The Rose Of Ice - Chương 4: Tiếng dữ đồn xa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
69


The Rose Of Ice


Chương 4: Tiếng dữ đồn xa


Thời điểm 6h45 sáng, nó và Như đã rời khỏi nhà. Tới khi đứng trước cổng trường, đồng hồ đã chỉ 7h5. Lúc này cổng trường S đông đúc vô cùng, có cả một hàng dài xe ô tô đỗ trước cổng để đưa các cô chiêu cậu ấm đi học, xung quanh, từng nhóm nhỏ đứng tụ tập lại với nhau ồn ào huyên náo.

Sự xuất hiện của chúng nó đem đến một khoảng lặng trong không gian. Không ai nói chuyện của mình nữa, tất cả đều tập trung vào chúng nó. Rồi những tiếng xì xào và tiếng cười khúc khích bắt đầu nổi lên. Những ánh mắt kì thị của đám học sinh chĩa vào, soi mói từ đầu tới chân, từ chân tới đầu khiến Như cảm thấy khó chịu vô cùng, nhưng nụ cười vẫn nở trên môi, mặt vẫn ngẩng cao đầy kiêu hãnh, nhỏ làm lơ tất cả những ánh nhìn ấy, cảm tưởng xung quanh đều là những củ cải, cà rốt, dưa chuột, rau xanh đang ngắm nghía cái nhan sắc nghệ thuật kì công sáng sớm nay mà mình tạo ra, trong người lại trở nên dễ chịu, cảm thấy cũng thật không tệ tẹo nào.

Nó bước qua cổng trường, như một học sinh lâu ngày dài tháng mà hướng thẳng tới dãy nhà lớn chính giữa, nơi mà ở trên tầng ba kia có phòng đề tên lớp mà nó và nhỏ Như sẽ học.

Qua hàng vạn cái nhìn kinh ngạc của lũ học sinh cùng hàng vạn lời nói móc, cười nhạo, chúng nó đã vào được tới lớp. Chỉ là khi vừa bước vào, màn chào hỏi giới thiệu tên đã không được triển khai vì mười mấy con người đang có mặt trong lớp kia đều đang trong trạng thái chết lâm sàng. Biết nói gì bây giờ nhỉ? Sự có mặt của chúng nó là điều gây chấn động nhất từ trước tới giờ. Lịch sử trường quý tộc S như dát vàng dát bạc bởi hàng tá thành tích, là trường quy tụ toàn con nhà giàu, là trường có nhiều hotboy hotgirl nhất,… Những sự kiện gây chấn động từ khi thành lập trường cho tới nay luôn luôn chỉ là những màn tỏ tình đầy bá đạo của các học sinh, mà đỉnh cao là vụ năm ngoái, vào một chiều đông lạnh lẽo nọ, một cô nàng A đầy dũng cảm đứng giữa sân trường, xung quanh cô là những cây nến lung linh nhỏ bé xếp thành hình trái tim. Cô đứng đó, lớn tiếng nói: “Tớ thích cậu!” với chàng hoàng tử nổi đình nổi đám của trường, mắt nhắm thật chặt, nín thở chờ đợi, nín thở cầu mong chàng hoàng tử bước tới bên mình và đồng ý. Học sinh xung quanh hò hét, tiếng chửi bới của đám fan hâm mộ hoàng tử xen lẫn tiếng hò reo của đám con trai tạo thành thứ âm thanh inh tai nhức óc chẳng ra một thể thống gì. Chàng hoàng tử tay đút túi quần, ung dung đứng nheo nheo mắt nhìn. Rồi chàng vẫy vẫy tay sai một cậu bạn, cậu bạn chạy đi, một lát sau quay lại, mang theo xô đầy nước, lập tức đem tất cả mà hất vào hình trái tim lớn kia. Tất cả đống nến bị dập tắt, và cô bạn thì cũng chẳng khá khẩm hơn khi ướt hết cả đôi giày. Gió lạnh vút qua, đôi chân cô bạn khẽ run bần bật. Tiếng cười nhạo vang lên, và rồi chàng hoàng tử bỏ đi, và rồi cô bạn đứng đó khóc một mình, và rồi ngày hôm sau, báo đài đưa tin rầm rộ về sự mất tích của tiểu thư tập đoàn X…

Chọn cái bàn phía cuối trong góc lớp – một vị trí tuyệt hảo cho những con người không thích bị chú ý, nó và Như chậm rãi đặt mông xuống ngồi. Xì xầm xì xào, quá đỗi ồn ào, trong lớp người ngắm chúng nó còn chưa đủ, ngoài cửa kia lại thêm một đống học sinh nháo nhào bám víu cửa sổ, căng mắt ra nhìn xem cái nhan sắc xấu tựa nhất thế gian là như thế nào. Quả không thất vọng, lũ học sinh sau khi ngắm xong, lập tức buông lời khinh bỉ, nhạo báng, miệng cười không ngớt, cũng không quên lấy điện thoại ra chụp hình, quay phim. Đoàn người này sau khi thỏa mãn con mắt rời đi thì đoàn người khác lại kéo tới, cứ như vậy, cứ như vậy, dường như cả trường S lúc này chưa ai là chưa nhìn thấy nó và Như. Cảm tưởng nó và Như chẳng khác nào hai con thú quý hiếm có một không hai trên đời, khiến người ta bằng mọi giá phải chiêm ngưỡng một lần cho biết.

Bấy giờ mới nói, khả năng chịu đựng của chúng nó nhất định là đệ nhất vũ trụ không ai sánh bằng. Bao nhiêu con mắt “ngắm nhìn đằm thắm”, bao nhiêu “lời vàng lời ngọc” tuôn ra, bao nhiêu ánh đèn flash chiếu vào như ngôi sao hạng A, ấy thế mà mặt vẫn điềm nhiên như thường, dáng vẻ ung dung nhàn hạ như chẳng có bất cứ chuyện gì xảy ra cả. Chính vì vậy mà một vài cô tiểu thư chảnh chọe bắt đầu nổi nóng, liền kiếm cớ gây sự, để xem hai con vịt xấu xí đáng khinh kia rốt cuộc còn chưng cái dáng vẻ ấy ra được bao lâu.

Một cô gái tóc xoăn bồng bềnh, váy ngắn ngang đùi, áo cài bung 2 cúc phía trên từ ngoài đi vào, tiến tới chiếc bàn cuối lớp. Chiếc cặp đen đang đặt trên bàn của nó bỗng bị cầm lên, cô ta tặc lưỡi, giọng nói có phần ngán ngẩm:

– Cái cặp đen một màu này cô mua ở đâu thế? Có thể mua giùm tôi một cái không? Sử dụng làm túi đựng rác thật vô cùng hợp lý.

Nhỏ Như lập tức trừng mắt lên nhìn, đáng tiếc là cô ta đang tập trung vào nó nên không để ý. Nó khẽ nhếch miệng, đáy mắt hàm chứa sự xem thường:

– Phố Z đêm tới đông vui vô cùng, tiểu thư xinh đẹp yêu kiều như vậy, vào đấy chắc chắn trở thành ngôi sao rực sáng nhất đêm.

Khuôn mặt cô gái lập tức tối sầm lại, khóe miệng giật giật nhất thời không biết nói gì, toàn thân run lên giận giữ, đem cái cặp đen của nó đang cầm trên tay ném văng ra chỗ khác, tức giận hét lên:

– Khốn nạn! Mày ví tao như lũ gái điếm ở đấy à??? Mày có biết tao là ai không hả???

– Là cô tự nghĩ tôi ví cô như vậy. – Nó buông lời nhẹ tựa lông tơ, khiến cô tiểu thư trước mắt phải trợn mắt tức phọt máu, khuôn mặt xinh đẹp trở nên méo mó đến giật mình – Phố Z là một khu thời trang sầm uất không ai không biết, ý tôi là nếu cô vào đấy, thử trên người những bộ cánh thời trang đẹp mắt, nhất định sẽ xinh đẹp không ai sánh bằng. Vậy là phố Z còn có cả khu bán dâm hay sao? Làm thế nào mà cô biết điều đó hay vậy?

Nhỏ Như khúc khích cười, nó quả là cao thủ à nha. Lũ học sinh đứng xung quanh xem màn kịch hay từ nãy tới giờ trên mặt tỏ vẻ thích thú vô cùng, cái nhan sắc xấu xí như vậy không ngờ sự dũng cảm lại ghê gớm làm sao. Nhưng mà, lần này thì con vịt xấu xí không còn đường thoát nữa rồi…

Cô tiểu thư bị nó nói trúng tim đen, tức giận đỉnh điểm, giang tay tát nó một cái thật mạnh. Nhưng cái tát chưa chạm mặt, nó đã nhanh chóng dịch đầu sang một bên để tránh, và rồi theo quán tính, nàng tiểu thư yêu kiều suýt té ầm về phía trước. Một vài tiếng cười vang lên.

Xấu hổ quá, dơ quá, tức quá, căm quá, nàng tiểu thư đỏ mặt tía tai vội vàng đứng thẳng ngay ngắn lại, sau đó chạy vội chạy vàng ra ngoài, không quên chỉ mặt nó mà kêu lên một câu: “Mày hãy đợi đấy!”.

Toàn bộ sự việc được lũ học sinh quay lại hết. Trang web của trường chưa hết nóng vì sự xuất hiện của chúng nó, nay lại thêm cái video như một bộ phim truyền hình gay cấn kia xuất hiện thì quả thực sức hút của chúng nó hiện giờ đã trở nên lớn nhất trường rồi. Tiếng dữ đồn xa, ngoài trường ai ai cũng biết: trường quý tộc S không chỉ nổi tiếng có trai xinh gái đẹp nhất nước, mà còn có cả đệ nhất gái xấu không ai sánh bằng!!!

**********

Sân thượng trường S gió mát lồng lộng, cậu thanh niên tóc nâu điển trai có dáng vẻ tinh nghịch nhảy từ trên cái bục cao xuống, chìa cái điện thoại ra, thích thú nói:

– Nhìn xem, học sinh mới trường ta thú vị phết nhỉ?

Người đang khoanh tay ngồi trên ghế, chân vắt lên lan can nhìn đâu đó xa xăm chuyển hướng mắt sang màn hình điện thoại phía trước. Người ấy có mái tóc đen tuyền, đôi mắt lạnh lẽo tới đáng sợ, chiếc khuyên bạc bên tai trái lóe sáng trước ánh mặt trời, người ấy buông lời uể oải nhàm chán:

– Nồng nặc vẻ làm màu!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN