Quay Ngược Thời Gian
Chương 6
– A….a…á….a …..a……á…..
.
.
.
– Đàm thiếu nhẹ… nhẹ chút…. Đau.
Uyển Lạc cũng không phải gái mới lớn, thực ra cũng vì sống cùng Hoa Á nữa nên chuyện này cô cũng không đến mức …. Nhưng mà lần này cô thực sự đỏ mặt vì mấy lời dâm tục của vị Đại thiếu gia này. Còn tại sao chưa nhìn thấy mà cô đã đoán đó là đại thiếu gia Đàm gia, căn bản là bởi, Đàm Quốc Bình vẫn còn đang bận rộ trong kia chứ đâu ra đây.
– Đồ kĩ nữ rẻ tiền vậy mà cũng kêu lớn thế. Hoa gia à…. ừm cũng không tệ, ta đây sẽ vứt chút tiền cho sự sống của mấy người nảy mầm. Nào…. Hoa tiểu thư đoan trang, kẹp chặt chút cho ta thoải mái.
– A…… a….a… không được rồi…….đến.
Rồi âm thanh gầm nhẹ nơi cổ họng đàn ông vang lên hòa với sự quyến rũ nhẹ như lên mây của người phụ nữ…. thực tế là rất tục tĩu. Cô bước tiếp và nhớ đến câu nói của Hoa Á từng nói: “Đó là thiên đường, cậu nên thử đi” mà bật cười
Nhưng oan nghiệt, số Uyển Lạc hôm nay ra đường nhất định đã giẫm phải cứt chó mà không để ý, một âm thanh từ phía sau cô vang lên làm cô dừng bước chân lại :
– Không biết vị tiểu nữ nhà ai lại có thói quen xem người khác làm chuyện “nam nữ” vậy.
Uyển Lạc tuy không quay lại nhưng bản thân cô cảm nhận thấy mặt mình lạnh ngắt, hai tay nắm chặt, cô chỉ có thể đưa hai tay lên khoanh lại trước ngực, không quay lại tỏ vẻ phong thái đoan trang nói:
– Nhầm rồi, tôi đây đi ra cổng không thể không đi ngang qua đây…. Vậy nên cũng không thể trách tôi, có trách thì nên trách người chọn địa điểm “làm” có hơi phóng khoáng.
Rồi Uyển Lạc chuyển bước hướng thẳng ra chiếc taxi, may quá… taxi ngay trước mắt, vừa chạm được vào cánh cửa thì
– Vị tiểu thư đây còn chưa xưng danh sao lại đi như vậy được? Hửm? – Đàm Quốc Hy ngay đằng sau cô, ôm hai tay lên eo cô cúi người chạm môi vào cái cần cổ trắng ngần mà nói.
Cảm giác nhột nhột làm Uyển Lạc vô thức tiến lên trước để tránh sự va chạm cơ thể hai người, cùng lúc ấy, Đàm Quốc Hy cũng xoay cô lại nhìn thẳng vào mặt cô, đôi môi hơi nhếch lên nói:
– Ra là mỹ nữ giấu danh.
Lần đầu thấy Đàm Quốc Hy, UyểnLạc phải nhận định, quả là nét đẹp yêu nghiệt, rất xinh và đẹp, so với nét đẹp mạnh mẽ của Đàm Quốc Bình có lẽ nét đẹp của Đàm Quốc Hy lại trở nên ngây thơ, dễ mến hơn.
Bỗng
– Hai người có đi xe nữa không? Đứng ngoài đó liếc mắt đưa tình làm chi.
Lúc này Uyển Lạc mới phản ứng đẩy Đàm đại thiếu gia ra mở cửa lên xe.
– Bác tài, lái xe đi.
Còn Đàm đại thiếu gia thì thật sự bị ánh mắt ngơ ngác của cô gái kia cuốn hút, eo nhỏ, da trắng, mùi hương cơ thể cũng rất quyến rũ… thú vị, thì ra gia sư cực phẩm của em trai.Bây giờ thì anh ta cũng hiểu vì sao tự dưng em trai mình lại có chút lạ như vậy.
Uyển Lạc có chút hoảng loạn sau tất cả mọi chuyện, căn bản cô cũng là gái mới lớn, có những kiểu phản ứng với nam giới như vậy có lẽ cũng không quá lạ lùng.
Về đến nhà.
– Á…. á nhanh lên, nhanh nữa lên.
– Sướng không? Hôm nay, anh làm chết em.
Uyển Lạc không tiếp tục vặn cửa nữa, cô bước xuống lầu.
Thực ra, Uyển Lạc cũng đã bị cưỡng hiếp một lần, lần đó còn là một tên chuyên cưỡng bức gái qua đường, về sau cũng không bắt được, nên thực ra đối với vấn đề “làm”cô có chút dị ứng. Hơn nữa lần đó xong, cô thực sự còn nhìn thấy ánh mắt chán ghét, ghê tởm từ Trịnh Sâm nên…. Tuy chưa thể chết tâm hoàn toàn nhưng cô thực sự sợ hãi. Cũng nhờ điều trị tâm lí và cả bác sĩ tâm lí cũng nói: “Người tỏ ra bên ngoài yếu đuối thì bên trong tâm lí lại thực sự mạnh mẽ hơn”, Uyển Lạc chính là một dạng như vậy, vẻ ngoài nhút nhát nhưng tâm lí cô khá ổn, nên sau chuyện cưỡng bức ấy, tinh thần của Uyển Lạc không đến mức phát điên, phát dại, chỉ là đối với một số chuyện, một số thứ cũng hơi khó đối mặt.
Cô đi đến một khách sạn gần nhà, rồi tắm rửa ngủ một giấc say nồng….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!