Nhân sinh viên mãn - Buổi sáng kích thích
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Nhân sinh viên mãn


Buổi sáng kích thích



Thật vất vả đưa bà chị say mèm lên giường, Trần Quân ra ghế sopha nằm ngủ.

Đầu óc chếch choáng, hắn nằm suy nghĩ lung tung.. Vô duyên vô cớ xuất hiện đủ thứ trong não hải, tự nhiên bắt đầu tu luyện,, các loại không hiểu thấu mỹ nữ vây quanh… Vốn dĩ chỉ dự định sang nước ngoài kiếm đủ tiền xây nhà , cưới vợ, hắn sẽ quay về, bình bình đạm đạm sống cuộc sống thôn dã qua ngày.

Tuy nhiên thế sự vô thường. Nhân sinh của hắn, đã bắt đầu cải biến.

.

Diễm Thúy mơ mơ màng màng tỉnh dậy, đầu óc vẫn choáng váng, đau nhức.

Hôm qua, cô một mình đi uống, vừa tự rót uống vừa chửi rủa tên giám đốc khốn kiếp dâm dê ở công ty, chèn ép cô đủ kiểu… Lão già biết cô là người nước ngoài, không có thân hữu gì ở đây nên luôn nhìn cô với ánh mắt sói đói săn mồi, khiến cô cực khó chịu. Lão còn tìm cách gạ tình, quy tắc ngầm các kiểu, muốn ép cô đi vào khuôn khổ..

Diễm Thúy và lão đã quyết liệt một trận, cô dự định cùng lắm thì nghỉ làm, đi tìm việc chỗ khác. Nhưng buồn bực chất chứa, chỉ có uống say mới giải tỏa được..

“May mắn hôm qua về nhà an toàn, mà mình về kiểu gì nhỉ… khát nước quá đi mất…”

Dư chứng say rượu hiển hiện rõ, cô uể oải dậy, đi ra phòng bếp.

Nói lại, hôm qua Thanh Nga giúp cô vào giường, đã chật vật giúp cô tháo giày tất, thay quần áo ngủ. Nên bây giờ trên người Diễm Thúy chỉ mặc một chiếc áo tơ cực mỏng, màu sắc hơi chút trong suốt, nên ánh nắng sáng sớm chiếu vào tựa như xuyên qua, chiếu rọi một mảng da thịt trắng nõn..

Thân hình gợi cảm của cô như ẩn như hiện, chậm rãi uyển chuyển bước đi.

Thấy bình nước, cô mệt mỏi với lấy cốc rồi cúi xuống, đợi nước đầy.

Lúc này, Trần Quân vừa từ nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt xong, hắn chuẩn bị tới trường nhập học buổi đầu tiên..

Bỗng đập vào mắt hắn, là bộ kiều đồn sung mãn của Diễm Thúy, vì cúi xuống nên vênh vểnh cao.

Chiếc quần lót ren mỏng manh không thể che nổi bộ mông vừa to vừa căng, cái khe sâu hun hút.. Cặp mông thi thoảng khẽ nhúc nhích, như đang khiêu vũ kích thích thần kinh hắn cực độ, khiến tất thảy mạch máu trong người hắn căng cứng, tiểu đệ bên dưới nhất thời dựng đứng lên.

Nhìn chiếc áo tơ mỏng tanh, xuyên thấu, Trần Quân bỉ ổi nghĩ “giờ mà cổ xoay người, chắc thấy rõ đầu ti mất”…

– Chào chị, buổi sáng tốt lành.

Trần Quân cố nặn ra nụ cười thân thiện, nói với Diễm Thúy. Nhìn cặp mông đầy đặn căng tròn, nhất là khe rãnh tội ác ở giữa kia, Trần Quân thiếu chút nữa đi lên, đem tiểu đệ cọ xát thân mật một chút, nhưng rốt cuộc hắn vẫn không dám.

Diễm Thúy giật mình quay người lại. Giọng đàn ông lạ lẫm vang lên trong căn nhà vốn chỉ có hai người phụ nữ khiến cô kinh hoảng.. Không kịp uống nước, không kịp xem xét quần áo gì đó, cô hoảng hốt hét lớn:

– Á á, có ai không… Có trộmmmmmmm!!!!!!!

Trần Quân cũng bị giật mình không kém, giọng hét của bà chị này thực sự kinh khủng.. Màng nhĩ hắn ẩn ẩn có chút đau..

Lo sợ hàng xóm hiểu nhầm, hắn vội vã tiến lên, ôm lấy Diễm Thúy, bịt miệng cô lại. Cơ thể tiếp xúc gần gũi, mùi hương cơ thể phụ nữ đơn thuần khiến tiểu đệ càng có xu thế bành trướng mãnh liệt, khẽ chạm vào mép mông Diễm Thúy, khiến nó vui mừng đến nỗi run bần bật.

Trần Quân trấn an:

– Chị bình tĩnh, em là em chị Nga.. Không phải trộm, chị đừng hét nữa..

Diễm Thúy nghe rõ, phần nào bình tĩnh trở lại. Cô chợt nhớ ra, hôm qua Thanh Nga đã bảo có đứa em sắp sang, dự định ở nhờ vài hôm nhập học rồi đi tìm phòng trọ sau.. Nhưng hôm qua nhậu say về, đầu óc đau nhức khiến cô quên mất..

Có chút xấu hổ, định giải hòa hiểu lầm, tuy nhiên đột nhiên cảm thấy có đồ vật to lớn nóng hừng hực đâm chọt phía sau mông, Diễm Thúy càng thêm đỏ mặt..

Cô vùng vằng thoát ra khỏi, cúi đầu chạy vào phòng, không quên mắng chửi:

– Dâm tặc.

Nói đoạn nhớ ra gì đó, liền chạy lại lấy cốc nước chưa kịp uống, vừa đi vừa đề phòng tránh xa Trần Quân, tựa như hắn sắp vồ vào người cô đến nơi..

.

Trường đại học mỹ thuật Seoul cách phòng trọ Tần Quân không xa, hôm qua đến nhận giấy nhập học, hắn đã biết rõ đường đi, có thể tự mình đi đến trường.

– Thật khang trang, trường nhà người ta có khác!!

Có chút cảm khái sự rộng lớn, khí thế của ngôi trường, Trần Quân thong thả bước vào.

Sáng sớm nắng chiếu ấm áp, hắn vui mừng hưởng thụ ánh nắng, cảm giác như ánh nắng là một bộ phận của hắn vậy. Không hiểu do công pháp hắn tu luyện, hay do tinh thần của hắn lúc này đây rất hào hứng.

Xung quanh là các thanh niên nam nữ tấp nập , tiết trời mùa này không lạnh lẽo mấy nên ai nấy cũng ăn mặc khá phóng khoáng..

Hàn Quốc là thiên đường thẩm mỹ, các nữ sinh đại học năm nhất thôi mà người nào cũng son phấn dày đặc, biết cách ăn mặc sao cho xinh đẹp, tuy nhiên gương mặt có chút na ná nhau.

Nam thì không được như trên phim vậy, kẻ nào cũng mắt một mí, híp híp, thấy mà Trần Quân lo lắng họ đi không thấy đường, ngã sấp mặt.. Bộ dáng cũng bình thường, người đa phần là gầy còm, có mấy tên béo mập..

Trần Quân thong dong đi ở giữa, thân cao gầy nhưng hữu lực, gương mặt góc cạnh , có một khí chất vô hình đản sinh nhờ phục dụng tẩy tủy đan- làm cho hắn trông như hạc giữa bầy gà, thụ vạn chúng chú mục.. Các cô gái tò mò nhìn hắn, bàn luận chỉ trỏ , mấy tên nam sinh thì dứt khoát tránh xa , miễn cho làm nền.

Lúc này, tiếng ga xe máy gào thét mà đến, phanh kít kít dừng lại trước cổng trường.

Một cô gái, thân mặc đồ da gợi cảm, đi đôi giày da sang trọng, cực kỳ tiêu sái bước xuống..

Lấy mũ bảo hiểm ra, một dung nhan xinh đẹp xuất hiện.. Mái tóc vàng dài ngang vai được uốn xoăn, da trắng như tuyết, ánh mắt ngỗ nghịch quét qua toàn trường, cô nàng vừa đến đã cướp đi quang mang của Trần Quân, trở thành toàn trường tiêu điểm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN