Thanh xuân muôn màu - Chương 10 : Cái loại như thế nếu không đập cho vài phát thì não không thông được đâu!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Thanh xuân muôn màu


Chương 10 : Cái loại như thế nếu không đập cho vài phát thì não không thông được đâu!


Nói về cách mà Vũ Thiên và Tiểu Hy gặp nhau, thì công đầu chắc chắn phải thuộc về Hiểu Minh. Nói cách khác, cậu ta chính là người mai mối. Nếu như đây chỉ là một câu chuyện tình cẩu huyết như anh hùng cứu mỹ nhân như bình thường thì không nói, hoặc đặc sắc hơn chính là nữ hán tử cứu một anh chàng thư sinh điển trai. Không, không ! Nếu nghĩ như vậy thì quá nhàm chán rồi, một kịch bản tầm thường như vậy làm sao Hội trưởng đại nhân nhà chúng ta thèm diễn.

Lần đầu hai người họ gặp nhau là ở bữa tiệc mừng hợp tác thành công của ông Vũ và ông Lăng. Tiểu Hy nhớ hôm đó cô vừa theo mẹ đặt chân vào hội trường buổi tiệc đã bị bà Vũ nhìn trúng. Mẹ của Tiểu Vũ vừa nhìn thấy Tiểu Hy thì mắt sáng còn hơn sao, lập tức quấn lấy cô khiến Tiểu Hy có chút không tự nhiên. Nhưng vì ở sau lưng, mẫu hậu đại nhân đang nhìn cô với ánh mắt hết sức \”âu yếm \’\’ nên Tiểu Hy biết điều, đành chịu đựng một chút.

Mãi mới thoát ra khỏi bữa tiệc, cô bé con ngó ngang ngó dọc mấy cái, đột nhiên nhìn thấy Hiểu Minh đang đứng ở trong một góc của bữa tiệc. Như bắt được vàng, Tiểu Hy vui vẻ chạy lại chỗ Hiểu Minh.

Tiểu Vũ từ nãy đến giờ cùng Hiểu Minh đứng trong một góc của bữa tiệc nhìn những gương mặt đậm chất \’\’ thương nhân \’\’ của người lớn, có chút ngán ngẩm. Đột nhiên lại nhìn thấy một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu vừa cười vui vẻ, vừa chạy lại gọi \’\’ Minh Minh \”, trong lòng đột nhiên thấy có chút mềm mại.

Tiểu Hy chạy lại chỗ hai anh em họ kia, gương mặt không hề che giấu 7 phần hạnh phúc, như là tìm được người chung cảnh ngộ vậy. Hiểu Minh rõ ràng là do quen biết với cô lâu ngày, thấy nụ cười \’\’thân thiện\’\’ kia của Tiểu Hy liền không khỏi rùng mình một cái. Tiểu Hy thấy Hiểu Minh như vậy liền tức giận đánh cậu một cái : \’\’ Bà đây chào đón ông nồng nhiệt như thế, phản ứng của ông rất chi là gợi đòn đấy nghe không !? \’\’

Hiểu Minh liền cái lại : \’\’ Ông đây mới không cần bà chào đón nồng nhiệt như vậy. \’\’. Tiểu Hy nghe xong liền tức giận, và thế là hai đứa nhóc lại cãi nhau ầm ĩ, không ai chịu nhường ai câu nào. Tiểu Vũ đứng bên cạnh xem hai đứa trẻ này gây lộn, trong lòng không nhịn được mà nghĩ, đúng là trẻ con.

Nhưng nhìn xung quanh, có vẻ người lớn bắt đầu chú ý đến họ rồi, khó khăn lắm mới tìm được chỗ trốn để không bị mấy bà, mấy cô lớn tuổi \’\’ hỏi thăm \’\’, nếu mà bị phát hiện sẽ rất phiền. Vũ Thiên đành ra dáng người lớn, can ngăn hai nhóc tì kia : \’\’ Hiểu Minh, tiểu công chúa, hai đứa đừng gây lộn nữa, người lớn đang nhìn đấy. \’\’

Tiểu Hy và Hiểu Minh cũng không phải là không hiểu chuyện, đành nhịn một chút, không gây nhau nữa. Anh trai lớn Tiểu Vũ liền xoa đầu hai người : \’\’ Ngoan lắm ! \’\’

Sau đó Tiểu Vũ liền quay qua phía Tiểu Hy, thấy nơ váy của cô tuột ra, liền quỳ một chân xuống, đưa tay chỉnh lại, cũng tiện miệng hỏi : \’\’ Công chúa nhỏ, em tên gì ? \’\’

Tiểu Hy ngoan ngoãn trả lời : \’\’ Tiểu Hy ạ. \’\’

Tiểu Vũ thấy bé gái đáng yêu này ngoan ngoãn như vậy, càng tiếp xúc càng thấy thích, vô cùng cưng chiều cô. Đột nhiên, Tiểu Hy quay đầu ra nhìn ngoài vườn qua tấm kính trong suốt, thấy một em gái nhỏ đang đứng cãi nhau với hai nhóc con trai. Bản tính thích hóng chuyện trỗi dậy, cô liền lôi cả Hiểu Minh và Vũ Thiên ra ngoài với mình. Hai người kia không cách nào từ chối, cũng không yên tâm khi phải để cô gái nhỏ này ở ngoài trong khi trời đang tối, đành đi theo.

————————

\’\’ Mấy cậu rõ ràng là nghịch rồi làm bẩn váy của tôi còn không xin lỗi ! \’\’, Tiểu An An tức giận với hai cậu nhóc trước mặt. Bị bùn dính vào váy rồi, lát nữa sẽ bị mẹ mắng mất. Lúc nãy Tiểu An An bị lạc đường, vô tình đi qua chỗ hai nhóc đang chơi, họ vô ý làm bẩn váy cô, nếu bình thường thì sẽ không sao. Thế nhưng Tiểu An An lại dính vào hai thằng nhóc đáng ghét, làm sai nhưng không chịu xin lỗi, vậy nên cô mới ở đây mà cãi lộn thế này.

Tiểu Hy đầu tiên chỉ định đứng xem kịch hay thôi. Bố đã dặn rồi, đến đây không được gây chuyện, Tiểu Hy cũng không muốn để thanh danh cô công chúa nhỏ nhà họ Lăng của mình bị bôi nhọ. Thế nhưng, hai tên nhóc chết tiệt kia lại không biết phải trái, còn định ra tay với em gái dễ thương kia, cái tính nữ hán tử của cô liền không nhịn được mà xen ngang : \’\’ Bố mẹ cậu không dạy là đánh con gái là rất hèn sao ! \’\’.

Câu đó là do Tiểu Hy vô thức nói, đến khi nhận thức được thì cũng đã muộn. Cô công chúa nhỏ vốn đang rất hùng hổ đột nhiên lại chạy ra sau lưng Vũ Thiên, nắm tay áo anh : \’\’ Hiểu Minh, anh Tiểu Vũ, còn lại giao cho hai người đó. \’\’

Tiểu Vũ và Hiểu Minh nghe xong, trên trán xuất hiện mấy vạch đen , con nhóc này gây chuyện xong rồi bắt họ dọn.

Ở phía bên kia, hai tên nhóc kia không hề biết Hiểu Minh và Tiểu Vũ đã điên lên như thế nào, ngây thơ chạy sang gây sự. Thế nhưng bạn nhỏ này trước đó còn đẩy Tiểu An An một cái, hành động này đã thành công chọc điên Tiểu Hy, cô lập tức giở thói tiểu thư khinh người của mình ra. Bình thường Tiểu Hy ngoan ngoãn hiền lành là thế, nhưng một khi cô đã giở chứng thì vô cùng đáng ghét.

\” Các cậu có phải đàn ông không đó, làm sai mà không nhận, lại còn đứng đó ăn vạ bắt nạt con gái nhà người ta. Nghe câu : hai đánh một không chột cũng què bao giờ chưa hả ? Trong mắt bà đây hai người gộp lại cũng không có một nửa phẩm chất của đám con trai bình thường. \’quả ớt\’ của hai người dùng để trưng bày hả !? \’\’

Tiểu Hy nói một tràng dài, đến khi nói xong, nhận thức được tình hình thì hai tên nhóc kia đã tức giận đến đỏ mặt, trông như chỉ muốn quay ra đánh cô ngay lập tức vậy. Tiểu Hy đỡ trán, thầm nghĩ : Thôi, xong phim rồi !

Tuy nhiên, hai bạn nhỏ kia còn chưa kịp đụng vào Tiểu Hy thì đã bị ánh mắt lạnh lẽo của Tiểu Vũ lia đến, như muốn nói :Thử động vào con bé xem, xem hai đứa còn toàn mạng không !

Bị Tiểu Vũ đe dọa, hai cậu nhóc từ nhỏ đã được nuông chiều liền sợ hãi, òa khóc chạy đi.

Tiểu An An tròn mắt nhìn mấy người phía kia chỉ ba câu liền khiến con trai nhà người ta khóc tức tưởi chạy đi. Đột nhiên có cánh tay giơ ra trước mặt cô, Hiểu Minh má hơi hồng, lạnh lùng :\’\’Cậu có định đứng dậy không ? \’\’ . Tiểu An An đưa tay ra, nói \’\’ cảm ơn \’\’ một tiếng nhỏ nhẹ.

Tiểu Hy chạy lại chỗ Tiểu An An, trông có vẻ tức giận giáo huấn cô một trận : \’\’ Tiểu cô nương này, mình nói cậu nghe, lần sau nếu mà bị như thế thì trực tiếp đánh cho mấy tên đó một trận luôn. Ta càng nhượng bộ thì địch càng lấn tới hiểu không ? Cái loại như thế nếu không đập cho vài phát thì não không thông được đâu! \”, sau đó Tiểu Hy hất tóc bỏ đi, dáng vẻ vô cùng kiêu sa và xinh đẹp.

Tiểu An An có chút ngỡ ngàng nhìn theo cô bé vừa rời đi, quay ra cười với Hiểu Minh và Tiểu Vũ : \’\’ Cậu ấy đáng yêu nhỉ ? \’\’

Hiểu Minh im lặng, âm thầm nói trong lòng : con bé đó đáng yêu gì chứ, là tiểu ác ma hiện hình thì có !

Về phần Tiểu Vũ, khóe môi bất giác biến thành hình bán nguyệt, tiểu công chúa này quả thực rất đáng yêu !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN