Nhân Vật Phụ Tại Dị Giới - Vỡ mộng, đi lầu xanh tìm gái già
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Nhân Vật Phụ Tại Dị Giới


Vỡ mộng, đi lầu xanh tìm gái già



Bốn người vội vã trở về, theo sự chỉ dẫn của Lưu phong thì trời nhá nhem tối thì bọn họ đẫ về trước căn nhà gỗ.

Căn nhà mở của toang hoang, bên trong nổi lên anh đèn lờ mờ.

Ba gã thợ săn bước đi lặng lẽ vì thấy bóng hai người chếu trên nên đất. Thò đàu nhìn vào thì thấy một nam, một nữ đang om láy nhau, trao cho những nụ hồn nồng cháy mà điên dại.

Lưu Phong nhỉ con nên nhìn rõ, nữ nhân chính là cô sơn nữ, còn gã đàn ông cao to quần đã nổi lên một cục to tước đâm thẳng về trước cọ sát vào cặp đùi rắn chắc của cô sơn nữ.

-Vô Tường, sao lần này chàng đi lâu thế? Làm thiếp đợi mỏi mòn hai ngày nay.

Gã đàn ông đáp

-Ta mới đi có hai ngày thôi mà, hồi nãy nghe coa người bị gã nào đó giở trò nên lập tức trở về ngay, nàng không sao chứ?

Ngọc khê nhăn mày khó hiểu.

-Làm gì có gã nào dám làm gì thiếp đâu, chàng cũng biết rồi còn gì. Mà ai nói ra chuyện đó vậy.

-Thôi kệ đi, chuyên đó không quan trọng bằng việc ta đã tìm thấy kho tàng, sau vụ này chúng ta có thể trở về Tông Môn rồi.

-Thật chứ, Vô Tường.

Gã đàn ông cười cười, rồi bế thốc nàng lên giường gỗ quên mất bốn người đang thập thò ngoài cửa nhìn lén cuộc vui.

Gã thợ săn rầu xồm rủa thầm:

-Hừ thì ra tên này có vợ đẹp mà dấu anh em, được lắm.

Gã toan đứng dậy xông vào thì có tiêang can ngăn.

-Đại ca, huynh đừng giận quá mất khôn, gã Vô Tường sức khoẻ hơn nhười lại có bản lĩnh hơn hẳn chúng ta. Đệ sợ không được miếng nào mà còn bị hắn cho một trận.

-Má. Tưởng có mỗi con vợ ở nhà, ai dè…

Gã thủ lĩnh nhìn bên trong ròi hậm hực xoay người bỏ đi.

-Không thể để như thế được, anh em mình đi chơi gái đi, nhìn hai vợ chồng nhà nó làm ta cứng hết người,

-Đại ca nói phải đấy, em cũng thủng mất mẹ cái quần rồi, đi Dạ Hương lâu làm vái nháy đi rồi tính.

Mấy gã thì thầm to nhỏ rồi lại vội vã trở về thành. Biết hai người bên trong đều có bản lĩnh Lưu Phong chỉ đành ngồi đó xem phim 18+ đang diễn ra Bên trong nhà, đôi mắt ngây dại nhìn hai người đang sa vào cuộc vui không hồi kết.

Hai tay ôm chặt lấy eo của Ngọc Khê, Vô Tường hơi cúi người đẩy nhẹ cái lưỡi dọc xuống cổ rồi xuống phía ngực rồi thả sức tung hoành, Ngọc khê ưỡn người về trước như hưởng ứng, miệng rên rỉ theo từng nhịp. Cho đếnn khi chiếc lưỡi kia đi tới hạ thể rồi chọc ngoáy vào chỗ đó thì nàng bất giác kêu thành tiếng.

-Ah… V.. Vô Tường.. Chậm chậm thôi…ư…

Vừa dùng chiêac lưỡi làm việc một cách điệu nghệ, hay bàn tay to loén của hắn vừa đưa tơi trước ngực Ngọc Khê mà nắn bóp. Rồi nghịch ngợm miếng thịt hồng chốc chốc lại véo mạnh một cái. Khuôn mặt của nàng giờ đã đỏ mọng, hơi thở gấp gáp

-Ôi… Vô Tường… Đừng… Á.. A.. Đau… Đừng cắnnnn…ah.. Ư ư..

Khi chỗ đó của nữ nhân đã tiết, vô cùng ướt át, Vô Tường cới nốt chiêc quần đẻ lộ ra thứ vũ khí hung hiểm nhất của hắn. Nhìn qua cái bóng của nó qua ánh lửa trông như chiếc cột nhà, trông oai vệ mà hùng dũng từ từ hiện ra trước mặt nữ nhân.

Ngọc khê đưa hai tay om chọn lấy bảo vật, chạm mẹ chiếc lưỡi màu hồng như chào mời… Khuôn mặt nàng cười một cách thích thú pha chút nghen ngùng trông mới muốn…

Lưu Phong xem thấy cảnh đấy thì xấu hổ không thôi. Hắn nhìn xuống ha thể của mình thì chiếc quần đã ướt đũng. Cậu nhỏ của mình so với thằng cha đó thì giống quả ớt so với củ khoai. Thảo nào Ngọc Khê tỷ tỷ lại mê mệt anh chồng như vậy.

Nghe âm thanh rạo rực bên trong nhà gỗ, Vô Tường đang làm giống hệt với những lời Lưu Phong miêu tả chiều nay.

Ngọc khê nằm sấp đẩy mông lên cao, đón lấy bảo vật to lớn chậm rãi tiến vào bên trong, đối mắt nàng khẽ nhíu lại rồi mỉm cười dâm. Vô Tường đưa tay túm lấy mái tóc dài của Ngọc Khê, vừa kéo, hắn vừa đẩy bảo vật sâu vào trong từng đợt từng đợt một.

-Ah.. Mạnh.. Mạnhbhơn chút nữa chàng.. Ơi. Hãy… Đâm… Thiếp đến chết… Đi…

Càng nhìn càng thấy thấm thía câu “ giã vợ như giã gạo” nhìn khuôn mặt ngây dại đi vì sướng, Lưu Phong cảm tưởng như đây và người hắn gặp chiều nay không phati là một người, không phải cô sơn nữ dịu dàng dễ mến mà là một nữ nhân dâm đãng. Hay vì djo người hắn thầm thương lại đang “ phê “ trên trim kẻ khác, trong lòng hắn lại có chút nhói đau.

Lưu Phong phát hiện Ngọc Khe đang nhìn mình, nhưng có lẽ nàng chẳng còn bận tâm gì nữa, thần trí đã điên loạn mất rồi. Hỏ thẹn vì trim nhỏ mà đòi sàm sỡ người ta, Lưu Phong ra sau nhà cuỗm mấy con gà với gánh rau đi vào thành bán kiếm tiền đi lầu xanh chơi gái một cách công khai cho đỡ buồn.

Từ giờ méo thèm tơ tưởng mấy cô có chồng nữa, trừ khi trim hắn to trở lại.

Gánh rau và lũ gà bán cũng được kha khá, hắn đủ sức đi vào Dạ Hương Lâu ăn chơi một bữa, quên đi cảm xúc chiều nay.

-Tiểu nhị dọn cho ta một bàn rượu khiêm tốn và một em khiêm tốn lại đây hầu rươu cho đại gia.

Hắn nói rồi vứt đống tiền lẻ vương vãi trước mặt tiểu nhị, làm gã ám ức nhưng không nói gì. Cố nặn nụ cười trước mặt Lưu Phong gã đáp gọn

-Tiểu thiếu gia đợi một lát, hàng sẽ ra ngay bây giờ.

Lưu phong đang buồn vì người thương bị kẻ trim to hơn mình chịch choạc. Gã xua tay duổi tiểu nhị khỏi tầm mắt dán sự chú ý vào các bộ ngực thả rông bàn bên cạnh.

-Tiểu thiếu gia xin giới thiệu với cậu đây là Thâm nhị nương,

Lưu phong làm biếng, uể oải nhìn lên thì phụt nước miếng. Trước mặt gã là một nữ nhân đáng tuổi làm mẹ hắn, hai quat dưa hấu to hơn cả dầu của gã đang bị O ép sau lớp y phục bó sát, khuôn mặt không xin đẹp cho lắm nhưng nghĩ Lạimình ít tiền nên chỉ có con hàng này là phù hợp thôi. Bất quá ta nhắm mắt bóp Zú bà cũng đươc, dù sao gừng càng già càng cay, ghệ càng già càng dâm… Học chút kinh nghiệm từ bả sau này dễ dê mấy em xinh tươi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN