Phượng Hoàng Lửa - Chương 69: Chính thức thông qua khảo hạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Phượng Hoàng Lửa


Chương 69: Chính thức thông qua khảo hạch


– Thưa ông, cháu muốn biết, nếu người khác giết cha mẹ cháu, cháu phải làm gì đây ?
– Ai là cha mẹ của ngươi?
– Không phải cha mẹ hiện tại là cha mẹ của cháu sao?
– Đứa trẻ ngốc, ngươi lại lầm, hãy nhìn phía xa kia đi
Lâm Ngọc hướng mắt nhìn về phía xa xa nơi ngọn khói bốc lên cao ngút, có một chú bé đang câu cá, hắn nhanh chóng bắt được một con cá và rồi nướng nó trên một bếp lửa, trong lúc chờ đợi hắn run đùi, cười khẩy. Sau khi cá chín hắn ăn nó một cách say sưa xong rồi lại quăng xương cá ra ngoài cho con chó ăn. Khi con chó đang ăn hắn lại gần đá chú chó một phát khiến con chó giật mình bỏ chạy còn hắn thì cười lên trông thật thích thú
– Đáng thương thay, đáng thương thay, đứa bé bắt mẹ của mình lên rồi nướng chín, sau đó ăn thịt mẹ mình, sau đó người chồng lại ăn xương của người vợ và người con lại đá đít người cha của mình.
Lâm Ngọc nghe thấy vẫn không hiểu gì, ông lão chậm rãi giải thích
– Kiếp trước con cá đó là mẹ của đứa bé, còn con chó là cha của đứa bé. Vì thế thật sự ta không thể biết ai là kẻ thù hay người thân của chúng ta, kẻ thù của ta có thể chính là những người thân chúng ta trong kiếp trước và ngược lại những người thân kiếp này của ta lại là kẻ thù của chúng ta trong kiếp trước. Người ngoài có bao giờ làm ngươi đau đớn hay bực bội gì đâu vì ngươi chẵng thèm để tâm đến họ, mọi nỗi đau khổ đều xuất phát từ những người thân của ngươi. Cha mẹ nuôi con cái, lúc nhỏ chúng đoạt lấy miếng ăn của cha mẹ chúng, lớn lên chúng bắt cha mẹ cung phụng như đó là điều mặc định họ phải làm và khi cha mẹ về giá chúng lại cướp đoạt tài sản từ chính tay ba mẹ của chúng. Vậy thì ai mới là người thân, ai là kẻ thù ngươi
Lâm Ngọc lắc đầu ngờ vực,
– Đúng thế, chẵng ai là kẻ thù của ngươi cả, họ đều là cha mẹ của ngươi trong nhiều kiếp. Có thể ngươi không tin nhưng đó là điều chắc chắn, dù là con kiến kia họ cũng đều là cha mẹ của ngươi, họ đã từng nuôi lớn ngươi, dạy dỗ ngươi, yêu thương ngươi, vậy ngươi nỡ giết chết họ? Trái lại ngươi phải hết lòng giúp đỡ họ, đó mới gọi là tâm yêu thương. Và họ đều vô minh như ngươi trước khi nói chuyện với ta, thế ngươi thấy lúc đó ngươi đau khổ chứ, họ cũng như thế nên ngươi phải giúp đỡ họ. Phải nhận lấy nghiệp của ngươi và chuyển hóa nó. Không có ai là ngươi thân của ngươi trong kiếp này vì tất cả họ đều là ngươi thân của ngươi, không có ai là kẻ thù của ngươi trong kiếp này vì tất cả họ đều là người thân của ngươi. Hãy nhớ lấy điều đó, còn những người đối xử tệ bạc với ngươi, ngươi hãy xem nó như là một bậc thầy, vì người đó đã giúp ngươi có một tiết học thực hành những điều ta đã dạy, giúp ngươi rèn luyện sự kiên nhãn để dẫn đến thành tựu, hãy đối xử họ tốt như ngươi đối xử với thầy ngươi.
Nói rồi ông lão biến mất, đầu của cô vô cùng đau nhức, bỗng chốc cô nhớ những điều ông lão nói, bất chợt khi cô tĩnh tâm, cô cảm thấy có điều gì đó không đúng, cô cảm thấy thế giới này thật không chân thật, thật sự không chân thật lúc nào, cô bắt đầu vận dụng thiên nhãn để xem và sử dụng cảm ứng lực tối đa để tìm hiểu, thì ra cô đang mắc giữa một đại trận, cô từ trước đến giờ vẫn chưa rời khỏi trận khảo hạch, cũng chưa từng về trường, cha mẹ của chưa từng đến trường và cũng không chết, tốt quá. Cô nhanh chóng vận dụng kết giới phá hủy mắt trận, bỗng chốc trận pháp tan biết, cô xuất hiện lại trong một hang động đầy bóng tối, phía trên ngai có một người đang ngồi, chính là ông lão đã chỉ dạy cô trong trận pháp
– Tốt lắm, có lẽ ngươi đã hiểu những gì ta nói, tất cả những chuyện xảy ra đều là khảo hạch và ngươi đã thông qua khảo hạch. Ngươi hãy đến phía trước và chọn hạt giống nguyền rủa đi.
Lâm Ngọc vui mừng, không phải bởi vì cô thông qua trận khảo hạch mà bởi vì tất cả mọi chuyện chưa từng xảy ra và gia đình cô không sao cả, cô nhanh chóng đi lên phía trước, những hạt giống lấp lánh đang chờ cô chọn, nhưng cô chưa kịp chọn thì có một hạt giống từ trên cao chạy thật nhanh xuống và tan hòa vào hạt giống Avanda của cô.
– Đúng là duyên, đúng là duyên, ngươi lại tìm về đúng chủ nhân kiếp trước của ngươi, đó là điều đáng mừng
Ông lão gật gù nhanh chóng và tán thán hạt giống nguyền rủa đã đi vào cơ thế Lâm Ngọc
– Kiếp trước, kiếp trước con là ngươi như thế nào ạ?
– Đó là bí mật, ngươi phải nhớ những gì ta nói, ngươi kiếp này vẫn còn rất nhiều nghiệp, đó đều là sự trả giá của ngươi nhưng nếu như ngươi biết được rằng nếu chuyển hóa tốt bọn chúng ngươi sẽ có những kinh hỉ không ngờ tới. Nên nhớ đừng bao giờ quên, sau này sẽ có lúc chúng ta gặp nhau, nhưng đó sẽ là một câu chuyện xa xôi phía trước, về đi thôi, có lẽ đã mất khoảng 30 phút ở ngoài rồi. Nói xong bóng tối biến mất và Lâm Ngọc đã xuất hiện ngoài cửa hang
Linh Hoa và Bạch Tử Du thấy Lâm Ngọc đi ra liền vui mừng khôn xiếc:
– Cậu ra rồi, cậu cũng thông qua khảo hạch chứ
– Thông qua, tớ cũng thông qua rồi
Lâm Ngọc vui mừng, Lão Ngũ và Lão thất đi lại: – Ta cứ tưởng cô nương ngươi sẽ không vượt qua được, đối với khảo hạch này, ngươi là người bước ra lâu nhất.
Lâm Ngọc nghĩ lại cũng thấy đáng sợ : – Trong trận khảo hạch, cháu về trường nhưng gia đình cháu đều bị giết chết, từ đó cháu sống lưu lạc, không có sức mạnh cũng chẵng có gì, cứ thế vật lộn với tử thần.
Mọi người nghe thấy thế liền ngỡ ngàng, không phải chỉ có Lâm Ngọc mà Bạch Tử Du và Linh Hoa cũng trải qua những điều họ không muốn thấy nhất, Lão thất đứng lên giải thích
– Trận Khảo hạch này chính là dựa vào những thứ các ngươi yêu thương nhất để cướp đi những điều đó, chỉ có thế các ngươi mới lộ ra tâm ma của chính mình. Các người đã thông qua, rất tốt, rất tốt, bây giờ thì hãy theo ta đến hồ nguyền rủa, tại đây các ngươi có thể biết tình huống hiện tại của hạt giống các ngươi và cũng chính tại đây hai hạt giống sẽ đối chọi kịch liệt với nhau
– Nhưng nếu chúng ta không đến đó thì sao? – Linh Hoa thắc mắc
Lão Ngũ đứng kế bên cười nói: thế thì các ngươi sẽ bị bạo thể mà chết
Nghe đến đây ai cũng sỡn gai ốc, nhanh chóng đến hồ nguyền rủa.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN