. Hơn nữa, Đào Bảo cùng vợ trước đều ly hôn ba năm, nhưng vẫn luôn mang cái giấy chứng nhận ly hôn rách nát giữ trên người, chính là để khích lệ bản thân, chớ bị mối hận vợ trước ngoại tình làm mất lý trí.
Vẻ mặt Tô Noãn Noãn rất đau lòng:
-Ba năm a, sắp được một ngàn ngày đêm, tâm tình Đào Bảo rốt cuộc cứng rắn như thế nào mới chịu đựng được được!
Hạ Tình trợn trắng mắt:
-Chó má ba năm, chênh lệch một tháng đó!
-Ôi chao!
Tô Noãn Noãn ngẩn người:
-Làm sao ngươi biết?
Lúc này Hạ Tình mới kịp phản ứng, bình tĩnh nói:
-A, kỳ thật, buổi sáng ta cùng gia hỏa này đã gặp mặt ở sở Hôn Giới. Gia hỏa này chính là hôn thác! Thật là đáng giận.
-Ôi chao!!
Tô Noãn Noãn trừng mắt nhìn:
-Ngươi lại ra mắt rồi?
Nàng dừng một chút, lại nói:
-Hạ Tình, ta thật là không hiểu nổi ngươi a. Trước mắt có hai người nam nhân ưu tú đang truy đuổi ngươi, một người là tổng giám đốc rất ôn nhu, mặt mày sáng láng đẹp trai lại nhiều tiền; còn có một người là bạn học thời đại học, vẻ ngoài có chút lạnh lùng lại mười phần lãng mạn, đã thế còn là Binh ca ca. Ngươi bỏ mặc không muốn hai cái nam nhân tuyệt thế này, vậy mà chạy đi ra mắt? Não ngươi có phải toàn chứa băng vệ sinh hay không?
-Khục khục!
Hạ Tình có chút xấu hổ a.
Đào Bảo ngược lại là đột nhiên mở miệng nói:
-Bạn học thời đại học?
-Không có quan hệ gì với ngươi!
Hạ Tình mở miệng nói.
-Dừng.
Đào Bảo ổn định lại cảm xúc, lười biếng nói:
-Tiền ta đều nộp, ngươi nói không cho ở liền không để cho ta ở a. Ở đây, nhân viên quản lý là tiểu thư Tô Noãn Noãn a?
-Đúng đấy, ta mới là nhân viên quản lý, tiểu thư Hạ Tình, ngươi phản đối không có hiệu quả!
Tô Noãn Noãn bóp eo, bộ ngực rung rung.
Hạ Tình liếc liếc ngực Tô Noãn Noãn, có chút buồn bực.
-Tô Noãn Noãn, ngươi sở dĩ có thể trở thành nhân viên quản lý, còn không phải vì ngươi là trạch nữ, suốt ngày ở trong nhà, có thời gian rảnh không?
Qua thoáng chốc, Hạ Tình mở miệng nói.
-Trạch. . . Trạch nữ, lão nương mới không phải trạch nữ, ta là người công tác tự do!
Tô Noãn Noãn mãnh liệt phản đối cách gọi ‘Trạch nữ’:
-Hơn nữa, trạch nữ có “tam bảo”, nói chuyện phiếm, đồ ăn vặt, mặc ít. Hạ Tình, ngươi càng phù hợp với tiêu chuẩn trạch nữ a? Ít nhất ta mặc coi như bảo thủ, mà ngươi, vừa về nhà trọ liền cởi quần áo. . .
Phốc!
Hạ Tình thổ huyết:
-Được rồi.
Chẳng biết lúc nào Đào Bảo đã đi tới bên người Hạ Tình, thấp giọng nói:
-Vợ thân ái. . .
-Là vợ trước!
Hạ Tình nghiến răng nghiến lợi nói.
-Được rồi, vợ trước thân ái, ngươi muốn phản đối nữa, ta liền đem ảnh chụp ba năm trước đây của ngươi phát tán, không sai, chính là cái mập mạp kia, cười cười liền có hai má lúm đồng tiền. . .
-Hèn hạ!
Hạ Tình rất phẫn nộ a.
Nhưng bất kể như thế nào, nàng cũng không muốn để cho ảnh chụp ba năm trước đây lưu truyền hậu thế.
Cho nên, tuy rằng trong nội tâm Hạ Tình một vạn lần không tình nguyện, cũng chỉ có thể gật gật đáp ứng.
-A!
Đào Bảo cùng Tô Noãn Noãn đập tay ăn mừng.
Hạ Tình mặt lạnh đi lên lầu, thời điểm đi qua bên người Đào Bảo, môi son khẽ mở, phun ra hai chữ:
-Cặn bã!
Nói xong, trực tiếp đi lên lầu.
Ngày hôm nay tâm tình Đào Bảo không tệ, cũng không muốn cùng người xa lạ này cãi nhau, hơn nữa người xa lạ này còn là vợ trước.
-Noãn Noãn, chìa khóa phòng số sáu đâu này? Trước tiên ta muốn đi quét dọn một chút.
Đào Bảo nói.
-Chờ một chút.
Tô Noãn Noãn chạy về phòng của mình, sau đó cầm một cái chìa khóa cho Đào Bảo:
-Chính ngươi đi thôi, ta, quét dọn sơ qua một chút gian phòng của mình.
Đào Bảo ngẩng đầu xem xét phòng số hai của Tô Noãn Noãn.
Rải rác trên mặt đất, khăn tay tản ra chút ẩm ướt quỷ dị, trên ban công quần lót nhỏ phất phơ còn lắng đọng giọt nước giống như vẻ mặt thẹn thùng, cùng với mấy cái cong cong áo lót BRA màu đen. . . . .
Sắc mặt Tô Noãn Noãn thoáng bạo hồng, lập tức khép cửa phòng lại.
Đào Bảo khóe miệng giật giật:
-Cái trạch nữ này, vấn đề lớn nha! Bất quá, bên trong ổ cứng HDD chính mình cũng chứa đựng 100 tỷ hạt giống, cũng không có tư cách nói người khác a. Hơn nữa, tất cả mọi người đều là người trưởng thành rồi, có chút nhu cầu, dù sao cũng là cương tính. Lý giải vạn tuế ~
Hắn đơn giản thu thập lại cảm xúc, sau đó trở về phòng số sáu.
Trước khi mở cửa, theo bản năng Đào Bảo quay đầu lại xem xét cửa phòng số 5, ánh mắt lấp lánh.
-Thậm chí có bạn thời đại học đang theo đuổi Hạ Tình, rốt cuộc là ai?
Bạn thời đại học của Hạ Tình, tự nhiên cũng là bạn học của Đào Bảo thời đại học.
Bất quá, Đào Bảo nghĩ nghĩ, cũng không nghĩ ra đối tượng đáng hoài nghi.
Nghĩ thầm qua thoáng chốc, ma xui quỷ khiến Đào Bảo mở ra Thuận Phong Nhĩ.
Sau đó, đem toàn bộ lực chú ý tập trung đến gian phòng Hạ Tình.
Rất yên tĩnh, trong phòng Hạ Tình rất yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh lạ.
Bởi vì Thuận Phong Nhĩ cực kỳ tiêu hao tinh thần lực cùng thể lực, dựa theo tình huống thể lực dự trữ bây giờ của Đào Bảo, tối đa chỉ có thể chống đỡ khoảng nửa giờ nghe lén.
Mà sáng hôm nay, Đào Bảo tại quán cafe vì nghe lén Tô Noãn Noãn nói chuyện đã tiêu hao không ít thể lực, hiện tại cũng bất lực chống đỡ thời gian dài nghe lén.
Ngay tại thời điểm Đào Bảo chuẩn bị đóng Thuận Phong Nhĩ, Hạ Tình đột nhiên thở dài, sau đó tự nhủ:
-Đào Bảo, tên khốn nạn!
Đào Bảo nghe được âm thanh, tựa như là Hạ Tình đang nghiến răng nghiến lợi nói.
-Hạ Tình, nữ nhân này, rõ ràng là chính mình đưa ra ly hôn, ngược lại còn hận ta nữa chứ, quả thật không thể lý giải a!
Lúc này, Hạ Tình lại đột nhiên thêm một câu:
-Cầu cho tên khốn nạn kia vĩnh viễn ba giây đồng hồ!
Phốc!
Đào Bảo thiếu chút nữa liền muốn phun máu.
-Định mệnh! Thù oán cái gì, tại sao phải nguyền rủa ta như vậy? Ôi chao?
Đào Bảo trừng mắt nhìn:
-Hạ Tình sẽ không bởi vì năm đó ta X sinh hoạt không thể thỏa mãn nàng, cho nên mới phẫn nộ mà ly hôn a? Được rồi, như vậy ly hôn, cũng có thể lý giải. Nhưng không đến mức hận thấu xương a?
Nghĩ tới đây, Đào Bảo không khỏi có chút uất ức.
Hắn thừa nhận, năm đó, chính mình bởi vì khuyết thiếu rèn luyện, hoặc là nói không muốn rèn luyện, tại phương diện kia xác thực là có một chút điểm vấn đề nhỏ.
Hạ Tình đã từng oán trách qua.
Nhưng bây giờ, đã qua ba năm ma quỷ huấn luyện, chính mình sớm đã luyện thành thân thể cơ bắp, về phần X năng lực lại càng là lên như diều gặp gió, nửa giờ căn bản là chuyện nhỏ.
-Hàaa…! Nhưng bây giờ, sợ là không có biện pháp chứng minh cho Hạ Tình thấy.
Đào Bảo đơn giản sắp xếp lại cảm xúc:
-Được rồi, bản thân mình tới Đông Hải cũng không phải là cùng vợ trước nói yêu thương, bản thân là tới tìm bạn gái trên mạng.
Nghĩ đến bạn gái trên mạng cho mình leo cây, Đào Bảo lại nổi giận một hồi a.
-Sau này nữ nhân Đông Hải nói, một cái dấu chấm câu cũng không thể tin tưởng!
Lần thứ ba chỉnh lý tốt tâm tình, Đào Bảo đem lực chú ý tập trung lên phòng số sáu.
Hắn dùng chìa khóa mở cửa ra.
Nháy mắt cửa xoay mở, một cỗ mùi thơm thanh nhã phả vào trước mặt.
VOL DE NUIT.
Một lọ nước hoa cao cấp đến từ nước Pháp, tràn ngập khí chất quý tộc cùng truyền thống lãng mạn, đại biểu khí chất cao quý.
Đào Bảo có thể khẳng định, lưu lại mùi nước hoa chính là VOL DE NUIT.
-A…, nữ khách trọ phòng số sáu thật là rất có phẩm vị nha.
Tiến vào gian phòng, Đào Bảo liếc nhìn.
Toàn bộ gian phòng thu thập sạch sẽ, cơ hồ là không nhiễm một hạt bụi.
Trong phòng không có lưu lại vật gì, ngoại trừ một tấm hình trên tủ đầu giường.
Đào Bảo đi qua, cầm lấy ảnh chụp, liếc nhìn, thoáng kinh ngạc.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!