Phong Ấn Tiên Tôn
Chương 113 - Bão Tố Ập Đến
Đám người Phong Hầu liếc nhau, lòng nổi cảnh giác.
Liễu Tà Dương siét chặt nắm tay. Hắn phải nhanh lên, bây giờ đối diện kẻ địch đa số là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, dựa vào tu vi Phong Thần trì kỳ của hắn không có sức ngăn cản.
Mọi người đang chuẩn bị trở lại tháp Thiên Lôi.
Một bóng người xuất hiện giữa không trung, uy áp tu sĩ Nguyên Anh chấn nhiếp nhóm Phong Hầu.
Tu sĩ Nguyên Anh mở miệng nói:
– Hãy nhường lại tháp Phong Thần sau lưng các ngươi, ta tha cho khỏi chết.
Rốt cuộc tu sĩ Nguyên Anh vẫn ra tay.
Liễu Tà Dương nhìn tu sĩ Nguyên Anh trên trời, tu sĩ này vóc dáng cao kều, mặt đỏ rực.
Phong Hầu chắp tay hỏi:
– Xin hỏi tiền bối đến từ đâu?
Tu sĩ Nguyên Anh liếc Phong Hầu, chỉ một ánh mắt đã làm thần thức của gã run rẩy, cảnh giới Nguyên1Anh suýt tán lọa, miệng mũi trào máu.
– Ta là nhị đệ tử của Đệ Tam phong. Các ngươi có thể gọi ta là Trần Phong Bạo. Ta chẳng ham gì sư môn của các ngươi, ta chỉ cần tháp Phong Thần sau lưng các ngươi.
Trần Phong Bạo phất tay, tháp Phong Thần rung bần bật có xu hướng bị nhổ lên.
Trừ Liễu Tà Dương không nhúc nhích ra đám đệ tử Phong Hầu cùng ngăn cản. Nhưng dồn sức mạnh của tất cả mọi người vẫn không cách nào chống lại tu sĩ Nguyên Anh, cảnh giới Nguyên Anh bỗng nhiên ra oai, linh lực cuồng bạo đụng mạnh đẩy lui đám người Phong Hầu.
Tu sĩ Nguyên Anh rống to:
– Các ngươi quá yếu, ta thu tháp Phong Thần!
Tháp Phong Thần nghiêng từ từ rút lên mặt đất.
Tháp Phong Thần là căn cơ của Thất Thập Nhị Môn, tác dụng của nó lớn hơn lệ quỷ nhiều.
Liễu4Tà Dương ngước mắt lên nhìn thẳng Trần Phong Bạo.
Liễu Tà Dương mở miệng nói:
– Các ngươi khinh người quá đáng!
– Lắm miệng!
Nhị đệ tử Đệ Tam phong phất tay định vỗ bay Liễu Tà Dương nhưng chợt một con mãnh thú xông vào, móng vuốt bén vụt qua đâm thẳng vào đan điền của gã.
Mắt Trần Phong Bạo sáng rực chộp hướng Hống Thiên Tôn:
– Hống Thiên Tôn!
Cú chộp phô thiên cái địa ập đến ngăn chặn đường lui của Hống Thiên Tôn.
– Man thú này khá lắm, ta muốn!
Liễu Tà Dương lấy tháp Thiên Lôi ra, lôi kiếp cuồn cuộn.
– Đi!
Một con lôi long khí thế ngút trời xuất hiện tập kích Trần Phong Bạo.
Lúc trước Liễu Tà Dương đối diện Thiên Kiếm Lão Tổ Nguyên Anh trung kỳ còn không chịu thua chứ nói gì người này chỉ mới ngưng tụ Nguyên Anh.
Trần Phong Bạo không ngờ một tu sĩ Kim Đan mà dám2tấn công mình, gã chộp lôi long nổ nát nó. Nhưng thiên kiếp đã xâm nhập, chớp mắt Trần Phong Bạo bị linh lực đánh trúng.
– Thú vị!
Trần Phong Bạo nhìn một tòa tháp cao đầy mây sấm xuất hiện trước mặt mình, trên tấm biển có ba chữ tháp Thiên Lôi.
– Các vị sư huynh hãy bảo vệ Hoàng Kim cung thay ta, hôm nay ta muốn thử sâu cạn của tu sĩ Nguyên Anh!
Đám người Phong Hầu hết hồn hét to:
– Cửu sư đệ, đừng! Sư đệ không đánh lại tu sĩ Nguyên Anh được đâu!
Liễu Tà Dương phớt lờ lời khuyên, hắn tập trung khống chế tháp Thiên Lôi.
Trong lòng Trần Phong Bạo dâng lên tức giận, không ngờ tu sĩ Kim Đan nho nhỏ cũng dám khiêu khích gã.
Trần Phong Bạo chưa kịp tức giận thì giọng Liễu Tà Dương truyền ra từ tháp Thiên Lôi:
– Ngươi dám quyết chiến với ta trên cao1vạn trượng không?
Trần Phong Bạo nghe vậy cười nói:
– Ngươi có biết tại sao ta gọi là Bạo Phong không? Ngươi nghĩ có món pháp bảo trung phẩm là thắng ta được sao?
Tháp Thiên Lôi lại phát ra thanh âm:
– Chẳng lẽ ngươi sợ?
Trần Phong Bạo chộp hướng tháp Thiên Lôi:
– Tiểu tử, ngươi tìm cái chết!
Cú chộp này quyết tâm bóp nát tháp Thiên Lôi, tiêu diệt tu sĩ Kim Đan dám khiêu khích gã thành tro. Gì mà quyết chiến trên bầu trời vạn trượng? Ngươi đỡ được cú chộp của ta không?
Đòn công kích của tu sĩ Nguyên Anh nhanh mà mạnh mẽ. Liễu Tà Dương không né thoát được.
– Grao grao!
Hống Thiên Tôn bị Trần Phong Bạo áp chế chợt nổi giận, cơ thể nó nhanh chóng trướng to ra, lực lượng Nguyên Anh giam cầm thân thể bị tan vỡ. Trần Phong Bạo mừng rỡ, mãn thú vùng thoát gã trói2buộc, snó chỉ có cảnh giới Kim Đan, nếu nó tiếp tục trưởng thành . . . Trần Phong Bạo nhìn Hống Thiên Tôn, càng xem càng mê, ước gì cướp nó về ngay bây giờ.
Móng vuốt đã tới gần, chụp mạnh vào tháp Thiên Lôi.
Ong ong ong ong ong!
Tháp Thiên Lôi ruun rẩy, chưởng làm tháp nứt ra, linh lực bắn tứ tung. Đám người Phong Hầu thi triển thần thông bảo vệ Hoàng Kim cung tất cả tránh cho các đệ tử bị dư uy của tu sĩ Nguyên Anh tổn thương.
Liễu Tà Dương nhìn Trần Phong Bạo, tháp Thiên Lôi chịu đựng toàn bộ uy lực một chưởng đó. Khóe môi Liễu Tà Dương vương vệt máu.
Hống Thiên Tôn đụng vào Trần Phong Bạo, khí thế cực kỳ uy mãnh thấy chết không sờn.
Trần Phong Bạo không dám coi thường, xòe bàn tay ra ngăn cản Hống Thiên Tôn cụng đầu:
– Ra!
Tháp Thiên Lôi tỏa7sáng chói lòa, một pháp bảo cây báu bay ra, thừa dịp Trần Phong Bạo chưa chuẩn bị đậpvào đầu gã.
Công kích của Hống Thiên Tôn siêu dũng mãnh, cụng đầu như núi sụp biển lật. Trần Phong Bạo tập trung vào Hống Thiên Tôn nên yếu bớt đề phòng Liễu Tà Dương, ai ngờ pháp bảo cây búa đột ngột xuất hiện.
Pháp bảo búa sắt chém mạnh xuống trán Trần Phong Bạo tuy không gây tổn thương nhưng khiến tinh thần gã rung động, cảm thấy nhục nhã ê chề.
Trần Phong Bạo cướp thiên cơ tạo hóa thành tựu Nguyên Anh tại đây vì vừa mắt tháp Phong Thần của Thất Thập Nhị phong.
Phong chủ Thất Thập Nhị phong vừa chết Trần Phong Bạo liền ẩn núp xung quanh, ngày gần đây gã xem tháp Phong Thần chợt có linh cảm một hơi đột phá cảnh giới Nguyên Anh, gã muốn giành tháp Phong Thần Thất Thập Nhị phong.
Bất cứ tháp Phong Thần nào đều là pháp bảo thượng phẩm, tuy thiếu khí linh nhưng xứng là ngàn dặm mới tìm được một.
Công pháp của Trần Phong Bạo phối hợp với tháp Phong Thần có thể phát huy ra uy lực gấp trăm lần.
Trần Phong Bạo rống to:
– Ngươi muốn chết!
Thân hình Trần Phong Bạo hư ảo một tay chụp Hống Thiên Tôn, nó không trốn thoát bị bàn tay đè chặt không thể nhúc nhích.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!