Nợ Nàng Một Đời Bình An - Chương 3: Xung Đột
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Nợ Nàng Một Đời Bình An


Chương 3: Xung Đột


Tưởng đâu nàng được nghe câu nghiêm túc và sến súa từ chàng, nhưng mà nàng thất vọng rồi, chàng trước giờ luôn thích vậy, chưa từng nói nghiêm túc, nhưng hành động của chàng lại nói lên tất cả rằng chàng yêu nàng rất nhiều và cực kỳ nghiêm túc, những gì chàng tặng cho nàng đúng là độc nhất và duy nhất, không một ai có, còn nếu có thì chắc chắn đó không phải món quà từ chàng tặng.

Hành động của hoàng thượng khi về cung làm cho người người đứng ngồi không yên, người thì ngưỡng mộ với nàng, người đã ghen ghét nay lại ghen ghét hơn, còn các mệnh quan triều đình người thì khuyên hoàng thượng không nên chiều nàng quá mức, người thì không đồng tình, nhưng đáp lại bọn họ chàng chỉ tặng cho ba câu: “Trẫm sủng ái hoàng hậu là chuyện của trẫm, nàng là chính thê của trẫm không đến lượt các khanh ý kiến”, “Các khanh cũng nên học trẫm về quan tâm thê thiếp của mình một chút sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn đấy” và “Nếu ai còn ý kiến đưa ra đánh năm mươi trượng và trừ bổng lộc nửa năm”. Trước lời nói của hoàng thượng mọi người chỉ biết nghe mà không dám hó hé thêm lời nào.

“…”

Cứ như vậy ngày nào hoàng thượng và hoàng hậu luôn ân ái khiến cho những vị phi tần khác của chàng luôn coi hoàng hậu là cái gai trong mắt, dù là hoàng thượng nhưng chàng ấy cũng là người không phải là thần thánh nên việc đoán lòng dạ người khác là có hạn nhất là lòng dạ những vị thê thiếp của chàng để rồi xảy ra những chuyện oan ức cho hoàng hậu mà khiến chàng phải nuối tiếc cả đời.

Trong một lần dạo bên hồ trong cung vì muốn hãm hại hoàng hậu nên quý phi đã lựa lúc hoàng thượng gần đến hồ rồi hẹn hoàng hậu đến đã dàn dựng một màn kịch khiến cho hoàng thượng hiểu lầm hoàng hậu.

“Người đâu Quý Phi rơi xuống hồ rồi…” Nha hoàn bên cạnh quý phi kêu lên rồi quay sang hoàng hậu diễn một màn khóc lóc đầy thảm thương. “Hoàng hậu nương nương, nô tỳ biết quý phi nương nương không được hoàng thượng sủng ái như người nhưng người cũng đừng vì lý do đó không cho quý phi gần hoàng thượng mà hãm hại nương nương chứ.” Nha hoàn đó vừa xin vừa khóc lóc…

Vì trước đó bị quý phi đe dọa lên giọng uy hiến nàng, nàng đã nhẫn nhục cho qua chuyện nhưng bọn họ càng ngày càng làm quá khiến nàng không thể không tức giận, nhưng để giữ thể diện cho hoàng thượng nàng chỉ nói một câu cảnh cáo nha hoàn. “Ngươi và quý phi của ngươi nên cẩn trọng lời nói và hành động của mình để xứng đáng là một quý phi đi, nếu còn lần nữa ta sẽ không bỏ qua dễ dàng như hôm nay đâu.” Nhưng nào ngờ hoàng thượng gần đó hiểu lầm mà đi đến tát nàng một bạt tai và mắng nàng trước nơi đông người.

“Bốp…” “Xằng ngôn, ta không ngờ hoàng hậu nàng là người như vậy, nàng thật sự khiến ta thất vọng.”

Chưa hiểu nguồn cơ của sự việc chàng đã làm thế với nàng, vì chàng mà nàng đã nhẫn nhịn cơn tức trong lòng, tuy nàng không phải con người yếu đuối, dễ bắt nạt, nhưng để một con người chưa bao giờ phải chịu uất ức nay lại vì vị phu quân của mình, vì giang sơn của chàng mà nàng đã nhẫn nhục, nhẫn nhục rất nhiều, nhẫn nhục đến mức tức quá mới chỉ nói ra một câu mà khiến chàng hiểu lầm.

Vị Quý phi Họa Nhan kia là người hòa thân với chàng, chức vị quý phi cũng vì do ép buộc nên chàng mới phong. Chàng luôn lạnh nhạt với những vị phi tần xung quanh nhưng lần này chàng lại bênh vực quý phi cũng bởi vì nhiều lần quý phi đã ly gián giữa chàng và nàng, chàng lúc đầu không tin nhưng lại bị chứng kiến qua nhiều màn kịch mà quý phi sắp xếp khiến chàng không thể tin vào hoàng hậu, lúc đầu chàng rất tin nàng, nhưng âm mưu chia rẽ ngày càng nhiều khiến chàng không còn niềm tin với nàng…

Vậy niềm tin của chàng cho nàng chỉ dừng ở lại đây thôi sao, trái tim của bậc đế vương chẳng nhẽ lại thay đổi nhanh như vậy sao, chàng đã không còn là chàng của ngày xưa hay vì nàng đã thay đổi, thay đổi để chàng không phải bận tâm, thay đổi để làm một bậc mẫu nghi thiên hạ giúp cho dân cho nước và cho chàng, thay đổi từ một con người mạnh mẽ chưa từng chịu uất ức, chưa từng bị bắt nạt nay vì chuyện chàng, vì xã tắc của chàng mà nhẫn nhục tất cả để chàng bận tâm lo chuyện triều chính hơn là nàng… tất cả như vậy là nàng sai sao?

“Hoàng thượng, chàng hãy tin thiếp, thiếp không…” Hoàng hậu vội kéo tay hoàng thượng nhưng chàng ấy nào nghe, chàng ấy chỉ tin vào mắt mình rằng chính nàng đã tát quý phi rồi chính nàng đã đẩy quý phi xuống hồ, nhưng hoàng thượng lại không biết được rằng chính quý phi đã cầm tay hoàng hậu làm những điều như vậy mục đích chia rẽ làm mờ nhạt tình cảm của hai người.

Nàng chưa nói xong đã nhận được hành động lạnh nhạt của hoàng thượng, phải, đây là lần đầu tiên trong ngần ấy năm chàng ấy đánh nàng, cũng là lần đầu tiên chàng ấy không tin và lạnh nhạt với nàng… tim nàng đau lắm, bây giờ giải thích hay không thì cũng không quan trọng mà điều quan trọng là điều nàng lo sợ cũng đã đến, lo sợ một ngày chàng ấy không tin nàng, lo sợ chàng ấy đối xử với nàng như người lạ… và lo sợ trái tim của quân vương sẽ thay đổi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN