Nhân sinh viên mãn - Đều say
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Nhân sinh viên mãn


Đều say



Trần Quân bị đè lên người, giật mình choàng tỉnh. Mùi bia rượu nồng nặc làm hắn hơi hơi nhăn mũi.

Hắn dự định ngồi dậy, đột nhiên cô gái ngồi xổm, đè lên trên người hắn. Đôi mắt vẫn nhắm nghiền, miệng cô ú ớ gì đó không rõ, hai tay đấm bùm bụp trên ngực hắn, tựa như phát tiết.

Hắn ẩn ẩn có chút đau, tuy nhiên thấy dáng vẻ cô gái, đành mặc kệ. Dù sao hắn da dày thịt béo, nhân cơ hội quan sát cô gái đột nhiên xuất hiện này là ai.

Cô gái đại khái 22, 23 tuổi. Mái tóc nhuộm vàng uốn xoăn, buộc cao.

Khuôn mặt trái xoan đỏ ửng vì say rượu, dáng người có lồi có lõm, bên trên chiếc áo 2 dây mỏng không che nổi hai đỉnh núi ngạo nghễ, vì ngồi trên người hắn đập đập nhún nhảy điên loạn mà lắc lư không ngừng.

“Cô gái này chắc là bạn chị Nga, sao lại say thế này không biết” Trần Quân nghĩ thầm, mùi nước hoa thơm ngát, cùng với khung cảnh kiều diễm xinh đẹp, khiến tiểu đệ đệ hắn lại bắt đầu có phản ứng.

Đang muốn dậy đưa cô gái về phòng nghỉ, bỗng cặp mông vểnh lên của cô nàng hung hăng đụng vào đũng quần hắn, khiến Trần Quân rên lên một tiếng đau đớn. Cảm giác gì đó lạ lạ, cặp mông khẽ đứng im, điều chỉnh tư thế khiến tiểu đệ hắn lọt giữa khe.. Cách nhau hai lớp quần áo, tuy nhiên Trần Quân vẫn cảm giác thấy có gì đó ẩm ướt, mê người..

Cửa phòng đột nhiên mở ra, Trần Quân giật mình luống cuống đẩy mỹ nữ xuống. Thanh Nga đi vào, thấy vội chạy lại, nở nụ cười khổ:

– Con bé này, sao lại say rồi. Đã bảo tối nay đi ăn liên hoan mừng em sang đây.. Haiz, Quân em giúp chị mang nó vào phòng.

Dứt lời liền đỡ cô gái dậy, Trần Quân vội vàng đi sang một bên nâng. Mỹ nữ vùng vẫy, miệng vẫn ú ớ..

Thật vất vả mang cô gái vào nghỉ ngơi, Thanh Nga xoa xoa mồ hôi. Bỗng cô quay sang , thấy một túp lều nhỏ dựng giữa đũng quần Trần Quân, vội quay mặt đi, một áng mây hồng khẽ xuất hiện trên má , nhỏ giọng gắt gỏng ” thằng nhóc lưu manh”

.

Tối đó, chị Nga hắn liên lạc một số người cùng quê, mọi người tụ họp làm một bữa tiệc. Mục đích chính là để Trần Quân quen biết một vài người bạn, và đỡ cô đơn hơn khi xa xứ, đồng thời sau này có gì đó còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Bà chị cùng phòng kia, vốn sẽ đi tham gia cùng, nhưng không hiểu thấu say khướt, bây giờ vẫn còn nằm ngủ trong phòng nên đành bỏ lỡ..

Cuộc vui diễn ra khá hòa đồng , vui vẻ. Mọi người đều là người tha hương cầu thực, rộng rãi cởi mở, rất nhanh có được tiếng nói chung.

Ăn uống chán chê, đoàn người kéo nhau đi đến phòng hát đã đặt sẵn. Phương tiện vui chơi giải trí chưa quen thuộc, cũng không có nhiều, chủ yếu là ăn uống hát hò. Mọi người cũng không cảm thấy sao, vui là được.

.

Ăn uống nhậu nhẹt hát hò xong xuôi, đoàn người từng tốp giải tán. Trần Quân dìu bà chị đã say mèm lảo đảo đi về hướng căn nhà trọ. Hắn uống cũng nhiều, tuy nhiên đầu óc vẫn thanh tỉnh.

Tay hắn vòng qua cánh tay Thanh Nga, cẩn thận đỡ cô đi. Bộ ngực mềm mại đi đường lung lay, khẽ đụng chạm vào hắn, khiến Trần Quân được một hồi tâm viên ý mãn.

Đi được một đoạn, bỗng Thanh Nga mềm nhũn, ngồi vật ra đất, không ngừng nôn thốc nôn tháo. Trần Quân cười khổ, đành vác cô ra sau lưng, cõng đi.

Hai tay Thanh Nga theo bản năng ôm lấy cổ hắn, đỉnh sơn phong bị đè ép lên lưng, cách mấy lớp áo cũng khiến hắn cảm nhận nhiệt độ da thịt, sự sung mãn của bộ ngực. Cô gục đầu vào cổ Trần Quân mê man, phả ra hơi thở như lan, mặc dù nồng nặc mùi bia rượu, nhưng cũng tương đương mê người.

Hai tay Trần Quân giữ chặt sau mông Thanh Nga, sợ cô rớt xuống, cặp mông đầy đặn co giãn khiến lớp quần vải không cách nào ngăn cản được. Không nhịn được, Trần Quân nhẹ bóp bóp mấy cái. Thanh Nga rên lên một tiếng mê hồn, khiến tâm hắn ngứa ngáy.

Con đường bằng phẳng, nhưng thi thoảng Trần Quân xóc Thanh Nga lên một chút, điều chỉnh tư thế , mỗi lần cặp bạch cầu hung hăng đè lên lưng hắn, .

Thân thể hắn phục dụng tẩy tủy đan đã rất khỏe mạnh, nhưng không hiểu sao Trần Quân cõng một người nhẹ chưa đến 50 cân mà đi chậm chạp vậy..

Một đoạn đường không dài , đại khái 200 mét tả hữu, Trần Quân đi hết 20 phút..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN