Tà Ma Chi Chủ
Nhất ba tam khấu
“Vậy thì những việc trước kia, đều là do Đoạn sư đệ làm?”
Võ An Quận quy thuận, Đoạn Thiên Lương hiện tại trên danh nghĩa là đồ đệ nội môn Âm Ma Tông, vì vậy Triệu Đại Lôi mới xưng hô vậy.
“Không dám giấu, tất cả những việc này đúng là chủ nhân ta gây ra!”
Lão già vì muốn có đường sống, không thể không nói ra sự thật.
Nhưng khi nhìn mặt nghi ngờ và cách xưng hô của Triệu Đại Lôi, liền thấy yên tâm chút ít nói tiếp “Sau này chúng ta cùng thuộc Âm Ma Tông, việc này xin hai vị đừng quá lớn tiếng, chủ nhân ta sau này tất sẽ trọng tạ!”
“Trọng tạ? Ta nghĩ không cần!”
Trần Nguyên cười nói.
“Hử?”
Lão già đang nói dở, lời nói đột ngừng, thân thể ngã xuống, lão đã bị Trần Nguyên đánh ngã.
“Trần Nguyên đệ, ngươi…”
“Những lời hắn nói, chỉ vài phần là đúng, đằng sau ắt do Đoan Thiên Lương làm.“
Trần Nguyên biết trong lòng Triệu Đại Lôi nghĩ gì, nên không thể để lão tiếp tục nói.
Võ An Quận mới quy thuận, cho dù đến lúc đó có nhân chứng xác nhận, Âm Ma Tông cũng không vì thế mà xử lý Võ An Quận. Đoan Thiên Lương vốn là Võ An Quận thiếu chủ, hắn dám làm thế, có thể thấy hành vi của Quận thủ Võ An Quận. Những sự thật này khiến cho Triệu Đại Lôi nhận phải đả kích lớn. y mặc dù theo đuổi thực lực, hành sự dũng mãnh, nhưng dẫu sao cũng xuất thân con nhà săn bắn, thi thoảng hành sự ngông ngạo, tuy nhiên tính cách con người, cũng từng bị ức hiếp, cũng từng muốn báo quan, muốn quan phủ xét xử. Cho dù đã là đệ tử của m Ma Tông, đó cũng chỉ là võ đạo tu hành hành sự tàn khốc, tính mạng giao phó cho tông môn, mạnh được yếu thua, chứ không như thế này.
Vậy mà nay y lại là đệ tử môn chủ, càng phải xét đến đại cục. Trần Nguyên nhìn thấu được điểm này, nên mới đánh ngất lão tán ma tu.
“Thanh niên mới dựng tam quan được ba năm, hiện thực thế đạo và lòng người đánh cho y một đòn, xung đột với tam quan!”
Trần Nguyên nghĩ trong lòng.
Trần Nguyên ngẫm nghĩ rồi nói:
“quét sạch tán ma tu, là nhiệm vụ của tông môn, tên tán ma tu này đã bị chúng ta bắt, làm gì có chuyện sau lưng còn kẻ giật dây!”
“Đại Lôi huynh xuống núi chuẩn bị xe ngựa, tài sản của tên tán ma tu này chúng ta phải mang về!”
Sau đó, Trần Nguyên lại gần Triệu Đại Lôi nói:
“Nếu huynh cảm thấy trong lòng không thuận, đống tài sản này ta sẽ phân phát cho bách tính dưới núi một ít, còn tên này ta sẽ không giết, giải đến quan phủ, ta ắt sẽ có cách xác nhận lại lời hắn nói!”
Triệu Đại Lôi gật đầu, rồi xuống núi. Nhìn theo hình bóng Triệu Đại Lôi xuống núi, Trần Nguyên thở dài. Triệu Đại Lôi trong lòng không thuận, y là người hiện đại, gặp phải chuyện này sao thuận được đây?
“Người chứ nào phải cỏ dại, cho ngươi tùy ý chém giết!”
Nhìn lại tên tán ma tu đang gục, Trần Nguyên biết nơi ẩn nấp của hắn chính là phía sau vách núi. Sờ được lối vào, vào bên trong, y phát hiện thấy sơn động vô cùng lớn, không chút đơn sơ mà còn rất hào nhoáng, góc động còn chất đầy y phục thiếu nữ không được dọn dẹp, có thể thấy được thú vui của tên Võ An Quận thiếu chủ này. Rất nhanh, Trần Nguyên thu dọn hết của cải trong động.
“Giá trị thật không tầm thường, ngang với toàn gia sản của Trần gia đem bán!”
Trần Nguyên sau khi dọn dẹp, phát hiện ra ngoài bảo vật, còn một ít đơn dược luyện cứng cân cốt quý giá, nguyên liệu thuốc trị thương. Mặc dù không nhiều, song cũng rất trân quý. Những nguyên liệu quý giá này tuyệt đối không thể so sánh với các bảo vật tầm thường, cũng không rõ Đoạn Thiên Lương cướp được từ đâu.
“ Không ngờ công việc vất vả vậy, lại có thể thu hoạch được lớn thế!” Trần Nguyên cười nhẹ.
Những tên đệ tử trong thành nhận bảo vật của bọn phú hộ biếu tặng, so với đống này, có lẽ một phần mười cũng không bằng. Thử hỏi kẻ nào dám đem cả gia sản biếu tặng đây? Đi ra ngoài động, tay Trần Nguyên vô ý chạm phải bức vach cạnh cửa động.
“Ối?”
Trần Nguyên nghe thấy tiếng động, liền dừng bước.
……
Thúc xe ngựa về thành.
“Triệu sư huynh, Kiều trưởng lão triệu hồi huynh gấp, nhanh đi với đệ. Nội tông xảy ra chuyện lớn rồi!”
Hai người họ đã lấy đi hết tài liệu liên quan đến tán ma tu, nhưng không nói rõ sự tình, nên họ cũng không rõ, chỉ có thể chờ đợi. Đệ tử của Âm Ma Tông đã đợi sẵn ở cổng thành, kẻ nào sắc mặt cũng lộ vẻ sốt ruột, lẽ nào môn chủ giảo diệt địa ma tông xảy ra biến cố gì? Trần Nguyên trong lòng nghĩ ngợi. Triệu Đại Lôi đi trước, Trần Nguyên với những người khác thúc xe ngựa trở về m Ma Tông. Tên đệ tử tiếp nhận xe ngựa, tò mò nhìn vô bên trong, mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Trần sư huynh, đây toàn là bảo vật các huynh thu hoạch được khi đi tiêu diệt tán ma tu sao? Sao có thể nhiều đến vậy?”
Tên đệ tử thốt lên:
“Đệ nghe nói Lý sư huynh thu hoạch được, còn không bằng một nửa xe ngựa này.”
Trần Nguyên bỏ qua, hỏi lại.
“Ngươi vừa nói tông môn xảy ra chuyện lớn rồi, phải y môn chủ chuyến này đi tiêu diệt địa ma môn đã xảy ra biến cố?”
“Lại y phải sao?”
Tên đệ tử nói:
“Tuy rằng môn chủ đến chỉ thấy Tề trưởng lão, nhưng đến ngày thứ hai Tề trưởng lão liền bắt tụi đệ phải về tông môn khẩn cấp”
“Nói là môn chủ bị thương phải về, những trưởng lão đi trước thương vong cũng quá nửa!”
Tên đệ tử nói đến đây, vẫn còn vẻ kinh khiếp.
“Ai có thể lường trước, tông chủ Địa Ma Tông đột nhiên xuất hiện, không hề bị tẩu hỏa nhập ma, lại còn như không hề hấn gì, khiến cho môn chủ rơi vào bẫy. Tuy rằng đây chỉ là lời đồn đoán, tuy nhiên…”
“Vì vậy trưởng lão mới lo lắng như thế, nếu như không phải đợi Triệu sư huynh, tụi đệ hôm qua đã về tới tông môn rồi!”
Trần Nguyên đang tiêu hóa cái biến cố này. Tông chủ Âm Ma Tông bị thương, trúng kế, đây đúng là biến cố lớn, liên quan trực tiếp đến sự thành bại, sinh tử của nhiệm vụ lần này của y. Lần này rõ ràng là Địa Ma Tông đã mưu đồ từ lâu, m Ma Tông môn chủ bị thương, các trưởng lão thương vong quá nửa, Địa Ma Tông ắt sẽ nhân cơ hội phản kích, không cho cơ hội nghỉ ngơi dưỡng sức. m Ma Tông diệt vong, chả phải thành nhiệm vụ của đồ đệ nội môn? y hiện tại đang nội công đại thành, luyện cân cốt đại thành, nhưng nếu đạt được chuyển huyết, chuyển vận khí đến toàn thân, cần ít nhất hai tháng.
“Thời gian cấp bách, Âm Ma Tông bất cứ lúc nào cũng có khả năng tập kích!”
Trần Nguyên cảm thấy được nguy cơ.
Về đến nơi, đợi Triệu Đại Lôi ra, sắc mặt rất khó coi.
“Tông chủ Địa Ma Tông cũng bị thương, nói là bị môn chủ dùng hỏa sát chưởng đả thương!”
Triệu Đại Lôi trả lời Trần Nguyên:
“Người đưa tin cũng không nói rõ, cụ thể chỉ có thể đợi đến khi về tông môn mới rõ.”
“Tuy nhiên, Địa Ma Tông đã mưu tính kỹ càng, tông chủ Địa Ma Tông cho dù có bị thương, thì mức nghiêm trọng cũng có thể đoán được!”
“Đúng vậy!”
Hai người suy tính trong lòng, chuẩn bị xong hành lý, sáng sớm mai sẽ xuất phát. Những thu hoạch lúc trước của hai người, cũng chỉ đơn giản cho xong chuyện, Tề trưởng lão cũng không có chút ý gì. Có điều, trong đám đệ tử trỗi lên chấn động, cũng có vài đệ tử vì thế mà không thoải mái.
Do số bảo vật họ thu về quá lớn, mà đám đệ tử lưu lại trong thành, sau khi tin tức truyền về thành có thể thấy Võ An Quận chớp mắt quay đầu đổi ý, muốn quy thuận Địa Ma Tông. Nếu không phải tin tức truyền ra không đúng, không nên đắc tội Thái Lang, nhóm người này e rằng cũng đều có mưu đồ thu phục người. Trước cung kính sau trở mặt, sớm đã tức giận, giờ lại bị những kẻ trước đã cười nhạo vả vào mặt, nếu không phải là trong thành, khả năng đã kiếm Trần Nguyên gây sự.
……
Ngày thứ hai, trời vừa sáng, Âm Ma Tông đoàn người gấp rút trở về.
Nhưng vừa mới ra khỏi cửa, đã bị chặn lại.
“Người có thể đi, nhưng vật phải để lại!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!