Phong Ấn Tiên Tôn
Chương 110 - Căn Cơ. (Hạ)
– Lý Nhĩ đã trưởng thành . . .
Tộc trưởng nói xong nhìn bạn bè bốn phía:
– Hôm nay vì chúc mừng Lý Nhĩ tử đệ của gia tộc ta trở về sẽ mở tiệc lớn ba ngày, bỏ tỉ võ gia tộc!
Nhiều bạn bè nhìn hướng Lý Nhĩ, lòng thầm run. Một số người âm thầm tính toán Lý Nhĩ còn trẻ đã có thực lực như vậy, về sau tiền đồ không thể đo lường, nếu gả nữ nhi của mình cho Lý Nhĩ thì . . .
Ba ngày sau, hội nghị gia tộc, Lý Nhĩ ngồi trên ghế chính.
Ngày hôm trước tộc trưởng mời Lý Nhĩ triển lãm những gì đã học, gã triển lãm ra rút phi kiếm khỏi vỏ. Phi kiếm rút ra làm tộc trưởng Lý gia ngây người, hỏi han một phen sau đó giải quyết các vấn đề khó khăn trong lòng tộc trưởng bao năm một cách dễ dàng.
Hôm nay tộc trưởng Lý gia nhường vị trí, giao gánh nặng gia tộc vào tay Lý Nhĩ.
Nửa tháng sau Lý Nhĩ rời khỏi thành Bành, trong thời gian này Lý Nhĩ chỉnh đốn lại Lý gia, nắm chặt nguyên gia tộc tu tiên trong tay mình.
Mọi hành động của Lý Nhĩ đều bị thần thức của Liễu Tà Dương theo dõi. Tuy Lý gia nhỏ yếu nhưng biến cách bắt đầu từ gia tộc nhỏ.
Lý Nhĩ trở về đúng lúc Liễu Tà Dương đang dạy học về câu chuyện trí giả, hắn thuận miệng nói:
– Thú triều hung dũng, loạn võ, trí giả tị thế, không ra.
Câu nói này như sấm mùa xuân kinh động thiên hạ.
Lý gia thành Bành biến mất tựa như ẩn thế, tất cả dấu vết của Lý gai đều bị xóa nhòa trong thành Bành. Nhiều gia tộc tu tiên quen thân với Lý gia biết tin đều chọn tị thế, cơn bão thổi quét Tu Tiên giới đã bắt đầu uấn nhưỡng, các thế lực thuộc về Liễu Tà Dương bắt đầu ngưng tụ.
Hai tháng sau.
Lôi Hổ truyền ra thần thức hỏi:
– Cửu sư đệ có tin tức của Phong Thần trì không?
– Không có!
Lôi Hổ thở dài:
– Mấy tháng nữa Phong Thần trì sẽ mở ra nhưng chẳng ai thông báo với Cửu sư đệ và ta, xem ra Thất Thập Nhị phong bị gạt bỏ hoàn toàn.
Thất Thập Nhị phong từng có địa vị trong nội viện Vô Lượng Môn, các loại tin tức sẽ không bỏ sót nơi này, nhưng bây giờ nơi quan trọng như Phong Thần trì sắp mở ra mà chẳng ai trong Vô Lượng Môn báo cho biết.
E rằn không chỉ Phong Thần trì, nhiều sự việc liên quan nội viện Vô Lượng Môn đều tránh đi Thất Thập Nhị phong. Nội viện cho rằng Thất Thập Nhị phong đã bị trừ danh!
– Cảnh giới của sư huynh sao rồi?
Lôi Hổ trả lời:
– Còn kém chút, mãi mà không bắt được manh mối, tu thành cảnh giới Nguyên Anh khó quá.
Liễu Tà Dương nói:
– Không thể gấp gáp được.
Lôi Hổ tiếp tục bế quan, tranh thủ sớm ngày đột phá cảnh giới Nguyên Anh.
Tin đồn liên quan Đệ Thất Thập Nhị phong luôn không dứt trong Vô Lượng Môn.
Phong Thần trì đợt trước đệ tử Thất Thập Nhị phong hết sức nổi bật. Trong đại hội thu đồ đệ, Thất Thập Nhị phong một bước lên trời. Mọi người đều cho rằng Thất Thập Nhị phong sẽ nổi lên thế không thể đỡ, nhưng rồi tình thế phát triển khiến người giật mình. Tông chủ Thất Thập Nhị phong chết, ngôi sao sáng mới lên nháy mắt suy sụp. Đệ Thất Thập Nhị phong chỉ còn cái tên trong Đệ Thất Thập Nhị phong.
Nhưng trong Thất Thập Nhị phong vẫn có một đám người bất khuất vất vả chống đỡ ngôi nhà sắp sập.
Cách mấy chục vạn dặm, trong Đệ Ngũ phong Vô Lượng Môn.
Một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ vóc dáng hơi mập đứng trước mặt phong chủ xin lệnh:
– Sư tôn, đệ tử đã tu thành cảnh giới Nguyên Anh, muốn chấp chưởng Thất Thập Nhị phong thay sư tôn.
Phong chủ Đệ Ngũ phong Vạn Hải Tuyền nhìn đại đệ tử của mình, lắc đầu nói:
– Quá nóng nảy, ngươi có biết bao nhiêu đôi mắt như hổ rình mồi theo dõi nơi đó không? Ngươi cho rằng sư tôn không muốn được đến Thất Thập Nhị phong sao? Đệ Nhất phong chủ đã tuyên bố không ai được tự tiện quấy nhiễu Thất Thập Nhị phong.
Tu sĩ mập khó hiểu hỏi:
– Sư tôn, phong chủ Thất Thập Nhị phong đã chết tại sao không cho tu sĩ Nguyên Anh đi tiếp quản? Chẳng lẽ bỏ qua một tòa nội môn vậy sao?
– Ngươi nghĩ Thất Thập Nhị phong dễ nhúng chàm vậy sao? Ngươi cho rằng ngươi leo lên Thất Thập Nhị phong liền là phong chủ? Phong chủ là liều giết mà ra, người mạnh nhất mới trở thành phong chủ. Không có quy tắc thì không thành khuôn phép, Thất Thập Nhị phong ở đó, người có tài sẽ chiếm được.
– Đệ tử hiểu rồi sư tôn.
Vạn Hải Tuyền gật đầu tiếp tục bảo:
– Trong Vô Lượng Môn có mấy tu sĩ Nguyên Anh, nếu Đệ Nhất phong chủ không áp chế, ai cũng đòi lên Thất Thập Nhị phong, muốn trở thành phong chủ thì ngươi tưởng tượng xem sẽ thành tình huống gì?
Thắc mắc trong lòng tu sĩ mập thoáng chốc gỡ bỏ, thì ra không chỉ mình gã nhìn trúng miếng thịt mỡ Thất Thập Nhị phong. Ích lợi trở thành chủ một phong không cần nói cũng biết, nhiều tài nguyên Vô Lượng Môn sẽ đổ ập lên mình, các loại cơ mật của Vô Lượng Môn cũng báo cho mình biết. Quan trọng nhất là quyền thế, với cái danh phong chủ Vô Lượng Môn kêu một tiếng là trăm người theo.
Lôi Hổ bước ra từ tháp Phong Thần:
– Cửu sư đệ.
Liễu Tà Dương phát hiện Kim Đan của Lôi Hổ đã tan ra, có dấu hiệu kết thành Nguyên Anh.
– Chúc mừng sư huynh!
Lôi Hổ đặt túi trữ vật vào tay Liễu Tà Dương, mở miệng nói:
– Sư đệ, mấy năm nay ta gom góp tích lũy được nhiều tài liệu Luyện Khí, sư đệ cầm đi luyện chế một ít pháp khí.
Liễu Tà Dương biết ý của Lôi Hổ, hắn lấy Kết Anh đan ra đặt vào tay gã, sau đó cất đi túi trữ vật.
Lôi Hổ nói:
– Cửu sư đệ, ta muốn xuống núi rèn luyện một phen, giao Thất Thập Nhị phong cho sư đệ.
– Ta sẽ bảo vệ kỹ nơi này.
Nguyên Anh rất khó vượt qua, không chỉ cần cảnh giới càng cần thể ngộ, lĩnh ngộ đại đạo thiên địa.
Bóng dáng Lôi Hổ biến mất trong thiên địa, gã đã đi xa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!