Phượng Hoàng Lửa - Chương 19: Sát thủ vô hình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Phượng Hoàng Lửa


Chương 19: Sát thủ vô hình


– Vậy đã biết địa điểm hay hình thức chưa anh?
Lâm Ngọc có vẻ quá hứng thú với chuyện này. Dù gì cô cũng thích các hoạt động hơn là suốt ngay ru rú trong trường.
Diệp Chi Lăng lắc đầu :
– Thường thì đến ngày cuối cùng trường mới thông báo địa điểm và hình thức, nhưng anh nghe đồn là từ khóa là “mê cung” đó.
– Mê cung
Mọi người bắt đầu chụm đầu lại, mặt ai nấy đều hoang mang, nếu mà nói mê cùng thì trước nay chưa từng có tiền lệ cuộc thi như thế cả. Nhưng cũng đúng, vì mỗi năm thi mỗi chủ đề khác nhau, năm ngoài là thi thuộc tính, tuy nhiên nhà Hỏa bị hai nhà Kim và Thủy chơi xấu nên phải về hạng 3. Tuy nhiên năm nay, từ khóa lại là mê cung, nhà hỏa luôn yếu nhất phần này. Phần này nhà mạnh nhất lại là nhà Thổ, nhà Mộc cả hai nhà đều rất giỏi.
– Tại sao năm ngoái khi thi thuộc tính lại chọn con sông có lợi cho nhà thủy. Năm nay thi mê cung lại có lợi cho nhà Mộc và nhà Thổ. Sao chúng ta bị chèn ép dữ thế – một bé học sinh năm 2 uất ức.
– Em có điều chưa biết, năm trước nữa từ khóa là sương mù và nhà Hỏa đã đứng nhất. Mỗi năm, trường sẽ random chọn một từ khóa ngẫu nhiên, tuy nhiên mỗi từ khóa, có nhà mạnh tất sẽ có nhà yếu.
Diệp Chi Lăng giải thích thêm. Cuộc họp nhanh chóng kết thúc ngay sau đó, ai cũng chạy về phòng để luyện đũa phép của mình, chuẩn bị cho một cuộc chiến diễn ra vào 3 ngày đến. Duy chỉ có Lâm Ngọc, cô vẫn thắc mắc tại sao mê cung nhà hỏa lại yếu nhất, Diệp Chi Lăng chỉ nói yếu nhưng không nói rõ tại sao yếu, dường như anh cũng chẵng biết lí do của nó là gì.
Trong giấc mơ, Lâm Ngọc gặp ông lão, cô bèn đem thắc mắc này để hỏi, ông lão vẫn ung dung ngồi đó mỉm cười:
– Cháu có biết tại sao Nhà Hỏa lại yếu nhất trong chuyện tìm hướng đi mê cung không
Lâm Ngọc ngồi đung đưa chân, đầu lắc lắc : dạ không ạ, cháu chỉ biết là hồi đó có những hoạt động ngoại khóa tìm lối ra mê cung thì nhà hỏa luôn luôn đứng bét và nhà thổ thì đứng nhất, nhà mộc đứng nhì.
– Nhà Thổ có thể mạnh khoảng này nhất vì bạn của họ là đất, đất sẽ nói cho họ biết chính xác hướng đi là gì, có những âm thanh gì. Nhà Thổ cũng rất dễ dàng phát hiện kẻ địch từ đằng xa, vì đất có thể gửi cho họ những tư tưởng hay những dao động của những bước chân người cũng như các vật khác.
– Thế còn nhà mộc ạ?
– Mê cung được làm bằng những bụi cây chứ sao, giống như nhà thổ, bạn của nhà mộc là cây cỏ, cây có thể đưa đến cho những người sử dụng năng lượng mộc như tình báo, có thể cảm nhận dao động của hung hiểm hay không.
– Còn nhà hỏa ạ?
– Nhà hỏa lại là một chuyện khác, những người sử dụng phép thuật tương ứng với thuộc tính của mình, tình tình cũng một phần bị ảnh hưởng. Trong đó nhà Hỏa là nhà nóng nảy, dễ hoảng loạn, mặc dù sức tấn công mạnh tuy nhiên tính cách này khiến nhà Hỏa ăn không ít thiệt thòi. Nhà Thủy thì khác, nhà Thủy tính tình rất âm trầm, nhà mộc thì khéo léo, nhà thổ thì cảm ứng mạnh còn nhà kim phòng thủ mạnh. Tuy nhiên, đây cũng là điều ta muốn dạy cháu, những người phù thủy không thể nào vươn xa được bởi vì họ bị bám chấp vào thuộc tính mà họ đang sở hữu. Họ nghĩ nguyên tố của họ là mạnh nhất và không biết từ khi nào, họ biến thành tay sai của những nguyên tố đó, họ chỉ muốn làm mọi cách để nguyên tố của họ mạnh nhất nhưng sai lầm của họ là họ không biết tâm thức mới là điều quan trọng để tiến xa hơn trên con đường phù thủy
Lâm Ngọc nghe thấy thế vẫn còn ngẩn ngơ, một đứa trẻ như cô thì vẫn chưa tiếp thu được hết những lời ông lão nói.
– Đơn giản thôi, đầu tiên cháu nhận ra bản chất thực sự nguyên tố của cháu
– Bản chất thật sự ? – Lâm Ngọc thắc mắc
– Đúng vậy, ngôn ngữ thì không phải là bản chất, mà nó thuộc về phía bên ngoài. Ai đã quy định cái này là lửa
Ông lão nói sau đó chỉ vào đống lửa mà ông tự tạo ra
– Không phải chúng ta thường gọi nó là lửa sao
– Đúng vậy? Chúng ta gọi nó là lửa nhưng đã có một ai chứng minh nó là lửa chưa, đã có ai quy định nó là lửa chưa. Những người đầu tiên tìm thấy nó, không có từ nào để gọi nó nên phải sử dụng từ lửa và thuộc tính của nó là nóng. Điều đó không phải có nghĩa nó là lửa. Tại sao ở đây người ta gọi nó là hỏa nhưng ở ngoại quốc người ta gọi nó là Fire? Phải chăng ngôn ngữ thì khác nhau nhưng bản chất của nó là một, tính chất của nó là phát ra ánh sáng, nhiệt độ cao có thể thiêu cháy các vật.
– Nếu vậy ta nên gọi nó là gì ạ?
– Không có từ ngữ nào là tuyệt đối để thể hiện sự vật hiện tượng, nhưng chúng ta có cái nhìn tương đối, bao quát tổng thể gọi nó là năng lượng hay gọi là thần lực đi, điều đó sẽ dễ dàng hơn với cháu
– Thế cháu phải quy định nó là thần lực ạ
– Nó là nguồn năng lượng có sẵn từ thiên nhiên, chúng ta chỉ sử dụng tâm thức để mượn sức mạnh từ chúng chứ thực sự không có một nguyên tố nào riêng biệt cả. Cháu hãy hình dùng thần lực là biển, mà hỏa chỉ là một nhánh sông. Có người ngay từ đầu chỉ ở giữa nhánh sông, họ tìm mọi thứ liên quan đến nhánh sông đó nhưng nó chỉ là một phần của sức mạnh biển cả to lớn. Nếu cháu có thể sử dụng thần lực, cháu có biến nó thành tính chất nào cháu muốn. Cháu có thể biến ra hình dáng một ngọn lửa nhưng nó lạnh như băng, cháu có thể tạo ra một cái cây bằng đất hay bằng vàng.
– Cháu hơi hiểu sơ sơ rồi ạ
– Việc bây giờ cháu cần làm là gạt bỏ mọi khái niệm về kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Chúng chỉ là những tên gọi những nguồn năng lượng từ ngoài thiên nhiên mà thôi. Hỏa không phải là hỏa, mà hỏa cũng là năng lượng. Thủy không phải là thủy mà nó cũng là một nguồn năng lượng. Một nguồn năng lượng chung, người sử dụng có thể quyết định tính chất của nó. Tất cả tuy có nhưng tất cả đều không có, cháu thử tạo ra một ngọn lửa lạnh xem nào
Lâm Ngọc thấy thế liền gật đầu, cô đọc thần chú tạo lửa, một ngọn lửa màu đỏ đang cháy rực.
– Cháu hãy rờ xem nó có nóng không?
– Cháu? – Lâm Ngọc bắt đầu ngập ngừng, mặc dù cô tạo ra nó nhưng cô vẫn không chắc nó có nóng hay không
Cô từ từ đưa ngón tay vào thì một sức nóng khủng khiếp chạm vào tay cô và cô nhảy dựng lên, tay cô bị phỏng phòng lên, ngay lập tực ông lão dùng thần chú chữa trị cho cô bé. Và tiếp tục bắt Lâm Ngọc tạo ra một ngọn lửa lạnh. Lần thứ 2, lần thứ 3, lần thứ 4, lần thứ 5 …. Đến tận lần thứ 8, Lâm Ngọc mới tạo ra được một ngọn lửa nhưng không có tính chất nào cả, nó chỉ đơn thuần là hình ảnh của một ngọn lửa, khi chạm tay vào thì nó lại như không khí. Cô tiếp tục suy nghĩ đến tính chất lạnh và tạo ra một ngọn lửa lạnh, vẫn là ngọn lửa đang cháy rực như khi cô đưa tay vào thì ôi, cảm giác mát lạnh khiến cô vô cùng dễ chịu, ông lão gật đầu.
– Cháu thấy đó, tất cả đều là năng lượng còn thuộc tính thì do cháu quyết định,. Điều này sẽ giúp cháu không bị phụ thuộc vào bất kì nguyên tố nào và cháu cũng có thể mượn năng lực từ thiên nhiên giống như các nguyên tố khác. Cháu phải nhớ, điều khiến cháu mạnh lên là năng lượng chứ không phải là nguyên tố. Bây giờ cháu có thể tạo ra một nguồn năng lượng có tính chất là lửa nhưng mặt hình ảnh là không có gì hết được không.
Lâm Ngọc gật nhẹ đầu và không suy nghĩ gì cả, cô chỉ đơn thuần mượn năng lượng và tạo sức nóng, mặc dù có gì hiện ra nhưng ngọn lửa vô hình của cô đã làm bốc hơi hết li nước trà mà ông cô đã biến ra. Lâm Ngọc thấy vô cùng kì diệu, chưa bao giờ cô cảm thấy kì diệu như lúc này, cô không cần phô trương phượng hoàng lửa, rồng lửa hay gì cả nhưng sát thương của chúng lại tương đồng với mong muốn của cô, điều này có thể gọi là sát thủ vô hình chăng.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN