The Rose Of Ice - Chương 2: School game (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
70


The Rose Of Ice


Chương 2: School game (1)


Căn biệt thự cổ kính nằm riêng biệt một khu vì thế mà yên tĩnh vô cùng, ngoài tiếng chim hót sáng sớm ra thì bất cứ một tiếng động khác cũng không có, vì vậy đây chính là một nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời cho những ai quá mệt mỏi với cuộc sống ồn ào tập nập à nha.

Đúng 6h30, tiếng chuông báo thức inh ỏi reo lên, nhưng rất nhanh sau đó thôi, tiếng chuông lập tức tắt ngỏm.

6h35, tiếng chuông lại vang rồi lại tắt. Và cứ như thế, 6h40, 6h45, 6h50,… để rồi tới 7h5, khi tiếng chuông một lần nữa vang lên thì ngay sau đó kéo theo một tiếng động lớn khác: tiếng “choang”!

Căn biệt thự cổ kính lại chìm trong sự yên tĩnh…

Phải một lúc lâu sau thì cái tiếng “rầm” kinh thiên động địa mới xuất hiện, đi cùng đó là tiếng còi cứu hỏa ầm ĩ réo lên.

Người nào đó đang nằm trên giường mắt vẫn nhắm chặt, lẩm bẩm chửi bới vài câu rồi kéo chăn lên chùm kín đầu. Người nào đó đang đứng ngoài cửa không chịu thua, lập tức đem âm lượng tiếng còi cứu hỏa vặn to hết cỡ.

– AAAAAAAAAAA…. Ok tao dậy, tao dậy, tắt cái thứ tiếng đấy ngay đi!!!

Người nào đó nằm trên giường lật tung chăn ngồi phắt dậy, hét lên một tiếng. Người nào đó đứng ngoài cửa nhếch mép cười, tắt tiếng còi cứu hỏa đi rồi nói:

– 5p đánh răng rửa mặt, xong xuôi lập tức xuống nhà.

– Biết rồi. – Người trên giường nhăn mặt, tay xua xua đuổi người ngoài cửa đi ra.

**********

– Uầy, thơm thế! – Như từ trên tầng đi xuống, vừa đi vừa hít hà ngợi khen.

– Chuyện, ngồi xuống đớp đi.

Nó thỏa mãn tự hào, chỉ vào cái ghế đối diện kêu Như ngồi xuống. Nhỏ lườm nó một cái, rõ ràng là con người, sao có thể tùy tiện dùng từ “đớp” được? Cách dùng từ của nó thật chẳng ra đâu vào đâu, chứng tỏ môn văn của nó dở ẹc! Nhưng rồi mùi đồ ăn thơm phức xua đi sự không hài lòng ấy, nhỏ ngay lập tức cầm đũa lên đánh chén không ngừng.

– Bây giờ thì nói được chưa? – Nhỏ hỏi. Nhỏ cần biết câu trả lời khi mà nó đang nhiên đang lành muốn về Việt Nam, thậm chí đêm hôm khuya khoắt lôi nhỏ ra khỏi nhà nữa.

Nó nhìn nhỏ, có một giây chưa load được ý của nhỏ là gì, nhưng ngay sau đó liền hiểu ra, đặt bát cơm cùng đôi đũa trên tay xuống, dựa lưng vào ghế. Ánh mắt lập tức thay đổi trở nên sắc lạnh hơn bao giờ hết, giọng nói như có phần đanh lại, nó nói:

– Tao biết một thông tin hay ho, rằng một lần nữa, lão ta lại hành động trở lại. Nhưng lần này, tao tuyệt đối không để yên, tao chờ đủ rồi và lần này sẽ là lần cuối cùng chấm dứt chuyện của lão với gia đình tao!

Như gật gù, nhưng không nói. Nhỏ nghĩ cũng đã tới lúc rồi, nó giờ có thể cùng ba nó chống lại lão, vì nó bây giờ đã thật mạnh. Nó sở hữu tập đoàn VEGER lớn thứ 5 thế giới, trong khi lão ta sở hữu tập đoàn lớn thứ 7. Nó là bang chủ bang Skiler, một cái bang lớn mạnh thứ 2 trong thế giới ngầm, trong khi lão ta thì không, lão chỉ có thể đi thuê bọn sát thủ ra tay giết người khi lão ta muốn. Nhỏ thực sự mong lần này nó sẽ làm được: bắt cái lão già phản bội kia phải trả cái giá đắt gấp vạn lần so với những gì lão đã làm. Có như thế thì khi mọi chuyện kết thúc, nó mới có thể trở về như trước kia, khi mà trái tim nó không còn một nửa băng giá lạnh lẽo nữa…

– Ngay ngày mai, chúng ta sẽ đi học.

Nó nói, và rồi nhỏ Như lập tức sặc cơm.

– Đi học ư??? Có phải mày muốn cơ thể bớt stress khi ngồi chờ lão ta có động tĩnh và nghĩ cách đối phó lão ta không? Nếu thế thì tao cho rằng đấy quả là một ý định không hay ho chút nào đâu!

– Mày dở à? – Nó nhăn mặt – Chẳng lẽ mày quên con gái lão ta?

– Hở? … Uyển Uyển? Mày sẽ tiếp cận con nhỏ đó? – Nhỏ như vỡ lẽ, rồi la lên – Good, giỏi, giỏi, quá giỏi! Đúng là thâm sâu khó lường!

Nó nhếch mép, chuyện này là tất nhiên, nó thừa biết nó giỏi dã man rồi ý, nhỏ Như khen chỉ có thừa mà thôi.

– Đớp hết cơm đi! – Nó hỉ mũi nói.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN