Nợ Nàng Một Đời Bình An - Chương 2: Nữ Nhân Quyền Lực Nhất Lục Cung
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Nợ Nàng Một Đời Bình An


Chương 2: Nữ Nhân Quyền Lực Nhất Lục Cung


Bên phía thái tử, đại vương gia và vua Gia Thiên thì men theo mật thất ra được ngoài cung rồi lên kế hoạch lật đổ vị vua Nhị Gia trả lại giang sơn thái bình, nhưng có điều vua Nhị Gia và tứ vương gia không ngờ là thái tử cùng đại vương gia đã đổi binh phù thật thành giả. Nay trong tay vua Nhị Gia là binh phù giả, chỉ vì mong muốn làm vua quá nhanh nên đã sơ xuất trong việc lấy trộm binh phù.
Tính ra có binh phù thì hoàng thượng và thái tử có thể lật ngược tình thế lúc đó nhưng để giảm tổn thất bình lính nên họ đành lùi một bước để cho nhị vương gia chiếm ưu thế trước rồi tính kế lùi về mật thất để chuẩn bị cho đợt phản công tới thuận lợi giành lại giang sơn mà không tốn một bình một tốt gì, vẫn có thể khiến nhị vương gia đầu hàng.

(Vì tình hình lúc đó quá bất ngờ, dù có binh phù đi chăng nữa nhưng để tìm được ra nguyên nhân sâu xa ẩn chứa bên trong thì không chỉ là cướp ngôi mà còn có một ẩn ý khác nên chỉ đành lùi một bước để tiến lên hai bước….)

Một tháng trôi qua chàng cũng đã tìm được một phần nguyên nhân khiến các huynh đệ của chàng quyết tâm lên ngôi vua, không chỉ là muốn đứng đầu một nước mà họ còn muốn thống trị cả thiên hạ bằng quyền lực trong tay và năng lực mà viên ngọc Ngọc Long Châu mang lại. Còn về các tướng sĩ thì cũng đã củng cố được binh sĩ và trong tay cũng có binh phù nên việc bên thái tử giành được lợi thế là điều đương nhiên. Nhưng song song đó là đời sống nhân dân cực khổ, nơi nơi đều là tiếng khóc của sự chết chóc, thảm thương đến cực độ.

Vào một đêm trời nhiều mây ít sao, quân của thái tử kéo vào triều đình đánh bất ngờ thêm trong tay có binh phù thật nên đã lật đổ được nhị ca của chàng, giảm thiểu được tổn thất binh lính và chàng trở thành vị vua chính thức được nhiều người tín nhiệm.

Từ lúc chàng làm hoàng thượng đến bây giờ cũng đã được 5 năm, cục diện cũng đã được ổn định, những kẻ tạo phản cũng đã trừng trị thỏa đáng, và đặc biệt là phải nhắc đến vị hoàng hậu bên cạnh chàng.

Nàng ấy là hoàng hậu Di Nhã Nghi, rất được nhiều người ủng hộ, xuất thân trong một gia đình quý tộc, hai người còn là thanh mai trúc mã, từ lúc hoàng thượng chưa đăng cơ thì nàng luôn bên cạnh kề vai sát cánh, động viên chàng nên chuyện tình của hai người luôn làm mọi người thấy ngưỡng mộ.

Tam Thiên rất mực yêu chiều và sủng ái vị hoàng hậu này, cả đất nước ai cũng biết trong lòng vị vua này chỉ có một mình hoàng hậu Nhã Nghi nàng…

*Hoàng Cung Long Châu điện

“Nàng thích gì cứ việc bảo ta, ta sẽ đích thân đi làm cho nàng, không cần phải bảo nha hoàn, ta là phu quân của nàng ta tình nguyện làm”. Chàng ôm nàng vào lòng, giọng nói nhẹ nhàng ôn nhu tựa tiếng sóng vỗ nhẹ bờ cát vàng trong đêm.

“Vậy sao, là chàng nói đó, thiếp chỉ cần phu quân chàng đừng phụ lòng thiếp đừng rời xa thiếp là được, chúng ta đã trải qua rất nhiều khó khăn mới có được những ngày này, thiếp không nỡ buông cũng không dám nghĩ”.

Chàng nhấn nhẹ trán nàng rồi ôm nàng vào lòng mà nói…”Hoàng hậu của ta, nàng yên tâm, trong lòng Tam Thiên ta nàng là người phụ nữ duy nhất của ta, sẽ không có bất cứ ai chiếm được vị trí của nàng trong lòng ta”.

“Được, vua không nói đùa” nàng cười tinh nghịch, ánh mắt lúc cười như vầng trăng khuyết. Chàng nghe xong gật đầu xác nhận lần nữa.

Sáng hôm sau khắp cung truyền tai nhau bảo rằng hoàng thượng là một chính nhân quân tử, là một phu quân tốt nhất của hoàng hậu,…

Còn chưa hết, có nhiều lần nàng vô tình nhìn thấy con diều bay lượn trên bầu trời trong xanh đầu tự do ấy, thế là để chàng bắt gặp được, chàng không nói gì, mấy ngày sau đó hoàng hậu hiếm khi thấy được hoàng thượng, hoàng thượng không đến thăm mà đến cả nàng đến tìm chàng thì thị vệ của chàng lại chặn cửa mà nói đúng vài chữ ngắn gọn: “Hoàng thượng đang bận, mời nương nương ghé lại sau”. Những tưởng hoàng thượng không còn sủng ái hoàng hậu nữa, nhưng vài ngày sau, hoàng thượng dặn An công công bảo với triều thần hôm nay không thượng triều. Và ngày hôm đó chàng nói là đi khảo sát tình hình dân chúng nhưng lại lén dẫn hoàng hậu xuất cung và tạo cho hoàng hậu một bất ngờ đó là một con diều do chính tay chàng làm ra, đây cũng chính là nguyên nhân mà mấy ngày trước đó chàng không đến gặp nàng mà cũng không cho nàng đến gặp. Chứ không phải là vì anh Hoàng muốn tạo bất ngờ cho chị Hậu sao.

Khi nhìn thấy diều nàng hạnh phúc đến nỗi không nói nên lời, ôm chầm vào người chàng, nhưng chàng lại quay ra nói với Nhã Nghi nàng: “Nàng không cần cảm động đến thế, ta làm như vậy cho nàng chơi trước xem có vui thật không, nếu vui thật thì khi về cung ta sẽ bảo người làm thêm vài cái cho các phi tần, để họ chơi cho thỏa thích. Nàng nghe tới đây giận tím mặt, thấy dáng vẻ xù lông nhím này của nàng chàng cười đắc ý, nhưng sau đó lại vỗ về nàng: “Nàng xem nàng ấy, có thế đã giận rồi, không phải giờ ta vẫn ở cạnh nàng sao, với lại những gì Tam Thiên ta tặng cho nàng đều là duy nhất, sẽ không có người nào ngoài nàng nhận được một món quà tương tự nữa, còn nếu có thì… thì chịu thôi… ha ha”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN