Nhân sinh viên mãn
Gặp chị họ
Trông thấy cự vật nam nhân hùng dũng mà run rẩy đáng yêu như thế, Triệu Nhã khẻ mỉm cười .. Thoáng ngẩng đầu quan sát Trần Quân, thấy hắn vẫn nhắm mắt, cô cúi xuống tiếp tục quan sát tiểu đệ hắn.
“Trông thật ngon” – Triệu nhã lẩm bẩm.
Nói đoạn, cô từ tốn đặt bờ môi căng mọng lên đỉnh đầu cự vật, hôn nhẹ một cái, rồi nhổ ra một tia nước nhỏ.
Nước bọt chảy dọc theo thân, tô điểm từng sợi gân guốc, óng ánh. Triệu Nhã liếm liếm một vòng quanh, tiểu đệ được tắm ướt, lộ ra vạn phần dâm đãng.
Đầu lưỡi Triệu Nhã xoắn chậm rãi một vòng quanh đỉnh đầu cự vật, đột nhiên bờ môi cô khép lại, ôm trọn tên tiểu đệ hùng dũng, trượt lên trượt xuống…
.
Trần Quân vẫn chuyên chú tập trung tu luyện. Bỗng âm thanh Lạc lão vội vã vang lên:
– Tiểu tử, cẩn thận. Đừng để thất thân.
Trần Quân cau mày, lão già mắc dịch, ta đang tu luyện chứ làm gì đâu mà thất thân này nọ. Ăn no rỗi việc! Lại còn bày đặt đỏ mặt gì thế kia?
“Đợi đã, hình như có gì đó không đúng” – Ngẫm nghĩ, hắn từ bỏ trạng thái tu luyện, mở mắt ra..
Đập vào mắt hắn là một mái tóc đen dài, được búi cao lên, cái đầu đang nhấp nhô lên xuống.. Phía dưới là bờ mông căng vểnh, theo nhịp độ mà lắc lư, cực kỳ mê người.
Phía dưới truyền đến thanh âm lụp xụp, cảm giác khoái cảm truyền đến. Trần Quân khẽ rên rỉ một tiếng, trong lúc miệng Triệu Nhã đang trượt lên trượt xuống, cô còn thi thoảng đánh lưỡi đụng vào thân cự vật, khiến tên tiểu đệ vô dụng tê dại..
Còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, thấy bàn tay mỹ nữ giơ lên, định công hãm hai quả trứng của hắn, Trần Quân cố nén cảm giác sung sướng, vươn tay bắt lại.
Triệu Nhã giật nảy mình, hoảng hốt rút miệng ra. Một tiếng ‘bóc’ vang lên, tiểu đệ được giải thoát khỏi hang tối ẩm ướt, ngẩng đầu thở phào nhẹ nhõm..
– Cô,, cô đang làm gì thế??- Trần Quân bối rối hỏi.
Vốn thất kinh, tuy nhiên nhìn thấy dáng vẻ của hắn, Triệu Nhã tươi cười:
– Đệ đệ, ngươi đoán xem!
Nói xong, liền hai tay chộp tới, bóp chặt tên tiểu đệ đang ẩm ướt kia.. Trần Quân cười khổ, tuy nhiên hắn không muốn lần đầu tiên không hiểu vô duyên vô cớ mất đi, lại còn tu luyện công pháp cần giữ thân đồng tử, dứt khoát đẩy Triệu Nhã ra.
– Chị gái à, em còn nhỏ lắm. Tha em!!
Bị mất hứng, Triệu Nhã khẽ gắt gỏng. Bờ môi cô vẫn liếm liếm dư vị , thấy mà mê người.. Trông dáng vẻ kiên quyết của Trần Quân, cô đành đứng dậy, xoay người đi vào khoang khác nghỉ ngơi, lúc đi còn không quên vứt cho Trần Quân một cái mị nhãn.
Trần Quân âm thầm lau mồ hôi, vội kéo quần lên. Nghĩ đến điều gì, hắn tâm niệm vừa động:
– Lão Lạc, đồng tử thân này giữ đến khi nào. Nếu không, ta từ bỏ, tu luyện môn khác a.
Lạc lão trang nghiêm:
– Tiểu tử, môn công pháp này uy lực cực mạnh, tiến cảnh cực nhanh, lại còn thích hợp với trình độ thiếu thốn linh khí, tài nguyên như bây giờ. CỐ gắng tu luyện đi, đợi trúc cơ thành công, có thể phá thân.
– Ân, nhưng mà, sao lão lại đỏ mặt khi thấy cảnh kia?? Lão là xử nam à?
Lạc lão bối rối, ra dáng tức giận cực độ:
– Ngu ngốc, lão phu phong thần tuấn lãng, mỹ nữ như mây.. Chẳng qua trong này hơi nóng chút thôi.. Xử nam, haha…
Nói rồi cười khinh khỉnh, tỏ vẻ khinh thường, trong lòng thầm kêu may mắn, suýt nữa bị tên tiểu tử này xem thấu..
Nếu không phải đã thấy bộ mặt dâm tiện khi xem song tu pháp của Lạc lão, nếu không phải thấy đũng quần lão dựng đứng lên một đoạn, Trần Quân cũng cảm thấy đã trách oan lão giả đáng kính này..
.
Chuyến bay đến nơi an toàn, không còn sự cố hay hương diễm gì đó xảy ra.
Trần Quân đến đại sảnh sân bay Seoul, vội vã lấy điện thoại ra gọi chị họ hắn ra đón.
Nhớ lại người chị họ thân thiết từ nhỏ đến lớn, vì làm ăn mà mấy năm trước đi xuất khẩu lao động, Trần Quân cảm thấy ấm lòng, đã lâu không gặp, cảm giác như hắn vẫn là đứa bé con chờ đợi chị.
Đang ngẫm nghĩ về những kỷ niệm lúc bé của hai chị em, bỗng bờ vai hắn bị người đụng. Trần Quân xoay người, đập vào mắt hắn là một gương mặt xinh đẹp có chút quen thuộc. Hắn ngờ ngợ:
-Chị Nga??
Mỹ nữ nở rộ nụ cười, hàm răng trắng bóng.. Đôi mắt cô khẽ cong lên như một vòng nguyệt nga, cô dang tay ôm lấy hắn:
– Quân, em đến rồi. Hoan nghênh đến Hàn Quốc nhé!!
Trần Quân sững sờ, thực sự là chị Thanh Nga của hắn. Lúc trước ở quê bà chị này cao gầy đen nhẻm, mặc dù xinh xắn nhưng làm sao thu hút được như bây giờ.. Biến hóa cũng lớn quá đi chứ, suýt nữa hắn không nhận ra. Đặc biệt, cặp sơn phong trước ngực trở nên cực kỳ đầy đặn, ép vào người hắn, mềm mại mê người.
Trần Quân hưởng thụ, chợt Thanh Nga tách ra, quan sát ngắm nghía hắn một hồi, đỏ mặt:
– A, em càng lớn càng đẹp trai a.. Chắc nhiều cô thích lắm. Thôi để chị dẫn về trường đã, vừa đi vừa nói.
.
Trường Trần Quân nhập học là đại học mỹ thuật Seoul, một ngôi trường khá đẹp, khuôn viên rộng lớn.
Thanh Nga 3 năm trước nhập học ở đây, cô chủ yếu là làm thêm ở ngoài, may vá phục vụ bàn các loại, kiếm thu nhập. Căn phòng cô thuê cách ngôi trường không xa, ở một khu trọ cũ, chung với một người bạn.
Cô dẫn hắn về phòng cất tạm đồ đạc, nghỉ ngơi một hồi. Buổi chiều đến trường đi lòng vòng làm thủ tục, rồi nhận giấy nhập học các loại.
Một ngày mệt mỏi như chó chết, Trần Quân nằm dài trên ghế sopha, nhắm mắt dưỡng thần. Hắn dự định nghỉ ngơi một chút, giữ sức buổi tối đi ăn uống nhậu nhẹt liên hoan..
Lúc này, một thiếu nữ bộ dạng say khướt, thần trí không rõ lảo đảo mở cửa phòng ra. Cô vứt bỏ túi xách, cứ thế đi nguyên giày mang theo chút bùn đất vào phòng.
Hơi thở nồng đậm mùi bia rượu, cảm thấy quá mức nóng nực, cô cởi bỏ áo lông choàng bên ngoài, lộ ra chiếc hai dây mỏng , bờ vai thon thả..
Nhắm mắt khua tay lần mò, thiếu nữ đổ người xuống sopha..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!