[ Nữ Hoàng Ai Cập ] [ Asisu ] Đứt duyên - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
488


[ Nữ Hoàng Ai Cập ] [ Asisu ] Đứt duyên


Chương 2


– Chị, ôm ta ngủ.

Menfuisu đứng chặn trước mặt Asisu, dang hai tay ra, ý bảo chị ôm cậu. Mấy ngày nay chị bận rộn với việc học chính trị, rất hiếm khi cậu được nhìn thấy chị. Nhân lúc Asisu được nghỉ ngơi chút ít, cậu muốn thân cận với chị.

– Em đã chín tuổi, có thể ngủ một mình, Menfuisu.

Asisu căn bản không hề để ý đến tâm tư nhỏ ấy của Menfuisu, nàng luôn cho rằng có thể tránh thì hãy tận lực tránh, quá thân thiết với Menfuisu, nàng chỉ sợ, sợ sau này sẽ phát sinh những chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát của nàng. Nàng không muốn đau thêm nữa, một lần xé ruột xé gan đã đủ khiến nàng sợ hãi vào tận máu thịt.

– Chị, ta vẫn chỉ là một đứa trẻ. – Menfuisu vẫn luôn cố chấp như vậy, muốn cái gì thì phải đòi bằng được cái ấy.
Nếu là kiếp trước, Asisu sẽ tìm mọi cách, thậm chí rất vui mừng mà đáp ứng Menfuisu. Nhưng bây giờ, thì không như thế nữa.

– Một hoàng đế tương lai phải biết tự lập từ nhỏ, em không thể cứ mãi trẻ con như vậy. – Đột nhiên có chút cảm giác không muốn nhìn biểu cảm tiếp theo của Menfuisu, Asisu cầm lấy quyển sách, lấy cớ phải học tiếp mà dẫn theo Ari rời khỏi.

Đã hạ quyết tâm cắt đứt thì nên làm triệt để một chút.

Đợi Asisu đi đủ xa, khuôn mặt vốn đang tỏ vẻ đáng thương của Menfuisu lập tức biến đổi, đôi mắt cậu cuộn sóng dữ dội.

– Thật tàn nhẫn, Asisu. – Từng tiếng từng tiếng giống như rít qua kẽ răng mà gằn mạnh. Menfuisu vơ lấy một bình hoa trong phòng mà ném mạnh xuống đất. Một tiếng vang chói tai, bình hoa quý giá vỡ tan thành nhiều mảnh. Cậu xoa tay, bình thản ra lệnh cho nữ hầu đang run rẩy đứng trong góc phòng :

– Ta lỡ tay làm vỡ, dọn dẹp sạch sẽ đi.

Nữ hầu vội vã tiến lên dọn dẹp, lòng thầm hoảng hốt. Một hoàng tử chín tuổi sao có thể có lực như vậy ?

Bản thân Menfuisu sau khi phát tiết, tâm trạng dần bình ổn lại, chỉ là ánh mắt vẫn thâm trầm như trước. Cậu nhếch mép cười :

– Asisu, chị là muốn tách rời ta? Chị đừng hòng!

Muốn tránh, thì phải xem Menfuisu cậu có đồng ý hay không.

– Minue !

Lập tức một người con trai cao lớn khoảng mười lăm tuổi đáp xuống ngay bên cạnh cậu, sẵn sàng chờ lệnh.

– Hãy nói với phụ vương, ta đã sẵn sàng học chính trị cùng chị Asisu, xin phụ vương cho ta bắt đầu học ngay ngày mai.

Tròng mắt Minue thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, chưa kịp hỏi đã thấy vị Hoàng tử chín tuổi khoát tay đầy không kiên nhẫn, liền vội đi ngay.

Có một sự thật Menfuisu luôn giấu kín bao lâu nay trong hình hài một đứa trẻ : Asisu không phải người duy nhất được sống lại ở kiếp sau, mà còn có hắn – Menfuisu lúc đó hai mươi sáu tuổi, hai năm sau khi Asisu chết. Câu chuyện về mối nghiệt duyên giữa hắn và Asisu rất dài, mà cũng rất đau, khoảnh khắc Asisu cười khi lãnh trọn một nhát kiếm từ hắn vẫn luôn ám ảnh thật sâu trong tâm trí hắn, và những ký ức ngọt ngào về những lúc có nàng bên cạnh vẫn luôn xuất hiện trong mỗi giấc mộng dài thương nhớ. Hắn không muốn cảm nhận nỗi thống khổ phải mất nàng thêm một lần, hắn cự tuyệt sự bi thương ấy.
Sống lại, là cơ hội để hắn lại được chiếm hữu nàng, lại được ôm nàng trong vòng tay, lại được cùng nàng sớm chiều hòa hợp. Thế nhưng, nàng đã không còn là nàng nữa.

Nàng muốn cắt đứt mối tơ duyên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN