Nhân sinh viên mãn - Buổi đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Nhân sinh viên mãn


Buổi đầu



Một bầy nam sinh đói khát mà ngắm nghía mỹ nữ mới xuất hiện, từng tốp từng tốp tiến đến nói cười bắt chuyện.

Mỹ nữ tựa hồ mất kiên nhẫn, mặt lạnh không thèm để ý đến bầy ong bướm vây quanh, đi thẳng vào trường một mạch.

Thấy đám nam sinh đu bám theo không bỏ, bọn nữ sinh chỉ trỏ bàn luận , Duệ Chi rất bực mình.

Liếc thấy Trần Quân đang đi thong dong một bên, không thèm để ý đến ai, cô liền bước sang, cất giọng ngọt xớt:

– Oppa, anh đến sớm thế!!

Nói đoạn, liền vòng tay ôm lấy cánh tay hắn, cùng bước đi. Nụ cười rạng rỡ, một tiếng oppa tan chảy, xém chút Trần Quân tin tưởng đấy thực sự là bạn gái hắn.

Đám nam sinh thấy vậy thở dài thườn thượt, đứng im tại chỗ. Nguyên lai hoa đã có chủ a!

Trần Quân không để ý người khác mượn mình làm tấm mộc một chút, bất quá hắn cũng không phải Lôi Phong, lấy giúp người làm niềm vui.

“Nên thu chút lợi tức” – nghĩ nghĩ, Trần Quân kéo cô nàng lại gần người mình, nhẹ nhàng vòng tay qua ôm eo. Cảm giác mềm mại thon gọn, không một chút mỡ thừa, thực sự hoàn hảo.

Duệ Chi nghiến răng nghiến lợi, kiên trì đi một đoạn. Đến chỗ góc khuất, cô vùng vằng đẩy hắn ra, mặt lạnh như tiền. Gì cũng không nói, dứt khoát xoay người rời đi.

Trần Quân cười khổ, thực sự người luôn luôn có hai mặt a, mới vừa rạng rỡ ngọt ngào như ánh mặt trời, quay đầu đã biến thành vạn năm hàn băng, cự người ngàn dặm. Con gái thật khó hiểu. Lắc lắc đầu, hắn liền đi tìm lớp học.

Nói đến, trình độ ngôn ngữ Hàn Quốc của hắn rất tốt, mà đại học mỹ thuật Seoul không cần quá nhiều giao lưu, sinh viên chỉ cần nộp đủ tín chỉ, có thể thoải mái ra trường.

Trần Quân là người Việt nhập học, hắn chỉ dự định lợi dụng 5 năm đại học bên này ra ngoài làm thêm các loại, kiếm tiền, chứ chẳng quan tâm học hành mấy, nên biết lớp xong, hắn vội đến phòng học điểm danh, không quan tâm bạn bè cùng lớp, giáo viên là ai.

Đến phòng học, hắn nằm gục xuống bàn, nhắm mắt giao lưu Lạc lão. Hắn còn chưa biết gì về tu luyện, chỉ tự luyện lơ mơ, còn có các loại sách vở luyện đan luyện khí luyện phù gì kia, hắn cũng rất hào hứng muốn học.

– Lạc lão, luyện bao lâu mới có thể trúc cơ vậy?

Lạc lão lười nhác nằm dài, chăm chú xem sách, móc móc mũi, tùy ý trả lời.

– luyện đến chết.

Trần Quân giận sôi, nói vậy cả đời hắn không thể phá thân đồng tử a, nếu thế hắn dứt khoát không luyện ‘ Thái Dương thần’

– Lão già chết tiệt, nghiêm túc cho ta, ta còn phải cưới vợ sinh con, nếu thế lão đưa ta công pháp khác

“Không có” – Nói rồi chợt nhớ đang ăn nhờ ở đậu nhà người khác, Lạc lão ngồi dậy, nghiêm chỉnh nhìn hắn giải thích:

– Tiểu tử, phàm nhân tu luyện, chắt lọc thiên địa tinh hoa thiên địa tụ trong đan điền ,tồn tại dưới dạng khí. Ngươi nếu không ngưng tụ ra một tia lãnh khí, nói rõ không có khả năng tu luyện. Mà lại, cho dù ngươi tích tụ chân khí tu luyện được, phàm nhân căn cơ vốn là yếu ớt, nếu không có trúc cơ đan phục dụng, đời này cơ bản dừng bước ở luyện khí kỳ thôi..

Trần Quân nhíu mày, chân khí hắn đã luyện ra, giờ chỉ cần thời gian tích tụ. Trúc cơ đan, đi đâu tìm bây giờ, chợt nhớ ra trong đống sách có sách luyện đan, tâm niệm vừa động, hắn xem xét kỹ.

Quả thật có phương pháp, bất quá nguyên liệu các loại Trần Quân xem hoàn toàn không hiểu. Dù gì hắn cũng chỉ là một thanh niên nhà quê mới hơn 18 tuổi.

“Thôi kệ, cũng có một con đường, từng bước từng bước không vội”. Trần Quân tự nhủ. Nghe Lạc lão nói qua, luyện khí có 10 tầng, hắn chỉ mới luyện ra một tia chân khí, chắc hẳn nhập môn cũng không tính. Nếu thế cần gì phải lo nghĩ vấn đề xa lắc vậy.

.

Tiết học lơ mơ trôi qua, Trần Quân phần lớn thời gian gục xuống bàn, chỉ thi thoảng ngẩng đầu quan sát, hoàn toàn không biết thứ gì.

Giảng viên đại học cũng không quản ngươi ngủ ngáy hay làm gì, chỉ cần không ảnh hưởng người khác, điểm danh đầy đủ, cuối kỳ nộp đủ tín chỉ.

Thấy đồng học đã ra ngoài, hắn liền dậy sửa soạn đồ đạc, về đi tìm phòng trọ, thuận tiện kiếm việc làm thêm.

.

Trần Quân về đến phòng, hai bà chị vẫn đang ở nhà, đang ngồi sopha điểm tâm nhẹ, xem phim. Người nào cũng mặc một chiếc áo mỏng tanh, quần sóc ngắn cũn, bộ dáng vẫn còn thèm ngủ mơ mơ màng màng..

Lúng túng chào hỏi, hắn vội về phòng cất cặp sách.. Thanh Nga gọi với theo:

– Ra ăn sáng Quân ơi, chút nữa chị dắt đi tìm phòng.

Diễm Thúy cười khanh khách, trêu chọc :

– Thôi nào, chăm như con nít thế, thằng bé lớn rồi, nó tự đi tìm được mà. Lát nữa bọn mình còn phải lên lớp đấy.

– nơi nào lớn chứ, nó vẫn trẻ con lắm, tớ là chị họ nó cần bảo ban giúp đỡ nó. Cậu đi đi, xin nghỉ giúp tớ.

Diễm Thúy định phản bác, lớn thế còn gì, ngẫm lại cảnh tượng buổi sáng, cự vật cường tráng nóng bừng đâm chọt sau mông, cô thoáng đỏ mặt, im lặng ăn đồ ăn..

Trần Quân cự tuyệt Thanh Nga giúp đỡ, hắn chỉ định đi vòng vòng xung quanh khu vực trường học tìm kiếm, không cần thiết phải để bà chị dẫn đi, còn phải nghỉ học. Cô đã giúp hắn quá nhiều rồi..

Loanh quanh một hồi hỏi thăm, cuối cùng hắn cũng đã xin được chân phục vụ ở một chỗ cửa hàng ăn uống, ngày mai có thể đi làm luôn. Còn nhà cửa, khá là đắt đỏ, hắn tạm thời chưa tìm được phòng hợp lý.

.

Trong phòng, Trần Quân học theo dáng vẻ lúc tu luyện trên phim Trung Quốc, ngồi khoanh chân, chắp tay. Hắn lẩm bẩm khẩu quyết công pháp Thái Dương thần, dựa theo lộ tuyến, cố gắng đưa toàn bộ năng lượng trong cơ thể theo kinh mạch trở về đan điền.. Hắn không nhớ nổi đã vận hành bao nhiêu chu thiên tuần hoàn, chỉ cảm thấy cơ thể nóng hừng hực, kinh mạch căng phồng.. năng lượng tồn trữ trong đan điền hắn tăng lên nhanh chóng

Lạc lão xem xét, không khỏi kinh hoảng. Đành rằng cơ thể hắn phục dụng tẩy tủy đan đã tăng cường thể chất mạnh mẽ, mà lại ‘Thái dương thần’ là một môn công pháp mạnh mẽ, tuy nhiên tu luyện thần tốc như thế này, thực sự khó thấy.

” Chắc hẳn có gì đó lão phu chưa biết, hay đã quên mất.. Nói cũng đúng, nếu không có gì đặc biệt, thần khí Trấn tháp thiên sao lại lựa chọn hắn”

Sầu mi khổ kiểm suy nghĩ không ra, lão dứt khoát mặc kệ, lại lấy ra một bộ sách , lật lật xem, khóe miệng nhếch lên nụ cười dâm đãng..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN