Quay lưng lại em thấy ai? - Chương 3: Đi phỏng vấn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Quay lưng lại em thấy ai?


Chương 3: Đi phỏng vấn


Cơn mưa dù lớn đến đâu cũng phải có lúc tạnh con người dù mạnh mẽ đến đâu cũng phải có điểm cuối cùng là ngục ngã, An Tiểu Bối đặt tay trên mặt đất những giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống nền gạch lạnh tanh.

Trái tim đau nhói loại cảm giác này trước giờ đối với cô cũng đã quen rồi chỉ cần yên tỉnh, chỉ cần một mình một không gian tỉnh lặng là cô có thể tự mình chữa trị vết thương trong lòng. Mối tình đầu quả nhiên không mấy tốt đẹp đúng như người ta hay nói tình yêu đầu mấy khi trọn vẹn, cô sẽ không sao vì An Tiểu Bối cô không bao giờ cho phép bản thân mình ngã ngục.

Thôi thì cứ xem như đây là một tình yêu tuổi thanh xuân của An Tiểu Bối một thanh xuân dại dột, bồng bột yêu Trịnh Phong.

Thành phố A nhấn chìm trong cơn mưa lớn không khí lạnh áp đảo tất cả, người ta thường có khái niệm khi muốn khóc nhưng sợ người khác thấy sợ mình yếu đuối trước người khác thì hãy đứng dưới mưa vì ở nơi đó dù bạn khóc hay bạn buồn, cũng sẽ chẳng ai nhận ra và không một ai trong đám đông bận rộn ấy cho bạn yếu đuối.

Đứng dưới cơn mưa lạnh những giọt mưa nặng hạt tạt vào người An Tiểu Bối mỉm cười chua chát, khóe môi theo lí trí cong lên nụ cười không chân thật đôi mắt lại theo con tim đang đau thắt tạo ra từng giọt nước. Cô theo khái niệm kia đứng dưới trời mưa quả nhiên không một ai phát hiện, cái lạnh giá ấy cô sẽ khắc ghi sẽ không bao giờ quên được lần đầu tiên trong đời nếm trải mùi vị cay đắng của tình yêu.

Những cơn mưa qua đi hôm nay là một ngày đẹp trời tại thành phố A, An Tiểu Bối cầm trên tay tệp hồ sơ đứng trước tập đoàn Trịnh Thị.

Cô tự hỏi liệu cô có bị điên rồi không? Sau ngày hôm đó cô đã bị cảm nặng lúc trên giường bệnh đã nhàn rỗi đến mức suy diễn đến tương lai, đã tốt nghiệp nên cô cần một công việc và khi ấy cô đã điều tra trên mạng có một số tập đoàn tuyển dụng vị trí kế toán phòng. Ngay khi thấy hai từ Trịnh Thị cô đã không ngần ngại đăng kí phỏng vấn cô không biết là khi ấy cô nghĩ gì nhưng Tiểu Bối đã có một ý định, vị trí kế toán phòng đấy chỉ là trong một chức nhỏ nhoi nên việc gặp được Trịnh Phong với chức vụ ấy là rất khó. Nhưng cô sẽ được sống trong cùng một môi trường với anh đi, sẽ được ở cạnh anh dù là không được gần, sẽ được hít cùng bầu không khí chỉ như vậy thôi là đủ rồi.

Những người khảo sát phỏng vấn quả thực rất khắt khe vừa mới bước vào phòng cô đã nhận phải bốn ánh mắt thăm dò, rất may là cô ăn mặt thật sự rất kín đáo với chiếc áo sơ mi trắng thanh lịch và chiếc váy công sở có một chút quyến rũ nhưng rất lịch sự. Người phụ nữ có kinh nghiệm vừa thấy cách ăn mặt của cô đã mỉm cười vừa ý, An Tiểu Bối thầm mừng trong lòng qua được một ải.

“Hiện tại có rất nhiều tập đoàn tại sao tiểu thư An đây lại chọn Trịnh Thị chúng tôi” Người đàn ông trung niên cầm chiếc bút trên tay mắt vẫn dán vào hồ sơ của cô mặc định đặt ra câu hỏi mở đầu như bao người khác.

“Điều này, tôi nghĩ là mọi người ở đây đều biết thị trường của Trịnh Thị hiện nay rất tốt quy mô ngày càng được mở rộng, có thể làm việc ở một môi trường như Trịnh Thị thì còn có gì tốt hơn.”

An Tiểu Bối vẽ ra nụ cười nhưng ai biết được trong lòng cô sợ đến hai tay phải đan chặt vào nhau để tự chấn an, cô đã tự đặt câu hỏi và suy nghĩ câu trả lời đến thức thâu đêm qua Tiểu Bối bây giờ đã chuẩn bị đủ tinh thần cho mọi tình huống trừ việc… Cô không nghĩ đến lần đầu phỏng vấn lại hồi hộp đến như thế, giọng nói cô đủ để người khác nhận ra sự bất thường.

“Cô đã tốt nghiệp đại học A” người đàn ông ấy vẫn cứ tiếp tục nhìn vào hồ sơ của cô thắc mắc, An Tiểu Bối vẫn duy trì nụ cười “Vâng.”

“Đại học A là một trường tốt” Ông khẽ nâng đầu ánh mắt sắt bén trực diện đánh thẳng đòn tâm lí nhìn thẳng vào mắt Tiểu Bối giọng nói mang tia nghi ngờ “Không biết An tiểu thư đây đã thật sự tự mình vượt qua kì thi đại học?”

An Tiểu Bối tròn mắt nhìn vị giám khảo kia thầm nghĩ bản thân mình đã nghe lầm, câu hỏi này ngoài tầm dự đoán của cô nhưng cô không hề để lộ sự bối rối đáp lại bằng một ngữ âm lãnh đạm “Nói như vậy là giám sát Châu đây không tin tưởng các giảng sư của đại học A đi!?”

“Tôi không có ý đó” vị giám sát họ Châu kia bật cười khẽ hài lòng với cách ứng xử của cô, người phụ nữ cạnh bên rất ưng ý Tiểu Bối bàn tay đóng tập hồ sơ lại nâng mắt “Tôi thật sự rất hài lòng về cô An đây nhưng về trình độ thì chưa rõ, ngày mai cô có thể đến đây thử việc trước một tuần không?”

“Như vậy thì còn gì bằng?” Cô vui mừng nhanh chóng đứng dậy cúi người cảm ơn, vậy là xem như cô đã có thể làm cùng công ty với anh rồi. Ôi, Cô thật hạnh phúc chết đi được!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN