Nhật Ký Của Tú Ông - Phần 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
722


Nhật Ký Của Tú Ông


Phần 40


NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 40
Hắn một lần nữa bước vào đời. mà chưa biết lần này điều gì sẽ chờ đợi mình ở phía trước.
Sau một đêm hoan lạc cháy bỏng hắn mới phát hiện ra, đàn bà hồi xuân có sức mạnh thật là ghê gớm.
Chị Hiếu sau khi được hắn phục vụ tận tình thì càng si mê hắn hơn. Tỉnh dậy cả hai cùng đi ăn, rồi chị ấy mới đưa hắn về, không quên hẹn hắn tối sẽ quay lại.
Vừa về đến quán, tên quản lý đã đứng lù lù trước mặt hắn tay chìa ra.
-Cái gì đấy anh?
-Đưa đây.
-Gì ạ?
-Mẹ mày, tiền chứ cái gì?
-Em làm gì có tiền.
-Tiền bà Hiếu cho mày đâu.
-Chị ấy cho em ít tiền. nhưng mà…
Hắn đút tay vào túi, giấu giấu.
-Nhưng cái mẹ mày, đưa ra đây.
Bọn chúng túm lại giữ hắn . lột luôn cái chỗ tiền mà hắn đang cầm, có một triệu thôi, hai tờ lắm trăm. Còn đâu hắn đã giấu nó trong quần áo, gửi bà bán trà đá già ở đầu công viên rồi.
-Mẹ…sao có ngần này.
-Chị ấy đưa em có từng đấy thôi ạ. chị ấy bảo, ngoan mới cho nhiều.
Anh ta tiền lại sát hắn , mắt trợn lên.
-Mày không biết chơi à. Trẻ khỏe, hàng to thế này, không chơi cho nó lòi tiền ra.
Hắn đứng im để tên kia chạm vào người. hắn ta cười khểnh.
-Mày ngon đấy, chịu khó phục vụ chúng nó, còn hơn phải đi làm bảo vệ. nhưng tao nói trước. khách đến đây là 50-50. Mày ăn một mình tao giết đấy.
Hắn đứng im. Hắn không biết rằng chị Hiếu trước khi đến đã đưa tiền cho tụi nó , trong đó cũng có phần của hắn, còn tiền chị ấy cho là bo thêm. Hắn là tên lính mới còn ngu ngơ, nên vẫn phải học hỏi rất nhiều.
-Lần này tao tha, lần sau mày chết đấy.
Anh ta nhìn hắn lườm. hắn đứng im.
-Thôi mày về đi, giữ gìn sức khỏe mà kiếm tiền. tranh thủ lúc còn trẻ chứ già là vứt đi đấy.
-Vâng
Hắn quay về chỗ trọ, nhưng không qua quán nước lấy tiền luôn mà để chiều tối mới mò ra. Giờ hắn phải nghĩ cách. Có tiền thì giấu vào đâu để cho chúng nó không đòi. Nhưng mà nếu, không có đồng nào, thì chúng nó càng nghi ngờ. cho nên, hắn áng binh bất động, cố gắng tìm hiểu thêm.
Kiếp đi làm trai bao , gái gọi cũng không sung sướng gì. Tiền đâu được ăn cả. những đứa được nhà chủ nuôi. Kiếm được mười đồng có khi được ăn có ba thôi.
Hắn làm trai cho chị Hiếu được một thời gian, thì chị Hiếu rủ.
-Đi chơi với chị không?
-Đi đâu ạ?
-Chúng nó rủ đưa người yêu đi biển chơi.
Hắn thấy vui trong lòng khi chị ấy nhận hắn là người yêu. Khách sộp mà, ngoan thì cái gì cũng có. Hắn gật đầu, chị Hiếu đưa hắn đi mua ít quần áo, và cái điện thoại cảm ứng. một chàng trai cao lớn đi bên một người phụ nữ sang trọng. nhìn hắn cũng ngầu ra phết. ra dáng trai có tiền khiến bao đứa con gái nhìn theo nhưng hắn không dám nhìn chúng nó vì sợ chị Hiếu phật lòng.
Giờ hắn là đại gia của thời gian, chị muốn đưa hắn đi đâu cũng được, nhưng mà hắn vẫn phải đề phòng, kẻo như trước thì hắn khiếp.
Mấy người bạn của chị Hiếu đưa bọn hắn ra Hạ Long chơi. Bọn con trai đi cùng các bà kia, tuy có người không cao to, nhưng mà body rắn chắc, như là dân thể hình. Hắn nhìn còn thích huống chi là mấy bà thiếu mùi đàn ông.
-Các anh chị, cứ chơi thoải mái đi nhé.
Cả hội thuê một vina trong khu nghỉ dưỡng sang trọng. phụ nữ mặc áo tắm, đàn ông mặc đồ bơi tụ tập vừa uống rượu vang vừa tắm nắng.
-ở đây có khi anh Mừng nhà Hiếu trẻ nhất ý nhỉ?
-có hơn hai chục tuổi.
-nhìn còn ngây thơ lắm.
-uh. Tính thật thà lắm.
-thế có biết.
Chị Hiếu khúc khích cười nhìn hắn. hắn đứng phía sau, vì chưa quen ai nên vẫn còn rụt rè.
-Thế chắc khỏe lắm nhỉ.
-Cũng bình thường. được cái biết quan tâm. Hiểu ý.
Mấy chị nhin hắn gật đầu. rồi cúi xuống nói nhỏ với nhau câu gì đó. Chị Hiếu ngẩng lên nói với hắn.
-Mừng ra bơi với các bạn đi.
Hắn hiểu ý gật đầu. đi ra chỗ mấy thanh niên đang mặc đồ bơi tắm. nhìn thằng nào thằng đấy khúc nào ra khúc đấy, hàng họ chả thua kém ai tẹo nào. Thấy hắn đi ra, họ quay lại nhìn hắn hỏi han.
-ông ở hội nào đến đây đấy.
-ở hội nào.
-hội của ông .
-Tôi không có hội nào
-Vậy sao ông quen chị Hiếu.
-Bà ấy sộp lắm đấy.
-À… là tôi gặp chị ấy ở quán.
-Ông làm ở quán nào.
-Tôi làm bảo vệ quán hát thôi.
-Bảo vệ á
Tất cả nhìn hắn rồi nhìn nhau.
-Thế là bà ấy thích ông ở điểm nào?
-Không biết.
-Thôi kệ đi, nhưng mà được chị Hiếu quan tâm là ngon rồi.
-mới vào nghề hả?
-không, tôi đi làm bảo vệ thôi.
-Thôi đéo cần nói cao sang đâu, như nhau hết, giấu làm gi?
-Không , tôi nói thật.
-Nhìn ông ấy cũng không phải trong hội đấy đâu.
-Hội gì?
Hắn tò mò.
-Hội phi công.
Tất cả nhìn nhau cười. hắn với họ bơi với nhau. Rồi cho nhau số điện thoại. tối đến tụ tập ăn uống xong ai về phòng người đấy. quấn quýt bên nhau đến mệt nhoài. Một lát sau chị Hiếu ngẩng lên thủ thỉ với hắn.
-Mừng có duyên lắm nhé. Bọn kia không biết sao cứ thích Mừng.
-Kệ họ chứ.
-Kệ cái gì, chúng nó bảo em đổi Mừng cho chúng nó.
Hắn quay sang nhin, tay chống cằm, tay mân mê nụ hoa được bồi đắp bằng kỹ thuật nhân tạo.
-Có đổi không?
-Không. Không muốn chia cho ai hết.
Hắn tủm tỉm cười, cảm thấy mình được trân trọng thì níu chị Hiếu thơm lên trán.
-Cảm ơn em, anh cũng chỉ muốn được làm chuyện đó với em thôi
-Thật không?
-Thật.
-Vậy nếu họ cho anh nhiều thứ hơn em thì sao.
Hắn cười.
-Lúc bố anh cần tiền, cảm ơn em đã giúp anh. Giờ bố anh ổn định rồi. anh biết ơn em nhiều lắm.
-Có gì đâu. Em chỉ muốn Mừng được vui thôi, cần gì cứ nói em sẽ giúp.
Hắn gật đầu. hai đứa ôm nhau rồi tranh thủ ngủ lấy sức để lát còn làm tiếp. sáng hôm sau hội con trai đứa nào cũng dậy muộn. hội con gái đã ra bể bơi tắm. hắn tỉnh giấc khi mặt trời đã lên cao. Mấy bà chị nhìn hắn cười tủm tỉm. chỉ có chị Hiếu là có vẻ không được vui. Hắn tiến lại thơm lên trán chị ấy như mỗi buổi sáng hắn tỉnh dậy vẫn làm. Chị Hiếu ngẩng lên nhìn hắn cười nhẹ có phần hơi gượng gạo.
Mấy đôi mắt hướng theo đầy ghen tị, mọi chuyện cứ diễn ra bình thường mà hắn chẳng biết gì cho đến tối.
Khi tới giờ đi ngủ, hắn đi vào phòng sau khi nói chuyện với mấy cậu trai kia, căn phòng đóng cửa kín,
Người đàn bà đã chuẩn bị tươm tắt, nằm trên giường chờ hắn. mùi nước hoa thơm nồng nhưng không phải mùi quen thuộc mà hắn đã từng ngửi. hắn bật điện, người đàn bà mặc bộ váy ngủ mỏng tang, bên trong là bộ đồ lót màu đỏ đô gợi tình.
-chị…
Hắn buột miệng nói. Chị ấy quay lại khẽ cau mày rồi lại cười.
-chị, sang nhầm phòng rồi ạ.
chị Đoan tiến lại, đứng sát hắn khoe ra bầu ngực căng ních trong cái áo như dụ dỗ.
-Không nhầm đâu.
-chị Hiếu đâu ạ.
-nhắc tới nó làm gì. Giờ chỉ có hai chúng ta thôi.
-em muốn, ở cùng chị Hiếu.
-Thế Đoan thì không được à.
-Không phải là không được. mà em sợ chị Hiếu biết sẽ buồn.
-Là nó bảo Đoan tới đây. Nó bán lại Mừng cho Đoan rồi. Mừng đừng ngại.
-Hiếu nó cho Mừng cái gì, Đoan cũng cho mừng được cái đó. Chỉ cần Mừng yêu Đoan hơn nó là được.
Chị ấy cầm cái dây quần hắn kéo lại, thò tay vào mời gọi tí thôi là súng ống đã dựng lên. Hắn thấy tủi, thấy nhục, nhưng cái tập tiền để trên bàn làm mọi thứ trong suy nghĩ của hắn tiêu tan. Hắn giờ chẳng quan tâm người nằm bên mình là ai, chỉ cần quan trọng là hắn được vui vẻ, sau đó là hắn có tiền. ngần kia tiền cũng bằng mấy tháng đi làm thuê của hắn.
Đúng là cuộc đời, có nhiều công việc vừa được ăn chơi, vừa được vui vẻ, vừa được có tiền. lại nhàn nhã nữa. Đúng là hắn đã tìm lại con đường giúp hắn nhanh có tiền, giúp hắn có một cuộc sống mà bao người mơ ước. Liệu có bao giờ, hắn phải chịu hậu quả về quyết định này hay không?

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN