Tên đáng ghét ! Anh muốn em sống sao - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Tên đáng ghét ! Anh muốn em sống sao


Chương 18


Sau khi dọn dẹp hành lý xong cả hai cùng rời bệnh viện ,lên xe đến trường. Khi chiếc xe đi dần khuất dạng thì từ bên kia đường ,trong chiếc Acura trắng sữa một người đàn ông đang gọi cho người nào đó để báo lại tình hình.
– Thưa ông chủ họ đã đi rồi ạ!
-……
– Vẫn tiếp tục chứ ạ?
-……
– Vâng…

Chiếc xe cũng rời khỏi vị trí ban đầu của nó và đi dần về đường chính để ra thành phố, chiếc xe dần khuất xa trong dòng xe tấp nập, chỉ còn lại một không gian yên tĩnh và lạnh lẽo của con đường nhỏ vào những ngày đông.

—_——-_——–_——–_–

Tại sân trường,

– Mấy bà biết tin gì chưa. _bt1
– Tin gì?_bt2
– Có phải chuyện con nhỏ tiểu thư tập đoàn Hòa Nam,_ Mỹ Huyên nghỉ học ko?_bt3
– Sao biết hay vậy? _bt1
-Trời, tui mà . Mà không phải tự nhiên mà con đó nghỉ ,nghe đâu là tập đoàn nhà gây thù chuốc oán với ai ấy nên phá sản rồi. _bt3
– Đáng,con nhỏ đó ỷ ba mẹ nó có chút địa vị thì lên mặt, ngông cuồng muốn làm gì thì làm không coi ai ra gì. Chắc lần này nó đụng trúng cao thủ rồi _bt1
– Mấy bà nói vậy cũng đúng nhưng sao tui thấy nó hơi đáng thương._bt2
– Ừ, làm gia đình người ta tán gia bại sản thì có hơi ác.-bt3
– Thôi đi ,mấy bà bớt nói lại giùm cái. Tuy là con đó đi rồi nhưng đàn em nó còn, lỡ lời một cái tụi nó nghe được là chết cả lũ. _bt1
– Ừm ,vào lớp đi gần tới giờ rồi. _bt3

Khi 3 con người đi không được bao lâu thì từ sau, hai người từ trong căn phòng phía sau bước ra ánh mắt sắt lạnh.
– Đmn,đại tỷ vừa đi tụi nó đã lên mặt rồi. Bây giờ mình phải làm gì đi chứ chứ chẳng lẽ để yên.
– Mày yên tâm tao đã có cách. Nhưng đầu tiên mày giúp tao điều tra con đó đã, tao muốn biết rốt cuộc thân thế nó như thế nào mà chỉ vừa đụng vào đã khiến đại tỷ nghỉ học.
– Được cứ giao cho em.

Còn cô không biết rằng chỉ không lâu nữa đâu thì mọi thứ sẽ thay đổi , có thể nó sẽ làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống ban đầu mà cô đang có.

Sau buổi học ,

Cô thì về nhà trước để dọn dẹp và chuẩn bị cơm trưa cho hai người kia, Bảo Hân thì đi tìm Bảo Thành để bàn chuyện bí mật, anh thì có cuộc họp bên ban cán sự trường,…nói chung là không ai rảnh hết.

À, Chí Hòa thì đi tham gia khóa học karate của trường nên không rảnh luôn. ( nói là tham gia thôi chứ thật ra anh chàng bị ép học để tự bảo vệ bản thân)

– Này Hòa,nghe đâu lớp mình có thành viên mới kìa_ bạn của Chí Hòa vừa chạy vừa thở đến chỗ cậu buôn chuyện.
– Vậy thì sao chứ. _mặt thản nhiên
– Là nữ hay sao ấy.
– Cái gì? Cái môn máu me này cũng có đứa con gái thích nữa sao.
– Ừm…
– Chắc con nhỏ đó chạm mạch nào rồi , nhưng sao lại nói chuyện đó với tao?
– À…là do nhỏ đó là người mới nên sư huynh muốn thử nó cho nên…
– Muốn tôi giúp mấy người sao?
-….._ gật đầu lia lịa
– Haizzz,ai biểu đẹp trai ,tốt bụng quá chi giờ khổ vậy nè.
– Ừ,ừ, Hòa là đẹp trai nhất, thông minh nhất, tốt bụng nhất cho nên giúp nha._ hai mắt chớp chớp.
– Ghê quá, yên tâm cứ giao cho tui là Ok.
– Đến rồi kìa_ tay chỉ ra hướng cửa lớp nơi một cô gái mặc bộ đồ xanh lục ,chân đi đôi giày búp bê màu nâu đen,tóc buộc lại không quá cao ,mắt thì nhìn xinh quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.

– Chào em_ cậu từ từ đi đến chỗ cô gái lạ ,tay bỏ trong túi quần, dùng dáng vẻ hấp dẫn, mê hoặc nhất nhìn cô.
– Chào _ mắt không thèm nhìn lâu ” Điên hả trời!?! “
– Em tìm ai.?
– Tôi tìm thầy Trung ,
– À, vậy sao? Bây giờ thầy Trung đang có việc nên không về kịp hay là …mình nói chuyện nha._ tay nắm lấy tay ai kia.
– Anh làm gì vậy_ giọng khó chịu
– Tôi muốn nói chuyện với em một chút thôi mà.
– Tôi hỏi anh có buông ra không?
– Không… áaa…_nụ cười của cậu chưa nở đã bị người đối diện vật ngả ngay tại chỗ
– Là anh ép tôi thôi _ nói dứt lời cô cúi xuống lấy lại giỏ đồ của mình rồi bỏ đi,còn cậu thì vẫn nằm ở đó ,tinh thần vẫn chưa ổn định lại.” Nh..nhanh quá,sao lại có kiểu con gái đó chứ? Rốt cuộc cô là ai?…”.
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,

Sau khi bàn bạc xong mọi việc, Bảo Hân liền vội chạy ngay về nhà chuẩn bị mọi thứ vừa bước xuống lầu đã thấy cô đang dọn dẹp nhà.
– Em không ăn cơm sao?
– Không cần đâu, có gì em ăn với anh Thành cũng được.
– Vậy nhớ về sớm nha,chị đợi cửa.
– Dạ _nhìn đồng hồ _Chắc giờ này ảnh cũng đến rồi, bye chị.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN