Ông Trùm Hắc Đạo Và Vợ Nhỏ Xinh Đẹp - C13. Cần có bạn cùng bàn tốt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Ông Trùm Hắc Đạo Và Vợ Nhỏ Xinh Đẹp


C13. Cần có bạn cùng bàn tốt


Dạ An bước xuống xe, khẽ gật đầu với ba người bên trong rồi đi vào trường. Ngôi trường này khang trang rộng rãi lại sạch sẽ, không khí bên trong rất sôi nổi, đầy sức sống. Học sinh đi đi lại lại bận rộn chuẩn bị cho lễ khai giảng, thảm đỏ đã được trải dài tới cổng trường, trang trọng đón đoàn đại biểu. Giữa trường là sân khấu hoành tráng, trên đó vẫn còn lác đác người duyệt lại văn nghệ.

Dạ An đi một vòng tìm biển lớp của mình, mọi người nhìn cô với ánh mắt tò mò, chắc vì màu tóc của cô.

Không sao, từ hôm nay, mày sẽ bắt đầu cuộc sống mới! Dạ An!

À không, giờ cô là Henry!

Phía ngoài cổng trường, chiếc xe đen vẫn im lìm đứng đó, Mặc Khanh nhìn theo bóng dáng Dạ An chăm chú, cho tới khi bóng cô khuất hẳn, hắn mới cụp mắt xuống lái xe rời đi.

Ngôi trường này căn bản rất tốt, Dạ An chẳng còn nghi ngờ gì nữa, rõ ràng chính tay Mặc Khanh chọn cho cô, còn có thể không tốt sao? Lễ khai giảng diễn ra thành công, các tiết mục đặc sắc, bài diễn văn hay, không quá dài dòng. Sau đó, học sinh lên lớp.

Vì ban nãy Dạ An ngồi cuối hàng nên lớp không có vẻ chú ý cô cho lắm, tới khi lên lớp, Dạ An bị cô chủ nhiệm giữ ở ngoài, bà ấy vào trong ổn định lớp một chút rồi dẫn cô vào.

Vẫn là màn giới thiệu xưa cũ: \”Các em, năm nay lớp chúng ta đón một học sinh mới, bạn vào hơi muộn, mong các em cùng nhau giúp đỡ bạn.\”

Dạ An cố gắng gằn giọng mình xuống: \”Xin chào, tôi là Henry Trần, từ nay mong các bạn giúp đỡ!\”

Cô chủ nhiệm đẩy đẩy kính: \”Em bị bệnh sao?\”

Dạ An toát mồ hôi, biết ngay mà, cô biết ngay thể nào cũng bị đụng chạm vấn đề này, cái khẩu trang này thực sự quá đáng nghi đi!

Sau cùng, Dạ An vẫn đáp rất qua loa: \”Khụ, thể chất em vốn yếu hơn người thường một chút, cũng không biết hôm nào có thể bị trúng gió độc hay cảm vì thời tiết. Mong cô thông cảm cho em, đeo khẩu trang em mới có thể đảm bảo sức khoẻ…\”

Cô giáo khẽ ậm ừ một tiếng, đập chiếc thước xuống bàn cản lại tiếng rì rầm dưới lớp, cô chỉ tay xuống: \”Vậy em xuống ngồi bàn kia nhé, bàn gần cuối có bạn nam bên cạnh cửa sổ đó!\”

Dạ An chuồn ngay xuống, cô vừa đặt mông xuống ghế cũng là lúc quay sang nhìn mặt bạn cùng bàn. Bạn cùng bàn, thực sự rất quan trọng, năm cô học lớp mười có người bạn cùng bàn rất xấu tính, chuyên đi xé vở, giấu vở cô đi, đặt điều nói xấu cô này nọ…

Bên cạnh cô lúc này là một cậu bạn tóc đen đang úp mặt xuống bàn ngủ, nghe tiếng động, cậu ngẩng mặt lên, ánh mắt đằng đằng sát khí: \”Sao cậu lại ngồi đây?\”

Dạ An buột miệng đáp: \”Giáo viên xếp tôi ngồi đây, cậu có ý kiến gì?\”

Cậu bạn kia khẽ nhếch môi: \”Cậu thật t…\”

Ơ đờ mờ ? Mô típ này có hơi quen quen…

Chết thật! Cô nhớ ra rồi! Chính là mô típ trong truyện teenfic quen thuộc! Nữ chính được xếp ngồi cạnh nam chính ở bàn CUỐI, nam chính đang ngủ thì tỉnh dậy, chán ghét đuổi nữ chính đi, nữ chính sẽ đáp: \”GIÁO VIÊN XẾP TÔI NGỒI ĐÂY, CẬU CÓ Ý KIẾN GÌ THÌ NÓI VỚI GIÁO VIÊN.\”

Sau đó, nam chính mỉm cười đáp:

\”Cô thật thú dzị!\”

Lạy chúa!!! Có phải cậu ta định nói như thế hay không?? Mà khoan, sai sai, không phải cậu ta với cô ( hiện tại) đều là con trai sao??

Ặc, kinh dị…

Dạ An gần như đứng bật dậy bảo cô chủ nhiệm: \”Cô ơi… mắt em kém quá, ngồi đây không thấy gì cả…\”

Cô chủ nhiệm không chút nghi ngờ mà chuyển cô lên bàn thứ tư, dù sao dáng người Dạ An cũng nhỏ con nên không co cản trở gì với các bạn ngồi phía sau cả.

Dạ An được xếp ngồi cạnh một bạn nữ tóc ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, hoà ái dễ gần, lúc này cô mới tạm yên tâm một chút, bắt tay vào việc học.

Phía sau, cậu bạn kia với ánh mắt đầy hoài nghi nhìn chăm chăm Dạ An một lúc, sau đó cậu khó hiểu vò đầu một cái, úp mặt xuống bàn ngủ tiếp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN