NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL) - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1188


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL)


Phần 25


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI 25
Bất cứ ai ngồi ghế giảng đường có lẽ cũng hiểu cho Tâm trạng của cả lớp nó ngay lúc này.
Cuối năm rồi, sắp đến kì thi. Mà ở trường lớp nào cũng có cái lệ chơi thầy chơi cô vào cuối năm học. Chúng nó ngồi bàn nhau, cái chuyện thầy Thắng khó tính nổi tiếng từ xưa đến nay. Nhưng các anh chị cũng chưa bao giờ nói gì xấu về thầy cả.
Nó cầm gói quà trong tay, là nó một lần nữa cùng anh Lớp trưởng tìm đến nhà thầy.
Ngôi nhà thầy thuê trong ngõ. Cũng chỉ là một dãy nhà trọ bình thường. Ko cao sang. Chứng tỏ thầy người ngoại tỉnh đã vậy gia cảnh có vẻ rất bình thường. Nó không dám nói đến chuyện thầy nổi tiếng là biết làm kinh doanh bên ngoài.
Nó đứng cửa phòng, căn phòng thầy đang mở cửa cho mát. Người con trai mặc cái áo phông trắng đang ngồi bên cái máy tính. Bên cạnh cũng có một người con trai khác cũng đang ôm máy tính nhưng cởi trần. Nó ngại…
-vào đi Hân.
Lớp trưởng giục 
-vâng
Nó đi vào cửa.
-em chào thầy ạ.
Ông thầy giật mình ngẩng lên, ánh mắt có chút bất ngờ khi thấy nó đứng đó.
-chào bạn.
Người con trai cởi trần còn lại, thấy nó thì đứng dậy.
-mời bạn vào nhà chơi.
Anh ấy gập máy tính rồi đi ra
-hai bạn ngồi chơi đi, mình đi có viêc.
-vâng
Nó bước vào bên trong, đảo qua một lượt, nói chung là sạch sẽ.
Thầy đứng lên. Hai măt tròn xoe sau cái kính dày. Nhìn nó ko chớp mắt. Chắc là rất bất ngờ khi thấy nó ở đây.
– em chào thầy ạ.
Thầy gật đầu.
– hai đứa vào đi. Đến có chuyện gì?
– dạ… Em đến chơi thôi ạ.
– tôi nghĩ tôi đã chơi với các em trên lớp đủ rồi mà.
Thầy lạnh lùng rót nước cho chúng nó.Hai đứa nó nhìn nhau ngập ngừng. Thầy ngồi đó. Nhìn thẳng chúng nó và chờ đợi. Ánh mắt nghiêm nghị. Chúng nó cũng thấy run.
– dạ… Em thưa thầy. Hôm nay chúng em đến để cảm ơn thầy đã giúp đỡ chúng em suốt thời gian qua.
Nó vừa nói vừa run. Nó sợ ánh mắt thầy. Vừa lạnh lùng vừa nghiêm khắc. Nhìn nó còn ko chớp tí nào. Nó có mặc hở hang gì đâu. Kín đáo lắm ý chứ.
– tôi đang chờ em nói tiếp.
Nó càng run.
– em….
Nó hít sâu lấy hết can đảm. Đưa ra cái túi quà. Trong đó… Có 1 cái phong bì nữa.
Thầy nhìn túi quà rồi lại nhìn nó mà không nhìn anh lớp trưởng. Đôi mắt cau lại như muốn nói nó làm sai. Tại sao chỉ có mình nó phải chịu ánh mắt ấy nhỉ? Nó bối rối cúi xuống.
-là ai nghĩ ra trò này?
Thầy nhìn nó hỏi.
-dạ…
-tôi hỏi ai nghĩ ra trò này?
-dạ không, đây là ý kiến của cả lớp. Chúng em chỉ muốn cảm ơn thầy đã vất vả vì chúng em suốt thời gian qua.
-tôi nhận lương để làm việc đó, cảm ơn các em đã lo cho bát cơm của tôi nhưng nhà trường trả lương cho tôi đủ sống , đủ ăn, và đủ mặc rồi.
-dạ…
Chúng nó cúi xuống.
-cầm về đi.
Thầy nói nghiêm khắc.
-dạ thưa thầy. chỉ là tấm lòng của cả lớp.
-hai bạn đi về ngay cho tôi.
-em xin lỗi thầy.
Nó đứng lên . run run cúi xuống, Thầy nhìn nó thái độ có vẻ giận.
-em xin lỗi thầy.
-về đi
Thầy đuổi chúng nó ra rồi đóng cửa lại. hai đứa nhìn nhau ra về. Không một lời trách móc, cũng ko quát tháo nhưng đến giờ khi lớn lên nó mới hiểu hóa ra hành động đó lại  khiến người khác tổn thương đến nhường nào.
Nó đi nhanh vào trong bảng tin khi không tin nổi những gì nó được nghe… cái gì là cái gì?
Nó nhìn lên danh sách, điểm học tập … đánh giá năng lực cuối kì.
-Nguyễn Ngọc Hân…
Nó không trượt, nhưng với những cố gắng và những gì nó đã đúc kết được thì điểm mà thầy đưa ra thật sự không có chút công bằng nào. Có phải thầy đang dùng cảm xúc để chấm điểm cho những đứa nó như nó , hay nó không đúng khi mang quà đến nhà thầy. Hay đúng như anh bạn thầy nói, xinh gái sẽ bị đánh trượt . Nó bối rối, đi nhanh vào phòng giáo viên của khoa, thầy đang ngồi một góc vẫn với cái máy tính. Nó bước lại.
-em thưa thầy…
Giọng chắc nịch. Thầy vẫn dán mắt vào máy tính còn không ngẩng lên. Ko luôn cả trả lời
-em thưa thầy.
-nói đi. tôi đang nghe.
Nhìn vào máy tính, chứng tỏ không tôn trọng nó phaỉ không? Nó khó chịu. đưa tay gập cái máy tính của thầy lại khi thầy đang dán mắt vào nó. Hành động khiến cả phòng nhìn, chưa có ai dám làm thế với thầy cả.
-em muốn hỏi chuyện bài thi.
Nó vẫn nói chắc chắn. Thầy cau mày ngẩng lên. Đôi mắt nhìn nó vô cảm.
-nghe nói em qua rồi, muốn hỏi gì?
-qua rồi nhưng em ko hiểu vì sao mình lại đứng thứ 24 như thế này?
Nó đưa cái tờ giấy ra trước mặt thầy, thầy không hề nhìn. Mà vẫn nhìn vào nó, vẫn vô cảm. thật đáng sợ
Nó đứng im chờ câu trả lời, khuôn mặt nó đanh lại. là nó đang cố gắng giành học bổng mà nếu điểm số như thế này thì thất bại thật.
-em là lớp phó học tập, nên tôi ko muốn em ngại với các bạn. Do vậy,…tôi ko đánh trượt em.
Ông ta nói thản nhiên như vậy.
Câu nói khiến máu nó dồn hết lên não. Nó là muốn đập cho ông ta trận ý chứ.
-thầy có thù oán gì với em à?
-không
-thầy vẫn giận em chuyện hôm trước.
-không
-hay thầy…
Nó nghĩ đến mấy vụ đổi tình lấy điểm của bọn bạn nó kể mà khẽ rùng mình, nhưng nó không tin ông thầy này lại nghĩ như thế. Trông ông ta chả giống đàn ông đích thực tẹo này. có vẻ còn rất … khiến người ta khó chịu ý chứ.
-đừng nghĩ mấy cái đó, đừng có từ bụng ta suy ra bụng người, sống vậy không tốt đâu,
Ông ấy chả cần nó nói hết cũng hiểu chuyện đó. Hình như những người đứng đây kiện cáo đều nghĩ như vậy cả.
-em chỉ muốn biết lý do.
-lý do gì?
-về cái xếp hạng bài thi.
-là tôi… chỉ đánh giá đúng khả năng của em. Trên thực tế.
-thực tế là như thế nào.
– là em cần học hỏi. rất nhiều. đừng nghĩ mình giỏi quá, chăm chỉ đôi khi không đạt được hiệu quả đâu, cái gì cũng cần có đột phá, biết mình là ai, và đặt cái gì lên trên hết còn tùy từng thời điểm.
Nó lúc này còn chưa hiểu được hết lời ông ấy nói, chỉ biết rằng con kiến làm sao mà kiện được củ khoai, nhưng nó không phục. Nó quay về, trong lòng ấm ức muốn phát khóc. Rõ là ông ta mang cái tính cách của mình để áp đặt cho người khác. Là ông ta… đồ quá đáng.
Nó không đấu lại được lý lẽ của thầy. rõ là ông ta nên đi làm luật sư khi mà lúc nào cũng đưa ra câu hỏi lại nó thay vì câu trả lời. Nó đuối lý với ông ấy. không tài nào đấu lại được.
Ôm cục tức về lớp và ngồi phịch xuống ghế… rõ là ông ta có tư thù.
Nó ấm ức đến phát khóc ý chứ… nó xác định là trượt học bổng rồi… cái đồ thầy phù thủy…
-thôi đừng khóc… dù sao thì cũng ko thay đổi được.
Nó không cầm được mà nức nở. Cho đến khi chuông và thầy đi vào. Khuôn mặt vẫn lạnh tanh. Ánh mắt hướng về phía nó nhanh, rồi quay đi như không quan tâm nó vừa mới khóc. Một kẻ ấm ức còn một kẻ thờ ơ… lão thầy…đồ phù thủy… nó sẽ thù lão ấy… suốt cả cuộc đời này…
Bước vào năm học mới, nó bận rộn với biết bao nhiêu công việc. Ông thầy Phù Thủy dạo này có vẻ cũng rất bận. gần cuối năm thì ông ấy cứ đi suốt.
Hôm nay, cô Thủy vào lớp . Cô Thủy cũng là một giáo viên trẻ. Nghe nói hình như đang quen thầy của chúng nó. Cô Thủy đẹp, cao, trắng, mắt cũng đeo kính. Vẻ đẹp lịch sự và sang trọng.
-xin chào cả lớp, hôm nay Thầy Thắng đến muộn chút tôi sẽ thay thầy giảng cho các em phần tiếp theo.
-vâng ạ
Cả lớp đồng thanh . rồi cúi xuống mở vở. Cô Thủy giảng không nhiệt bằng thầy Thắng. Tuy khuôn mặt có lạnh lùng nhưng mỗi lần có sự vụ gì là ông ấy nói 1 câu cũng khiến cả lớp bò ra mà cười. đã vậy, lúc mọi người cười ông ấy lại đứng như tượng mà nhìn, khô khan như một khúc gỗ.
-thưa cô… có phải cô với Thầy Thắng nhà em đang quen nhau không ạ?
Cô Thủy nhìn chúng nó rồi cười.
-thế cô thấy thầy Thắng nhà em thế nào? Có lạnh lùng boy quá ko ạ.
-thầy ấy có tội ham việc, với…
-gì nữa ạ.
-hay ngại, và ít nói.
Chúng nó a lô xô nhau hỏi.
-cô ơi, thế thầy ý có… giống những người đàn ông bình thường không ạ?
Chúng nó tò mò vãi cả ra chả là vì thầy đôi lúc cứ như bị hâm hâm vì học nhiều ý. Nhiều biểu hiện rất là bất bình thường. Mà kể từ khi nó bị thầy cho trượt học bổng… nó dị ứng với thầy hơn., hay soi thầy hơn… đúng là thánh soi…
-Thầy ý là đàn ông mà… thích phụ nữ thì rõ là đàn ông rồi…
-bọn em muốn hỏi là thầy ý yêu có nhiệt giống mấy thằng zai lớp mình không ý ạ.
Cả lớp ồ lên cười. cô giáo cũng ngại ngại đứng lên.
-thôi học bài đi, thầy mà biết đang nói về thầy là thầy mắng cho…
Chúng nó cắm cổ vào bài , bỏ qua câu chuyện về cái ông thầy Phù thủy đang ghét đó, nhưng đó chỉ là trong lớp học thôi, còn khi ra khỏi lớp  thì câu chuyện thầy có bạn gái hay đời tư kín đáo của thầy được lên trang nhất của các mặt báo lá cải. mà mấy dân hóng hớt không chỉ mình lớp nó mà rất nhiều lớp đã được học qua thầy…
Một câu hỏi muôn thuở ai ai cũng hỏi đó là…-thầy ấy có phải là đàn ông không?
-này… chúng mày đoán xem cái ông Thắng mà yêu vào thì thế nào nhỉ?
-chắc là như khúc gỗ… ngồi đó và… nhìn…
-mày quên đi…cũng lên được nhưng mà đến lúc lên giữa dốc thì tụt  xuống.
Hí hí hí
-thôi chúng mày bàn chuyện ông ý làm gì?
Nó nói chen vào…
-kệ chứ, quý ông ý thì bàn thôi.
Bốn đứa con gái lôi nhau vào quán nước ngồi tán phét trước khi ra về… hôm nay nó được nghỉ làm một hôm, tranh thủ thảnh thơi với bạn bè tí xíu…
-thế mày thích ông ý hay sao mà ko dám mang ông ấy ra bàn
-thích cái gì… tao vận giận ông ấy cái vụ vô  lý làm tao trượt học bổng đó.
-vậy thì mày cua ông ý đi, trả thù tình
-thôi lậy  mày, một ông Việt nhà tao chưa chiều đủ đây…
Hí hí…
-ham hố lắm vào.
Nó cười ngại.
-mà ông ấy so với Việt nhà tao chắc…
-chắc gì?
-thôi, chả nói nữa…
Nó ngại
-rõ là nhìn ông ấy cứ như con canh đứng trong cửa hàng thời trang, nói chung ông ấy ăn mặc lịch sự sạch sẽ, tính tình cẩn thận, nhưng mà…
-nhưng mà gì?
Nó tò mò
-thì đấy…
Cả lũ cười rúc rích…
-thì đến lúc lại bảo  em ơi… cho anh xuống…
Há há há
Lần này chúng nó không cầm được mà cười toáng lên.
-chỉ sợ nửa đêm mở mắt ông hóa thành phù thủy thật, đúng là nhìn cái điệu bộ lạnh lùng đó cúng đáng sợ lắm, tao chỉ thương cô nào vớ được ông mang về làm … không biết phải nói như thế nào nhỉ?…
-thì mày cứ nói…
-mang về làm cảnh…
-chắc không làm cảnh được đâu, nhưng ông phù thủy đó nhìn chắc cũng yếu rồi…thôi… để thầy như vậy là hợp với cô Thủy…đến lúc hạ cánh nó mới nhẹ nhàng.
Cả lũ cười ầm lên.
-chị ơi cho em thanh toán.
Cái tiếng nói đằng sau lưng làm mấy đứa tắt ngay nụ cười. mặt tái mét quay ra nhìn… là… thầy…
Mặt nó đỏ lên, ông ấy quay lại nhìn nó… vẫn cứ là nhìn mình nó… hai mắt không có chút giận nhưng cũng ko lạnh lùng… chỉ là một ánh mắt… mà mang đầy những suy tư của nó… nó…bối rối quá

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN