Quyển Sách Not - Chương Phần 2 – Hồn Ma Bãi Rác
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Quyển Sách Not


Chương Phần 2 – Hồn Ma Bãi Rác


-“Này Phúc!”
Phúc đang bước đi ra cổng đi về thì nghe tiếng gọi của Khoa.
-“Gì thế Khoa?”
-“Về chuyện tìm quyển sách…”
-“Cậu biết được gì đó à?”
-“Không, nhưng có thế bạn của tớ biết…họ làm admin trong 1 nhóm trên facebook chung với tớ, Anh và cả Niên”
-“Vậy à…chuyện này…”
-“Là 1 nhóm creepypasta nên có thể họ biết được gì đó…nếu cậu muốn tớ sẽ thêm cậu vào group chat.”
-“Ừm. được, dù sao tớ cũng không biết phải tìm từ đâu, cám ơn cậu”
-“Không có gì…”

Phúc: Chào mọi người!
Niên: Chào Phúc!
Nhân: Chào Phúc! , Khoa đã kể cho bọn này nghe rồi , cụ thể cậu cần giúp đỡ gì?
Phúc: Thật ra tớ cũng không biết phải tìm như thế nào nữa…nhưng gần đây các cậu có biết gì về những chuyện liên quan đến tâm linh không.
Anh: Tớ…không biết…
Niên: tâm linh à, những nhân vật creepypasta được không?
Phúc: ==! , thực tế hơn cơ, như thế thì càng bí hơn
Niên: Vậy Sonic.exe thì thế nào, có thể tìm thấy ngay đấy.
Phúc: uh ,nhưng vẫn cần cụ thể hơn nữa cơ….
Khoa: Niên , đừng giỡn nữa…Phúc đừng để ý, Niên nó đùa đấy…có ai có ý kiến gì không?
Du : …
Du:
Khoa: Du ,sao thế? Cậu biết gì à?
Du: à…ừm, thật ra không biết có giúp gì được không… chỉ là gần khu tớ sống rộ lên tin đồn có ma…chỉ mới gần đây thôi
Phúc: Ma à?… cụ thể như thế nào vậy,Du
Du : Họ đồn rằng có 1 số người khi đi qua cái cây to gần bãi rác thì nhìn thấy hồn ma…còn là 1 đứa trẻ…
Anh:Nghe sợ thế..!!!
Khoa: Sao họ chắc chắn đó là ma?
Du: Vì khi đến gần nhìn thì chỉ thấy cái bóng trắng với tiếng khóc trẻ em….lại gần nữa thì nó biến mất
Niên: THÚ VỊ THẾ!!! Vậy mà đến giờ cậu mới kể đó Du
Du: thật ra cũng chỉ mới gần đây thôi nên tớ định đi kiểm tra thử rồi mới rủ các cậu sau.
Khoa: thật hay giả thử sẽ biết, chúng ta cùng đến đó thử xem
Nhân: Phúc, cậu thấy thế nào,đi không….?
Phúc: được, tớ đi nữa, nghe cũng có vẻ thú vị…biết đâu sẽ có manh mối gì
Khoa: đi tối cho linh, hẹn tất cả 8h ngày mai nhé
Anh: …
Niên:OK!!!
Nhân:OK
-“Được rồi mọi người để xe ở nhà tớ rồi đi bộ ra đó”-Du nói
-“Sao phải thế”-Khoa hỏi
-“Tin tớ đi, các cậu sẽ không muốn chạy xe ra đó đâu”-Du nói
Cả bọn cùng nhau tiến ra cái cây theo lời đồn….Giờ thì họ đã hiểu vì sao không nên chạy xe ra đây…Con đường dẫn đến cái cây vừa nhỏ hẹp lại gồ gề…rất khó đi…
-“Chỗ này luôn luôn vắng vẻ vậy à?”-Niên hỏi Du
-“ừ, vì đường này dẫn tới bãi rác , nhưng gần đó cũng có 1 khu, gọi là khu bãi rác nên đôi lúc có người qua lại , chỉ vì dạo gần đây có tin đồn ma ám cái cây ở bãi rác nên không ai dám đi qua đây giờ này.”
-“có người đi tới kìa”-Phúc chỉ về phía trước, xa xa có bóng người…. gần hơn 1 chút nữa thì nhìn kĩ ra là người đàn ông
-“Có lẽ là người ở khu bãi rác”-Du nói
-“Thối quá…”- Niên bịt mũi buột miệng kêu lên khi người đang ông kia đi ngang qua.
Ông ta thoáng dừng lại trừng mắt nhìn Niên rồi đi tiếp
-“Thằng này… mày vô duyên thế. Thối thì thối, có cần nói lên thế không”-Khoa mắng
-“Xin lỗi, tao lỡ mồm…”
-“Mà các cậu cũng chuẩn bị tinh thần đi, gần tới bãi rác rồi,sẽ thối lắm đấy”-Du nói
Cả đám đứng nhìn cái cây….. nó to, rất to nữa là khác có lẽ đã rất lâu đời rồi….
-“Vậy cụ thể người ta đã nhìn thấy hồn ma từ đâu”-Nhân hỏi
-“Đằng kia..”-Du chỉ về phía con đường đằng xa
-“Người ta đi ngang qua đó và thấy”
Nhìn vào đồng hồ đã 8h43 …
-“được rồi chúng ta trốn ở đằng đó rình thử xem….”-Khoa nói
2 bên con đường toàn là cỏ dại, mọc thành từng bụi….chẳng khó khăn cho cả bọn tìm được chỗ để rình
-“Tớ thấy hơi sợ…”-Anh nắm lấy tay Khoa nói
-“uh…đừng lo….cũng không có gì chắc chắn lời đồn là thật”
-“NHÌN KÌA!!!” –Niên hét lên và chỉ về cái cây
Lúc này đây,không ai trong cả bọn nói với ai từ nào…mọi người đều đơ người nhìn về cái bóng trắng đang vẩn vơ gần gốc cây đó
-“là thật…sao?”-Anh nói
-“Là thật rồi… chắc chắn là thật….Hay quá!!!”-Niên hét lên phần khởi
-“là 1 đứa trẻ,bé trai, tầm 6 tuổi” – Phúc nói
-“Hả”
-“thì là cái bóng ma ở gốc cây đó”
-“Cậu nhìn tốt vậy sao? Tớ chỉ có thể thấy được 1 cái bóng trẻ em thôi”
Cả đám nhìn thêm 1 lúc nữa…cái bóng vẫn chỉ bay xung quanh cái cây, không đi đâu xa hơn…. Nhưng đúng như lời Du nói, khi đến gần thì nó biến mất
-“Có phát hiện gì không Phúc”-Khoa hỏi
-“Không!, tớ …cũng không rõ…nhưng có cảm giác gì lạ lắm….”
-“Thối quá…”-Niên lại bịt mũi
-“đang ở bãi rác tất nhiên thối rồi”
-“Nhưng….nó thối…khác…lạ lắm…”
-“thôi trễ rồi,mai còn đi học tạm thời hôm nay tới đây thôi”-Du nói
-“Ừ”
Phúc nhìn vào khuôn mặt đang nhăn nhó và bịt mũi của Niên….cậu cũng không biết tại sao nhưng có cảm giác có gì là lạ trong chuyện này…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN