Thầy! Em Muốn… - Chương 21: Hai ba con
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
4132


Thầy! Em Muốn…


Chương 21: Hai ba con


Trong phòng họp.

Thầy hiệu trưởng hôm nay bị vợ chưởi hay sao mà mặt mày tối sầm, các thầy cô không ai dám nói gì, ngay cả bàn tán như thường ngày cũng chằng dám, cả không khí nặng nề u ám. Khi cửa phòng mờ ra, Vương Triết bước vào ngay lập tức một ánh mắt sắc bén bay về phía anh, đúng kiểu muốn giết người. Anh có chút bối rối hẵng giọng ngồi vào chỗ.

Thầy hiệu trưởng lúc này mới thu ánh mắt lại, trầm giọng nói :

– Đủ người rồi thì bắt đầu đi. Chiều mai học sinh trao đổi sẽ đến đây, chuyện này rất quan trọng, những học sinh này là người sẽ phản ánh cách giảng dạy học tập, bộ mặt của trường ta đối với bên ngoài , vậy nên mọi khâu chuẩn bị nên chu đáo. Nhưng…không vì thế mà châm trước, dù gì cũng chỉ là học sinh. Cứ đối xử như học sinh trường mình được rồi. Bây giờ đến việc sắp xếp chỗ ở, theo các thầy cô nên cho ở chung với học sinh trường mình hay cho ở riêng?

– Theo tôi thì nên cho ở riêng, dù sao cách sống của các em ấy cũng khác với trường ta, e là làm ảnh hưởng đến sinh hoạt thường ngày của học sinh.

Thầy bên Đoàn lên tiếng, mọi người thấy cũng khá ổn, nhiều người gật đầu đồng ý. Ở một góc không ai thấy, ba ba của ai đó liếc con mình với ánh mắt sâu xa, người nọ thấy vậy nghĩ một hồi bèn lên tiếng :

– Tôi lại nghĩ khác, tuy ở nước ngoài lâu nhưng cũng biết câu ‘ nhập gia tuỳ tục’ đến trường ta thì nên sống theo quy luật của trường. Mọi người nghĩ xem, học sinh mới đến cho ở riêng sẽ có cảm giác bị kì thị, đơn độc. Không khéo các em ấy lại nghĩ trường ta không hoà đồng, thân thiện. Lại nữa, cho ở chung kí túc xá với học sinh trường ta thì còn tiết kiệm được một khoản thuê phòng, đàng nào kí túc xá vẫn có mấy phòng dư. Mặt khác, sống gần nhau người ta mới thấy được sự chênh lệch giữa học sinh trường top với học sinh bên ngoài chứ! À ý tôi không phải kì thị học sinh trao đổi, mà là khẳng định trường mình có cách giáo ɖu͙ƈ dạy dỗ tốt như thế nào . Cho nên , cứ cho ở chung là tốt nhất, mọi người thấy được không?

Vương Triết đã nói rõ ràng như vậy, hơn nữa người ta còn có cái mác là thạc sĩ ở trường Harvard về thì đương nhiên phải khác rồi. Mấy thầy cô lập tức ‘ gió chiều nào theo chiều đó ‘ tán đồng với ý kiến này. Thầy hiểu trưởng lúc này mới mỉm cười.

– Vấn đề ăn ở giải quyết rồi, giờ đến phần tham quan trường. Tôi nghĩ thầy Vương sẵn việc đi giới thiệu cho các em ấy luôn.

– Vâng. Tôi muốn đề xuất thêm .

– Thầy cứ nói .

– Tôi muốn cùng với học sinh Hàn Tú Uyên hưỡng dẫn cho các em ấy, tôi phụ trách học sinh nam, em ấy lo học sinh nữ. Chẳng lẽ mấy nơi của con gái tôi đi giới thiệu thì kì kì.

– Ừm, ai còn ý kiến gì không? Không thì tan họp.

Các thầy cô lần lượt ra ngoài, còn lại trong phòng hai thầy Vương, một lão Vương , một tiểu Vương. Vương Triết vội chạy lại bóp vai cho ba , giọng điệu khoe khoang:

– Ba thấy con sao, làm tốt chứ ?

– Ừm. Chuyện khi nãy là sao ?

Vương Hào nhắm mắt thư giãn, mấy khi con ông mới chân chó như vậy chứ.

– Con dâu của ba bị người ta dòm ngó, con chỉ là ra tay ngăn chặn, tiện thể…hì hì…

– Tiện thể sờ mó hôn hít con gái nhà người ta hả? Ba biết tỏng cái tính của con mà.

– Thì con trai ba cũng hai mấy tuổi đầu rồi, không làm ăn gì thì sợ ba mẹ lại tưởng con là gay thì chết. Mà mẹ sắp về chưa ba?

– Bà ấy đi chơi sung sướиɠ rồi đâu biết đường về nữa, bỏ ông già này một mình lủi thủi , haiz…

Vương Triết nghe xong hơi lo, ghé tai ba hỏi nhỏ :

– Có khi nào…mẹ có người mới không ba? Con nghi lắm !

‘ Bốp’ Vương Hào đánh đầu thằng con nghịch tử, hừ lạnh

– Nghĩ nghĩ cái đầu mày, mà cũng tại ai hả, về nước sớm hơn tí ngăn mẹ mày đi có phải hay rồi không? Giờ còn nói gở. Thôi, đêm nay con gọi điện cho mẹ năn nỉ bà ấy về cho ba, ba thấy con xe của con cũng cũ rồi.

– Vâng, chuyện nhỏ như con thỏ, cứ giao cho con.

– Mà chuyện con bé Tú Uyên bớt bớt lại. Làm gì cũng về nhà mà làm, cận thẩn đừng để con người ta ‘ ăn cơm trước kẻng ‘ nghe không.

– Dạ con biết rồi. Giờ hài nhi xin lui thưa phụ thân. Bye bye.

Vương Triết sợ lão gia gia càm ràm nữa nhanh chân chuồn thẳng.

Yêu thích: 4.4 / 5 từ (5 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN