Quyển Sách Not
Phần 9 – Trốn Chạy
-“Khoa tỉnh rồi”- Anh mừng rỡ nói
-“May quá ,cậu tỉnh rồi, cậu có sao không Khoa..”-Phúc nói
-“Tớ…tớ không sao…chỉ là…không….chắc là tớ sợ quá thôi?”
-“không sợ mới lạ, không thể tin được những gì trong đoạn phim đó là thật”-Niên nói
-“Vậy giờ tính sao với đoạn phim này?” – Dung nói
-“Đi bắt bà ta không?”-Niên hỏi
-“Đừng, như thế quá nguy hiểm, chúng ta không hề biết gì về bà ta cả”-nhân nói
-“Đúng vậy. theo tớ hãy giao cho cảnh sát”-Khoa nói
-“Đúng, tớ đồng ý với Khoa”-Lan nói
Cả bon mang theo đoạn phim đi đến đồn cảnh sát ngay trong đêm, vì theo lời Khoa thì có thể mụ ta sẽ phát hiện và cả bọn sẽ gặp nguy hiểm
-“Cái này là gì đây”- vị cảnh sát sau khi xem xong đoạn phim quay sang nói
-“là đoạn phim quay lại từ trong nhà của 1 người phụ nữ, em đã bắt gặp bà ta bắt 1 đứa trẻ,có thể là người phụ nữ các anh đang tìm”
-“Không đùa nữa, phim của các em làm hay thật, giống như thật nhưng không có nghĩa được đem đến đây để làm trò….”
-“chúng em không đùa, tất cả điều đó là thật”
-“Các em xem phim kinh dị nhiều quá nên nhiễm rồi à, mà các em là ai, anh chưa từng thấy các em ở đây”
-“Chúng em cùng trong 1 nhóm kinh dị trên facebook”-Nhân tiến lên nói
-“Đấy, nhiễm đến thế …còn dám đùa với cảnh sát à…thôi đem về đi….lần này anh bỏ qua”
-“Nhưng…”-nhân nói
-“Về thôi Nhân”-Khoa nói
-“Nhưng Khoa, chẳng phải…”
-“Về thôi, tớ nói về là về“-Khoa gằng giọng
Khoa kéo cả bọn ra về
-“Chuyện gì vậy Khoa, mày đột nhiên đổi ý”-Niên hỏi
-“Là Lâm…lúc nãy Lâm khẽ giục tao ra về, tao chợt cảm thấy bất an, cậu cảm thấy gì à,Lâm”-Khoa nói
-“Tôi không chắc…nhưng…chúng ta đang gặp nguy hiểm, đi nhanh lên…tìm chỗ trốn đã”
Cả bọn chợt cảm thấy sợ vì thái độ của Lâm, Nhân kéo cả nhóm về nhà cậu đóng kín cửa
-“Chuyện gì vậy Lâm”-Dung hỏi
-“Tên cảnh sát đó…. …ánh mắt hắn tố cáo hắn nói dối, hắn biết rõ là đoạn phim quay lại ..”-Lâm nói
-“Thì sao?”-Dung hỏi
-“Hắn không hề bất ngờ về đoạn phim…mặc dù biết nó là quay lại….”
-“Ý cậu là…không thể nào…”-Dung nói
-“có thể chứ…nếu những gì tớ nghĩ là thật thì đây là chuyện rất lớn rồi….hắn ta xem đoạn phim 1 cách hết sức bình thường…các cậu chắc chưa quên cả bọn xem đoạn phm đó ra sao”
-“tớ vẫn chưa hiểu hết ý cậu,Lâm”-Khoa nói
-“Có thể cảnh sát trong thành phố nay,bọn nhà giàu và người phụ nữ kia đều thông đồng với nhau, và chúng ta đã phát hiện ra bí mật của chúng….các cậu hiểu chứ …”
-“Vậy tại sao…tại sao..cảnh sát lại điều tra bà ta…”-Niên hỏi
-“Vì không phải người giàu nào trong thành phố đều thông đồng đúng chứ. Họ bị bà ta bắt con nên tố giác và bọn cảnh sát không thể làm ngơ đành làm trò…”-Khoa nói
-“Ừ, đó là ý của tôi”-Lâm nói
-“Kinh khủng quá, vậy làm sao đây?”-Anh nói
-“không phải cả thành phố đều thông đồng nên chúng không dám công khai bắt bọn mình đâu, cứ trốn trước đã”-Khoa nói
-“Nhưng chúng ta cũng không thể làm lơ chuyện này được, phải tìm cách gì đó…”-Niên nói
-“cách duy nhất là tố cáo lên những cảnh sát cấp cao ở bên ngoài… và điều quan trọng là chúng ta phải thoát khỏi đây trước…”-Khoa nói
-“Đúng vậy, phải đưa chuyện này ra ánh sáng….”-Anh nói
-“Ngày mai ,dựa vào trời sáng chúng ta sẽ lẫn vào những người đi làm để ra khỏi thành phố này, Nhân sẽ đi cùng luôn…”-Khoa nói
-“Ừ, tớ lộ mặt rồi, ở lại rất nguy hiểm.”
-“được quyết định vậy đi, ngày mai đi càng sớm càng tốt, phải cẩn thận, chúng không biết chỗ ta trốn,đó là lợi thế của ta…”
-“Nhưng có thể chúng sẽ phục kích nên phải cực kì cẩn thận”-Lâm nói
-“Được quyết định vậy đi”-Niên nói
-“Giờ khuya rồi, mọi người đi ngủ đi”-Nhân nói
Sáng hôm sau, khi trời vừa sáng cả bọn đã thức dậy và chuẩn bị sẵn sàng để ra đi, dựa vào những người đi làm từ sớm cả bọn từ từ tiến ra khỏi thành phố nhưng vẫn thận trọng quan sát xung quanh…
-“Này , các em kia đứng lại”-Cả bọn giật bắn mình, nhìn về phía tiếng hét là 1 vị cảnh sát , phía sau còn 1 đám khác nữa
-“Chuyện gì vậy anh”- Khoa cố tỏ ra bình tĩnh
-“Đúng bọn này rồi…bắt lại….”-Viên cảnh sát hét lên kèm sau đó là đám khác hùng hổ tiến lên… che cả bọn lại với những người khác…cả bọn biết rõ chuyện gì đang diễn ra….và gần như tuyệt vọng…
-“Xin lỗi”- đám cảnh sát quay sang , là 1 người phụ nữ đi cùng 1 đám người, có cả máy quay
-“Các anh,chị là ai?”-vị cảnh sát hỏi
-“chúng tôi là phóng viên, không biết những em này bị tôi gì?”
-“Chúng…chúng bị…”-Vị cánh sát ấp úng
-“Nếu đã không phạm tội…các anh không có quyền bắt chúng…chúng phải được tự do”
-“Chúng tôi nghi ngờ chúng là tội pham vẫn đang cần điều tra làm rõ.”
-“Vậy các anh hãy đưa ra chứng cứ”
-“đây là bí mật để điều tra không để lộ được, chúng tôi tạm thời sẽ không bắt chúng nhưng vì còn cần điều tra chúng không được rời khỏi thành phố này ”
-“Được, chúng tôi sẽ chờ tin từ các anh”-người phụ nữ nói sau đó quay sang cả nhóm
-“chúng ta đi thôi”- cả bọn không biết làm gì lúc này ngoài nghe lời người phụ nữ lạ kia, dù gì bà ta cũng đã cứu cả bọn…tất cả mọi người 1 lần nữa kéo nhau về nhà Nhân
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!