Ông Trùm Hắc Đạo Và Vợ Nhỏ Xinh Đẹp - C11. Không thể không tốt nghiệp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Ông Trùm Hắc Đạo Và Vợ Nhỏ Xinh Đẹp


C11. Không thể không tốt nghiệp


Sau khi Dạ An ăn hết thêm một bát cơm đầy ự, Mặc Khanh mới có vẻ hài lòng, hai người cùng đứng lên đi thanh toán.

\”Mặc Khanhhh! Cậu nói xem ai đây?\”

Dạ An giật mình vì giọng nói ấy, cô quay lại, bắt gặp một người đàn ông đang chạy tới, bộ dạng hớt ha hớt hải kia cũng không giảm được vẻ quý phái vốn có trên người anh ta. Anh ta vốn chỉ mặc quần jeans áo phông thông thường, nhưng vẫn không giấu được vẻ cao quý toát ra từ ngoại hình. Tóm gọn lại, một người đàn ông đẹp trai, giàu có, chất quý tộc toát ra từ tận xương tuỷ.

Chỉ tội, anh ta nói liên mồm: \”Mặc Khanh, cô ấy là ai? Là ai? Nghe nhân viên báo cậu cùng một cô gái là tôi phải chạy ngay đến đây đấy, thật kinh dị! Sao bên cạnh cậu lại có phụ nữ được…\”

Mặc Khanh lặng lẽ nhìn người đàn ông trước mặt, hình như hắn thấy có chút phiền phức, nhíu mày một cái, sau cùng khi gặp ánh mắt tò mò của Dạ An, lại miễn cưỡng giới thiệu: \”Đây là Dạ An. Dạ An, hắn ta là Trình Thương Minh.\”

Trình Thương Minh? Cái tên nghe quen quá.

Không đợi Dạ An thắc mắc, người kia đã lại mở miệng: \”Dạ An hả? Tôi là Trình Thương Minh, là cái người nổi tiếng kinh doanh chuỗi nhà hàng năm sao rải rác khắp thế giới đó, cũng là người cai quản của Trình Gia trong ngũ đại gia tộc. Sao? Có phải nghe quen không?\”

Dạ An: \”…quen.\” Thì ra là lão đại của Trình Gia, bảo sao lại vồ vập với Mặc Khanh như vậy…

Trình Thương Minh ngắm cô một hồi, rồi tựa như phát hiện ra một lục địa mới, ré lên: \”Lạy chúa, tôi nghe phong phanh thuộc hạ báo cáo cậu mới lôi được Thần Y về tay. Không lẽ cô bé này là Thần Y à?\”

Mặc Khanh khẽ gật một cái.

Trình Thương Minh ỉu xìu: \”Tôi còn đang định tìm Thần Y về kiểm nghiệm một số gia vị mới tìm được, xem có tác động gì đối với cơ thể người, để tôi đưa vào nhà hàng, ai ngờ cậu lại nẫng tay trên của tôi…\”

Dạ An: \”…\” Vị này có logic không vậy? Cho bác sĩ nổi tiếng kiểm tra gia vị để phục vụ khách hàng…?

Sau đó, hai người kia nghiêm túc nói về vấn đề kinh tế chính trị mà cô chẳng hiểu, rồi cô cùng Mặc Khanh đi về.

Hôm nay về, Dạ An vẫn thán phục hàng cây đẹp chói mắt của Mặc Gia, vào cổng, Mèo còn chạy ra đón cô, nó quấn cô cả chiều, Dạ An cũng rất kiên nhẫn đùa cùng chó nhỏ, chơi đến lúc Diệp Ngôn gọi vào ăn cơm.

Ăn xong, Dạ An lăn lên phòng đi tắm, lúc xuống nhà cô thấy Phong và Âm đang chí choé với nhau.

Phong: \”Tôi nói chỗ đó không được!\”

Âm: \”Chỗ anh đãi ngộ như shit! Bên tôi rõ ràng là tốt hơn!\”

Phong: \”Anh thì biết cái gì? Tình hình bên anh rõ rối rắm, không tốt!\”

Dạ An đến ngồi cạnh chú Lôi: \”Họ cãi nhau về cái gì vậy?\”

Chú Lôi đang đăm chiêu nghe hai người kia nói, đáp với Dạ An: \”Chọn trường học cho cháu.\”

Dạ An suýt nữa thì sặc nước bọt, wtf? Chọn trường học? Cô lay lay chú Lôi: \”Cái gì ạ?\”

Chú Lôi: \”Chọn trường học cho cháu.\”

Dạ An tái mét: \”Chú có nhầm không thế?\”

Chú Lôi nhìn cô: \”Không, chẳng phải cháu chưa học hết lớp mười hai sao?\”

\”Nhưng cháu là Thần Y mà, có thể làm việc rồi, đi học làm gì cơ chứ?\”

\”Giờ đã có việc gì đâu, với cả một cô gái như cháu, ít nhất vẫn nên có một cái bằng tốt nghiệp cấp 3 thì hơn. Cháu còn trẻ, đi học vẫn còn kịp. Có chút tiền này, Mặc Gia cũng không ngại.\”

\”Ơ…\” Tại sao không ai hỏi ý kiến cô cả thế? Tại sao lại quyết định rồi mới giải thích cho cô?

Dạ An ngây ngẩn, Phong và Âm vẫn tiếp tục tranh cãi, cho đến khi Mặc Khanh đi xuống, hai người lập tức phi đến cạnh hắn, ném hai tập hồ sơ lên bàn, bắt đầu công cuộc PR.

Trường Phong chọn là một trường quý tộc, nơi những cậu ấm cô chiêu theo học, cơ sở vật chất và chương trình học rất tốt.

Trường Âm chọn cũng là một trường quý tộc, căn bản là không khác gì trường của Phong, cái đãi ngộ không tốt ban nãy mà Âm bảo, chỉ là ngôi trường Phong chọn khi ăn trưa không cho học sinh thêm một hộp sữa…

Mặc Khanh đăm chiêu nhìn hai hồ sơ trên bàn, sau cùng chọn trường của Âm.

Phong: \”…\” Lão đại, anh quá đáng! Chỉ là một hộp sữa mà thôi, sẽ không làm Dạ An gầy đi một cân đâu!

Dạ An lúc này mới sắp xếp lại các ngăn của não, quay ra nhìn Mặc Khanh: \”Sao tôi phải đi học?\”

Mặc Khanh vừa lật tập hồ sơ kia xem, vừa nói: \”Nhà này ai cũng đã tốt nghiệp cấp ba.\”

Dạ An: \”…\” Thôi được rồi, ai cũng đã tốt nghiệp, cô không thể không tốt nghiệp được.

Tối đó, Dạ An ngủ không ngon, kí ức không mấy tốt đẹp về ngôi trường trước kia cô học vẫn đeo bám lấy cô. Mặc dù thành tích của Dạ An luôn rất tốt, nhưng ngôi trường đó có những ánh mắt khinh bỉ nhằm vào cô, có những lời xì xào chê bai nói cô không cha không mẹ, bạn bè tẩy chay cô, giáo viên đối xử với cô cũng không mấy tốt đẹp. Giờ được đi học lại, cô cũng không biết là mình nên vui hay nên buồn…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN