Tây Du Thí Thiên Ký - Thái Hoàng Thiên Hổ Khiêu Nhai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
201


Tây Du Thí Thiên Ký


Thái Hoàng Thiên Hổ Khiêu Nhai



Chúng tiên cho rằng Bạch Phàm nói muốn làm tiểu quan chính là lấy lui làm tiến.

Ngọc đế định mở lời thì Hàn Thiên Sư từ trong tiên ban đi ra, nói:

– Khởi bẩm bệ hạ, nếu Bạch Phàm muốn làm tiểu quan, vậy cứ để y làm tiểu quan. Dù sao y cũng mới đến, nếu làm đại quan chỉ sợ các tiên quan khác không phục.

Nghe thấy thế, mọi người đều gật đầu đồng ý, chuyện này là đương nhiên rồi.

Ngọc Đế tiếp tục hỏi:

– Hiện tại có chức tiểu quan nào không?

Kỳ thật, sau khi nghe Bạch Phàm nói chuyện, ông ta cho rằng Bạch Phàm kiêu ngạo, lấy lui làm tiến cho nên có chút xem thường.

Thực tế, Bạch Phàm thật sự muốn làm tiểu quan, không có ý nghĩ lấy lui làm tiến.

Y làm chuyện gì đều có mục đích. Trong suy nghĩ Bạch Phàm, chỉ có tiểu quan mới không khiến người khác chú ý, để bản thân có thời gian tăng cao thực lực. Đồng thời, y muốn làm gì đều được, không phải tốn thời gian tham dự những chuyện đại sự trong triều.

Thấy không ai trả lời, Ngọc Đế hô:

– Còn có chức tiểu quan nào không?

Mọi người lại lắc đầu, hình như không có a.

Thấy thế, Hàn Thiên Sư tranh thủ thưa:

– Trước đó không phải Lý đại nhân đã nói chức quan Ngự Mã Giám còn trống sao, Bật Mã Ôn đã chọn người, nhưng vị trí Giám thừa còn chưa có.

Chúng tiên ngơ ngác nhìn nhau, Ngọc đế cũng có chút khó xử. Bọn họ trông mặt bắt hình dong, đối với Bạch Phàm có hảo cảm hơn, không muốn một nhân tài như Bạch Phàm bị mai một.

Tôn Ngộ Không lập tức lên tiếng:

– Giám thừa? Có phải là thuộc hạ của lão Tôn không?

Sau đó hắn vui vẻ nhảy dựng lên.

– Cái này hay, cái này hay. Ngọc đế, để y làm Giám thừa đi, ha ha…

Hắn rất thích Bạch Phàm làm thủ hạ của mình, đến lúc đó hắn có thể tùy ý sai khiến Bạch Phàm rồi.

Lý Trường Canh bất mãn đang định ra bước lên nói chuyện nhưng chậm chân, kết quả Ngọc Đế đã đồng ý:

– Được, nếu đã như vậy, tạm thời để Bạch Phàm ở Ngự Mã Giám.

Bạch Phàm cười cười không cảm ơn cũng không phản đối.

Dường như mọi chuyện đều không lên quan đến y, y chỉ là người ngoài cuộc.

Ngọc đế nói:

– Nếu Hàn ái khanh đã đề nghị, vậy ái khanh hãy dẫn hai người bọn họ đến Ngự Mã Giám nhận chức.

Hàn Thiên Sư cũng muốn như thế, lập tức lĩnh chỉ, mang theo Bạch Phàm và Tôn Ngộ Không rời đi.

Tiếp tục lâm triều, chúng tiên tiếp tục bàn luận đại sự. Lý Trường Canh thở dài trong lòng, lão không giúp gì được, đành để Bạch Phàm rèn luyện một phen rồi.

Trong lòng lão cầu nguyện Bạch Phàm ngàn vạn lần không vì chuyện này mà ghi hận Ngọc Đế. Nghĩ đến tính tình Bạch Phàm cao ngạo, lão lại cảm thấy không có khả năng này.

Dọc đường đi, Tôn Ngộ Không vô cùng đắc ý.

Hắn không ngừng nhướng mày nháy mắt với Bạch Phàm, ý tứ rất rõ ràng, ngươi cứ chờ xem, ta sẽ cho ngươi biết tay.

Thần sắc Bạch Phàm vẫn như cũ, đi theo sau Hàn Thiên Sư.

Còn Hàn Thiên Sư đi phía trước, vẻ mặt ông ta âm tình bất định, giễu cợt nói:

– Ha ha, ngươi nghĩ bản thân lập được công thì có thể cưỡi trên đầu người khác, cuối cùng thì sao, không phải chỉ là một Giám thừa?

Lời ông ta nói khá kỳ quái, Tôn Ngộ Không không hiểu lắm, hắn cứ xem như đối phương đang đánh rắm thôi.

Bạch Phàm cũng làm như không nghe thấy, theo y, trước mọi khiêu khích phải có thực lực đảm bảo, nếu không chỉ có con đường chết.

Bạch Phàm cũng bực mình đấy, thế nhưng trong mắt y Hàn Thiên Sư đã là người chết.

Nếu có cơ hội giết người, y chắc chắn sẽ giết Hàn Thiên Sư.

Một khi đã như vậy, cần gì phải tức giận với một người chết?

Nhưng Bạch Phàm không nói lời nào, Hàn Thiên Sư cho là y sợ, ông tiếp tục giễu cợt:

– Nếu lúc này ngươi nhận sai quỳ xuống dập đầu xin lỗi, sau đó ngoan ngoãn giao thanh kiếm cổ trong tay ngươi cho ta, bản quan có thể tha cho ngươi một mạng.

Bấy giờ, Bạch Phàm sửng sốt nói:

– Hóa ra, ngươi nhìn trúng thanh kiếm trong tay ta.

Bạch Phàm lấy Tru Tiên kiếm từ bên hông xuống, Hàn Thiên Sư hô hấp nặng thêm vài phần, ông nghĩ Bạch Phàm lấy xuống cho mình nên nhìn chằm chằm Tru Tiên kiếm.

Kỳ thật Tôn Ngộ Không cũng nhìn ra chuyện này không bình thường, tính cách

hắn quái lak, hắn có thể căm thù Bạch Phàm, nhưng không cho phép người khác hại Bạch Phàm.

Hắn đã chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay đánh chết Hàn Thiên Sư, còn “Đại quan” kia, có làm hay không cũng không sao.

Bạch Phàm cầm Tru Tiên kiếm, đưa tay sờ vào vỏ kiếm bị hư hỏng, nói:

– Thanh kiếm này, nếu lấy nó ngươi sẽ mất mạng.

Ánh mắt Hàn Thiên Sư dựng ngược lên, nếu không phải nhìn thấy tiên nữ thiên quan qua lại, gã có ý muốn xông lên đoạt kiếm giết người luôn.

– Vậy, ngươi muốn chết, dám từ bỏ cơ hội ta ban?

Hàn Thiên Sư không nhiều lời, vung tay áo, tiếp tục đi tới.

Ông ta đang suy nghĩ làm thế nào giết Bạch Phàm, đoạt kiếm.

Về phần người đồng hành Tôn Ngộ Không có nghe qua, Hàn Thiên Sư cũng không để ý. Cho dù Tôn Ngộ Không rất hùng mạnh cũng không dám ra ta với ông.

Chỉ là một yêu hầu được chiêu an, Giám Sát Quan như ông không sợ.

Rất nhanh đám người đã đi đến Ngự Mã Giám, Hàn Thiên Sư tự mình dẫn người đến, những Giám phó cùng đám lực sĩ lục tục ra nghênh tiếp.

Sau khi hoàn thành bàn giao, Hàn Thiên Sư thừa dịp mọi người không chú ý đến bên tai Bạch Phàm, nhỏ giọng nói:

– Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết. Lão phu sẽ không đích thân giết ngươi, nhưng nếu ngươi chết trong tay yêu quái thì cũng không trách ta được.

Bạch Phàm thản nhiên, xem những gì nghe được là gió thổi mây bay.

Hàn Thiên Sư xoay người rời đi, vừa đi vừa thì thầm:

– Thái Hoàng Thiên Yêu thần thông đạo sẽ mở ra, bất cứ lúc nào Ngự Mã Giám cũng có thể ra chiến trường.

Lúc này, Bạch Phàm mới hiểu được Hàn Thiên Sư muốn mượn đao giết người.

Y lắc đầu, cũng không xem trọng việc này. Tuy nhiên, y để ý đến Thái Hoàng Thiên yêu thần thông đạo kia, hình như gần đây chiến trường đánh nhau khá nghiêm trọng, có lẽ là nơi đó.

Tôn Ngộ Không bắt đầu với niềm vui thích khi được làm quan, hắn điều khiển Giám phó và lực sĩ vô cùng vui vẻ.

Đồng thời cho người thả thiên mã ra tự ăn cơm, giống như nuôi ngựa hoang. Còn Bạch Phàm, y tìm người hỏi thăm về chuyện yêu thần thông đạo.

Mọi chuyện cũng không khác những gì y biết là bao.

– Đại nhân, yêu thần thông đạo kia đúng là nơi ăn thịt người, yêu quái xâm lấn, chúng ta địch chẳng nổi, hiện tại đang không ngừng điều binh qua đó hỗ trợ. Sợ là lần trợ giúp tiếp đến cũng không xa.

Giám phó cẩn thận nói.

Bạch Phàm:

– Ngươi có biết phương hướng tới đó không?

Giám phó nói sơ qua một chút, Bạch Phàm như bừng tỉnh:

– Hóa ra Thái Hoàng Thiên Hổ Khiêu Nhai ở Đại Hạp Cốc, phải làm thế nào đây?

Đầu y nhanh chóng lóe lên một ý nghĩ:

– Ta nhớ lúc trước Nguyên Thủy cầu ta giúp lão vẽ một bức tranh hình người, dùng trấn áp thông đạo, hóa ra là Hổ Khiêu Nhai kia.

Y vỗ vỗ đầu mình nói:

– Ta nhớ Quỷ Diện hình như cũng ở đó, không biết chết chưa nhỉ?

Ngay sau đó, ánh mắt Bạch Phàm liền tỏa sáng:

– Lúc trước ta dung nhập một phần thần hồn của Nguyên Thủy vào trong bức tranh, chả biết nó tiêu tan chưa? Nếu chưa, có thể sẽ biết được mười vạn năm trước xảy ra chuyện gì, có cơ hội phải đi hỏi mới được.

Bạch Phàm vẫn luôn tâm miện tìm được nguyên nhân tại sao mười vạn năm trước y chuyển thế luân hồi, y cần phải biết bí mật này.

Bảo Giám phó rời đi, Bạch Phàm suy nghĩ nên làm thế nào đến được Hổ Khiêu Nhai Đại Hạp Cốc.

Nghĩ đến Hàn Thiên Sư, Bạch Phàm mỉm cười, có lẽ đối thủ heo kia có thể giúp được. Hiện tại, y không gấp mà bắt đầu bế quan tu luyện, y cần nhanh chóng tăng tu vi, đồng thời cũng để khám phá những bí mật khi xưa nữa.

Còn Tôn Ngộ Không, cả ngày đi sớm về trễ, hát hò mỗi đêm, hoàn toàn xem Ngự Mã Giám như một quán rượu.

Cứ như thế nửa tháng trôi qua, Bạch Phàm cảm thấy tu vi của y cũng vững chắc hơn. Hơn nữa, đại sự phát sinh mười vạn năm trước, trong lòng y cũng hiểu rõ đôi chút.

Cho nên, Bạch Phàm định nhanh chóng đến Hổ Khiêu Nhai Đại Hạp Cốc.

Có điều, đối thủ heo Hàn Thiên Sư kia không biết tại sao không đến làm khó dễ, điều này khiến y hoài nghi, hay đối phương quên thù hận kia, quên luôn cả thanh kiếm của y, không muốn đến đoạt nó nữa?

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN