" Thế Thân" - chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


" Thế Thân"


chương 7


“Tôi thích cậu, Hạo Nhiên”
#Bạn Thân#.Tôi chưa bao giờ dám vượt quá hai từ này, hai từ này quá đỗi cao vời để tôi bước qua. Cậu thương ai, thích ai đều do chính tôi tác thành, tạo mối quan hệ cho 2 người bọn họ. Tôi! Thật sự đã làm tốt trách nhiệm của 2 từ “bạn thân” này. Nhưng tại sao, đau lòng vẫn lại đau lòng.
Trạm xe bus
Mưa như trút nước, thấm vào tận bên trong lớp áo khiến cả người run lạnh, tay tôi nắm chặt chiếc dù trong tay, tay run run mở điện thoại
-Cậu đến chưa, mình đang ở trạm..chờ cậu.
-Cái con người này, mưa như vậy lại dám đứng ở đó chờ mình, bà điên à.
Người nào đó vội cúp máy, có lẽ là đang chạy ra trạm xe này. Tôi mỉm cười, vuốt ve điện thoại nhìn mưa nặng hạt rơi xuống.
Chiếc xe ô tô nhỏ dừng trước trạm, tôi vui mừng giơ hai tay vẫy vẫy
-Hạo Nhiên.
Cậu ta đùng đùng bước xuống , không nói không rằng cốc mạnh vào đầu tôi
-Cái đứa ngu như heo này, mưa như vầy còn không biết ở nhà, lên xe để ông đây trở về.
Tôi lè lưỡi bước theo, người phía trước bỗng dừng lại, quay phắt về phía tôi.
– Hạ, mau mau cho mình mượn cây dù.
Nói rồi cậu cầm vội lấy cây dù, chẳng ngại mưa mà chạy tới bên thân hình nhỏ nhắn ở phía bên kia, cẩn thận hỏi han, che dù khỏi ướt.
Đứng chờ dưới mái che một lúc, tay đột nhiên nhận lấy một cây dù, tiếng cậu đột ngột vang lên
– Hạ,bà liền về một mình đi
Nói rồi, cậu huých vai tôi một cái
-Tạo điều kiện cho tui với crush chứ hể, cô bạn nhỏ
Mỉm cười tay nhẹ đưa lên vuốt vuốt mái tóc của cậu
-Tốt, đẹp trai rồi.
Cậu mỉm cười với tôi, đưa cô ấy lên xe, lúc ấy tôi vẫn là mỉm cười chúc cậu ấy thành công.
Khụ..khụ
Tiếng ho vang lên khắp căn phòng, cơn sốt khiến thân thể như bị đốt nóng, có khi vừa nóng lại vừa lạnh. Tay cậu đưa lên trán tôi
– Ngốc như bà, sau này chó nó lấy.
Nói rồi cậu lôi trong túi ra 2 bịch thuốc
-Của bà
Tay còn lại cậu giơ lên
– còn đây là của cô ấy
Có lẽ hai chữ bạn thân đã khiến tôi trở nên như vậy, buồn chẳng nói,đau..chẳng còn muốn than nữa”Khi cậu bước vào lễ đường, tôi chính là muốn rời đi”
Mối tình đầu tan rồi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN