Thì ra tôi yêu em
Chap 13: Cầu hôn
Thì ra tôi yêu em
Chap 13
Anh chạy vội vã trên hành lang bệnh viện. Đôi mắt anh đảo khắp nơi tìm kiếm cô. Trong đầu anh lúc này chỉ có hai chữ An An. Thở hổn hển, anh dựa lưng vào tường. Không thấy cô đâu cả. Cô không đến bệnh viện thăm anh sao?
Bất ngờ đập vào đôi mắt anh là một hình bóng quen thuộc. Anh bước đi về phía đó. Đúng đúng là cô ấy rồi! Lòng anh vui sướng. Anh vội chạy đến cô khẽ xoay người và giọng nói nhẹ nhàng của cô vang lên.
-Hàn Vũ…
Anh ôm chầm lấy cô, cô đơ người ra. Là cô đang mơ hay đang tỉnh anh đang ôm cô. Mà sao anh lại ở đây? Anh ôm chặt lấy cô miệng không ngừng nói xin lỗi.
-Được rồi. Hàn Vũ sao vậy ? Cậu vẫn đang bệnh đáng lẽ phải nghỉ ngơi chứ.
-An An, xin lỗi em. Anh xin lỗi. Là anh ngu ngốc , là anh đáng chết. Anh xin lỗi khiến em phải đau lòng. Xin lỗi anh lại không nhớ ra em.
-Hàn Vũ…anh…anh nhớ lại rồi sao ?
-Ừ. Nhớ lại hết tất cả.
Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt cô.
-Anh đúng là đáng chết lại không nhớ ra em để em lại đau lòng thế này.
Nước mắt cô lăn dài, cô dựa vào anh khẽ nói :
-Cuối cùng anh cũng nhớ ra em rồi. Hàn Vũ em không nằm mơ đúng chứ.
-Sao lại có thể là mơ.
-Anh không phải đang bệnh sao. Nào em đưa anh về nghỉ ngơi.
-An An anh xin lỗi…xin lỗi vì đã không nhớ ra em sớm hơn.
Cô và anh cùng nhau trở về phòng. Thanh Vi nhìn hai người cười :
-Có lẽ mình phải đi rồi ha. Để cho hai người có không gian riêng tư mà tâm sự.
-Thanh Vi cậu nhất định sẽ tìm được hạnh phúc của đời mình sớm thôi.
-Mình cũng nghĩ vậy. Này dẫu sao gì cảm ơn cậu. Hàn Vũ ạ
Thanh Vi đi ra khỏi phòng bệnh. Cô mỉm cười rạng rỡ. Cuối cùng cô đã có thể buông tay rồi. Tình cảm với cậu ấy có lẽ chỉ là lưu luyến quá nhiều. Tình cảm mà An An dành cho Hàn Vũ cô không thể so được. Hơn nữa trái tim cô dường như cũng đã thay đổi. Hạnh phúc của đời cô sao? Tự nhiên trong đầu Thanh Vi lại hiện lên hình bóng một người.
Hàn Vũ sau đó nhanh chóng xuất viện. Anh nắm chặt lấy tay An An mỉm cười.
-An An, Hàn Vũ! Mau lên nào. – Hạ Linh vẫy tay nói.
-Đến đây. Hàn Vũ mau đến chỗ mọi người thôi.
Cuối năm rồi, cô và anh tốt nghiệp rồi. Hàn Vũ mỉm cười dịu dàng:
-Phu nhân à. Em có định đến công ty tôi làm không?
-Ai là phu nhân của anh. Chúng ta đã kết hôn đâu.
-Thì em chính là phu nhân tương lai.
———-
2 năm sau….
Anh giờ đã tuổi chính thức trở thành chủ tịch của tập đoàn Hàn thị. Còn cô giờ chính là một nhà thiết kế vô cùng nổi tiếng. Hai người vẫn hẹn hò với nhau. Ngày hôm nay chính là sinh nhật cô anh quyết định sẽ cầu hôn cô.
-Hàn Vũ anh đang ở đâu vậy?
-Khu vườn….
Cô đến khu vườn đó. Con đường bỗng nhiên trải đầy hoa hồng. Ánh đèn sáng rực rỡ lấp lánh. Cô bước đi theo côn đường trải đầy hoa. Rồi cô nhìn thấy anh đứng đó tay ôm một bó hao hồng lớn và một con gấu bông.
-Hàn Vũ chuyện gì đây a.
-An An. Em có biết ý ngĩa của 109 bông hồng nghĩa là gì không.
-109 bông hồng ?
Thế rồi một chiếc máy bay bay qua rắc xuống những bông hoa hồng rực rỡ. Cô ngước đầu lên. Hoa hồng rơi nhè nhẹ.
-Có nghĩa là cầu hôn.
Anh quỳ xuống đưa lên hộp nhẫn :
-An An em có đồng ý trở thành vợ của anh, sống cùng anh suốt cuộc đời này hay không?
-Em đồng ý. -Cô cười dịu dàng nói.
Anh đeo nhẫn vào tay cô. Trên chiếc nhẫn có khắc dòng chữ Love you forever.
Anh đưa cô một bó hoa hồng màu xanh dương. Cô cầm lấy bó hoa ngạc nhiên.
-Em từng nói thích màu xanh dương của bầu trời. Hơn nữa ý nghĩa của hoa hồng xanh dương là tình yêu bất diệt. Tình yêu mà anh dành cho em bất diệt.
-Hàn Vũ.
-Em mau nhìn lên trời xem.
Cô ngước lên. Đoàng! Pháo hoa rực rỡ trên bầu trời hiện lên hai chữ Vũ và An cùng hình trái tim được đan vào nhau.
-Không ngờ anh lại lãng mạn như vậy nha.
-Đương nhiên rồi anh cái gì chả giỏi.
-Tự sướng a. Mà đừng tưởng hồi trước anh tỏ tình với em mà em không biết anh lên mạng xem 100 cách tỏ tình nha.
-Sao em biết được. Anh xóa lịch sử rồi mà.
-Em đoán bừa như vậy mà cũng trúng a. Quả nhiên Thanh Vi nói đúng thật.
Tối hôm đó An An đang mở tin nhắn ra xem. Trong nhóm Family
Anh trai: An An em thấy hôm nay Hàn Vũ cầu hôn thế nào.
An An: Sao anh lại biết? Em đã nói đâu
Anh trai: Thì cậu ta hỏi mọi người chỉ cách cầu hôm mà.
Hạ Linh cute: Ây da An An sướng rồi. Lãng mạn ghê.
Thiên Hải: Em thích thì anh làm như vậy.
Hạ Linh: Ông xã là tốt nhất ‘tung hoa’
An An: Cậu thì cũng sướng rồi còn gì Hạ Linh.
Hàn Vũ đã đổi biệt danh của An An thành ‘ Phu nhân của ta’
An An:…..
Hạ Linh: Úi chà chà.
Anh trai:….
Hàn Vũ: Vợ à đi ngủ sớm đi. Mai còn đi chọn váy cưới.
An An đã off line một phút trước.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!