Thiên Đế Truyện (Dịch) - “Thông Thiên Lục”
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Thiên Đế Truyện (Dịch)


“Thông Thiên Lục”



Nhóm dịch: TTTV

Người dịch: AliceGame

Lâm Khắc nâng con chim nhỏ trên tay, quay lại trên xe.

Xe cổ lộc thú lại tiếp tục lăn bánh.

Lâm Khắc lấy Tam Triêu Hoàn Dương Lộ ra, đổ một giọt định cho chim nhỏ ăn.

Bỗng dưng, ánh mắt con chim nhỏ lộ ra một tia hoảng sợ, như thể đang sợ hãi điều gì đó.

“Chiếp chiếp…”

Ngọn lửa bốc cháy trên người nó, lao vào ngực Lâm Khắc.

Lâm Khắc bỗng cảm thấy một nguồn nhiệt nóng cháy ập vào mặt, đốt cháy từ ngoài vào trong cơ thể. Trái tim như thể sắp tan chảy vậy, tốc độ máu trong mao mạch tăng không chỉ gấp đôi.

Một giọng nói già nua truyền tới từ trong trái tim Lâm Khắc.

“Đừng lên tiếng. Hãy cho ta mượn thân thể của ngươi để tránh né một lát.”

Lâm Khắc còn chưa hiểu rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì thì nghe thấy từng tiếng kinh hô ở bên ngoài.

– Nhìn kìa, trên trời xuất hiện ba mặt trời!

– Ôi trời ơi! Thật sự có thêm hai mặt trời nữa kìa!

Lâm Khắc vén rèm cửa lên, ngẩng đầu nhìn trời.

Ba vầng mặt trời lơ lửng trên bầu trời, tản ra ánh sáng chói lóa khiến người ta không thể mở mắt ra được. Mặt đất dường như sắp bị nướng tới mức nóng chảy.

Hai mặt trời trong số đó còn đang di chuyển nhanh chóng.

“Đừng nhìn nữa. Hai mặt trời mới xuất hiện đó là một đôi mắt. Nó đang tìm ta đấy.” Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.

– Một đôi mắt ư?

Lâm Khắc nhìn lên trời cao. Hai vầng mặt trời đang di chuyển nhanh chóng đó nóng bỏng như lò thần trong trời đất vậy. Nó còn sáng ngời nóng bỏng hơn cả mặt trời chân chính, tản ra cơn sóng năng lượng khiến muôn vàn sinh linh đều phải nghẹt thở. Sao có thể là một đôi mắt được chứ?

Thả rèm che xuống, Lâm Khắc cố gắng hồi phục nỗi rung động trong lòng.

Chờ cho hai vầng mặt trời kia biến mất, Lâm Khắc mới hỏi:

– Rốt cục thì ngươi là ai vậy?

Lúc này, sinh vật nấp trong trái tim Lâm Khắc mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói:

“Tốt nhất là ngươi đừng nên biết thân phận của bản tôn. Nhưng tiểu tử nhà ngươi cũng thật là thiện lương, lại cứu sống bản tôn một lần. Bản tôn phải trả nhân tình này cho ngươi. Nói đi, ngươi muốn gì?”

– Ta muốn gì ngươi cũng có thể cho ta được sao?

“Ha ha… Thân phận của bản tôn là bậc nào cơ chứ, chỉ có ngươi không thể tưởng tượng được chứ không có gì là bản tôn không làm được!” Sinh vật kia hiển nhiên là cực kỳ tự tin.

Lâm Khắc nói:

– Ta muốn trở thành chân nhân.

“Chuyện nhỏ.”

– Nhưng mà, thượng đan điền của ta đã bị hủy hoại, hạ đan điền bị đào mất, kinh mạch thì bị đứt gãy. – Lâm Khắc nói.

“…”

Sinh vật nấp trong trái tim Lâm Khắc im lặng, rất là cạn lời, hơi hối hận vì vừa rồi mình hứa hẹn quá vội vàng.

Một người có hai đan điền, thượng và hạ.

Thượng đan điền dựng dục tinh khí sinh mệnh.

Hạ đan điền chứa đựng nguyên khí võ đạo.

Chính vì thượng đan điền bị đánh nát, tinh khí sinh mệnh xói mòn liên tục cho nên Lâm Khắc không chỉ bị mất hết tu vi mà còn chỉ sống được cùng lắm là mấy tháng mà thôi.

Lâm Khắc thấy đối phương không đáp lời, thở dài một tiếng.

– Chỉ biết là không có hy mọng mà. Ngươi cũng đừng thấy khó xử…

“Ý ngươi là gì? Khinh thường bản tôn, cho rằng bản tôn không làm được sao?”

– Ngươi có thể làm được à?

Giọng nói kia vang lên: “Làm như chuyện to lắm. Nếu bản tôn không bị thương thì chỉ cần bắt đại một người đến, cướp đan điền của hắn, dùng bí thuật Di Hoa Tiếp Mộc chuyển vào trong cơ thể của ngươi là được. Còn chuyện kinh mạch bị đứt gãy thì chỉ là chuyện nhỏ thôi, ăn một cây chân dược là có thể nối lại được rồi.”

– Cướp đan điền của người khác á? Thế thì khỏi cần vậy.

Lâm Khắc nghĩ tới Dịch Nhất chân nhân, nhớ lại quá trình đau đớn khi bị đào hạ đan điền ra, trái tim như bị siết chặt, ánh mắt trở nên cực kỳ lạnh lẽo, sắp nghiền nát răng.

Mối hận trong lòng khó có thể dằn xuống.

“Hầy! Cho dù bây giờ ngươi có muốn thì bản tôn cũng không làm được. Thương thế của bản tôn còn nặng hơn ngươi nhiều, sao còn có thể dùng bí thuật Di Hoa Tiếp Mộc được nữa?” Giọng nói kia lại vang lên.

“Nhưng…”

Lâm Khắc nói:

– Nhưng gì cơ?

Sau một lúc im lặng thật lâu.

“Thật ra thì, với tình hình lúc này của ngươi thì vẫn còn một con đường khác. Nhưng con đường này hiểm trở muôn phần, hơn nữa sương mù che kín. Không ai biết rằng nó có phải là một con đường cùng hay không.

– Con đường nào?

“Thông Thiên Lục!”

– ‘Thông Thiên Lục’? Ta chưa từng nghe nói tới nó bao giờ.

Lâm Khắc hơi ngờ vực.

“Đương nhiên là ngươi không thể nào từng nghe nói tới nó rồi. Dù sao thì ước vọng của ngươi cũng chỉ là trở thành chân nhân mà thôi. Từ đó có thể thấy được tầm mắt của ngươi hẹp hòi cỡ nào, giống như ếch ngồi đáy giếng vậy.”

Giọng nói kia lại nói tiếp: “Từ xưa tới nay, khi muôn loài vừa được sinh ra trên đời, chỉ có một công pháp ‘Thông Thiên Lục’ này là không cần có đan điền và kinh mạch mà vẫn có thể tu luyện được. Nghe nói nếu tu luyện thành công thì có thể lên trời xuống bể.”

Lâm Khắc ngạc nhiên nói:

– Không cần có đan điền và kinh mạch mà vẫn có thể tu luyện được sao?

“Đúng vậy.”

– Ở nơi nào thì có thể tìm thấy công pháp đó?

Lâm Khắc không khỏi siết chặt đôi tay, lo sợ rằng “Thông Thiên Lục” đã thất truyền từ lâu.

Sinh vật kia thở dài: “Xem ra bản tôn gặp được ngươi là ý trời đã định sẵn. Trước đó không lâu, bản tôn mới vừa có được cuốn thứ nhất, Huyết Hải Quyển của ‘Thông Thiên Lục’.”

– Xin tiền bối hãy truyền Huyết Hải Quyển cho ta. Lâm Khắc vô cùng biết ơn. – Lâm Khắc nói.

“Ngươi muốn tu luyện thật sao?”

Ánh mắt Lâm Khắc kiên định nói:

– Vâng.

“Thông Thiên Lục”, Huyết Hải Quyển, là con đường duy nhất của hắn bây giờ, nếu không thì chỉ còn nước nằm chờ chết mà thôi, hơn nữa còn phải chết một cách nhục nhã.

“Nếu ngươi đã quyết định tu luyện, mà bản tôn còn nợ ngươi một nhân tình thì đương nhiên là sẽ truyền Huyết Hải Quyển cho ngươi. Nhưng bản tôn vẫn phải nói cho ngươi biết một số thứ.”

“Tương truyền rằng ‘Thông Thiên Lục’ tổng cộng có sáu cuốn, Huyết Hải Quyển chỉ là cuốn thứ nhất mà thôi, chỉ có thể giúp ngươi tu luyện tới cảnh giới chân nhân. Tương lai ngươi có thể tìm được những quyển tiếp theo hay không thì vẫn là một ẩn số. Đây là điều thứ nhất.”

“Điều thứ hai, dựa theo những gì mà bản tôn thôi diễn thì muốn nhập môn bằng Huyết Hải Quyển cũng khó như lên trời, đây là công pháp gần như không có khả năng tu luyện thành công. Ngươi chỉ có thể đặt cược cơ hội một phần vạn kia thôi. Một khi thất bại thì rất có thể sẽ mất mạng.”

Lâm Khắc đã suy nghĩ rất kỹ, nói:

– Tiền bối không cần phải nói nhiều nữa. Có thể có cơ hội một phần vạn cũng đồng nghĩa với việc vẫn còn lối đi. Ta nhất định phải liều mạng tới cùng.

“Được, vậy thì bản tôn truyền Huyết Hải Quyển cho ngươi ngay bây giờ.”

“Chiếp chiếp!”

Dường như có một dòng điện truyền ra từ ngực lan tràn tới đỉnh đầu Lâm Khắc.

Ngay sau đó, một cuốn công pháp cùng với mười sáu bức tranh huyết mạch vận chuyển xuất hiện trong đầu hắn.

Lâm Khắc rất là tò mò, đồng thời cũng chờ mong loại công pháp có thể tu luyện mà không cần đan điền chứa đựng nguyên khí, không cần kinh mạch vận chuyển nguyên khí này. Hắn bắt đầu nghiên cứu kỹ lưỡng.

– Thì ra là thế, thì ra là thế…

Xem xong một lượt, cảm xúc của Lâm Khắc sôi trào, dường như một cánh cửa võ học mới đã rộng mở trước mắt hắn.

Tu luyện “Thông Thiên Lục” thì cần sáng lập một tòa tâm hải trong trái tim để chứa đựng nguyên khí.

Cái gọi là tâm hải cũng giống như đan điền vậy, là một tiểu thiên địa hoàn toàn tách biệt.

Những võ giả khác đều dùng kinh mạch để vận chuyển linh khí, mười hai chính kinh và kỳ kinh bát mạch phân bố khắp cơ thể như một chiếc lưới lớn, cuối cùng tụ hội ở chỗ đan điền.

Tu luyện Thông Thiên Lục thì dùng huyết mạch để vận chuyển nguyên khí.

Huyết mạch trong cơ thể người nhiều hơn, dày đặc hơn, phức tạp đa dạng hơn kinh mạch, rất là huyền ảo.

Chủ huyết mạch, chi huyết mạch, tế huyết mạch, vi huyết mạch… Tất cả huyết mạch cộng lại khoảng tầm ba mươi sáu tỷ sợi, sáng lập ra tâm hải cho hắn.

– Có thể làm được thật sao?

Lâm Khắc chưa bao giờ nghĩ rằng vẫn còn cách tu luyện như vậy.

Khi con chim lửa nhỏ bé kia chui vào trái tim Lâm Khắc, nó đã dùng số lực lượng ít ỏi còn sót lại để sáng lập tâm hải giúp hắn.

Lâm Khắc không suy nghĩ nhiều nữa, bắt đầu tu luyện Huyết Hải Quyển dựa theo bức tranh vận chuyển huyết mạch thứ nhất.

Chỉ trong chốc lát, cơn đau mãnh liệt truyền tới từ chỗ trái tim Lâm Khắc, như thể sắp bị xé nát bởi một cỗ lực lượng vô hình vậy. Ngay sau đó, cơ đau này bắt đầu lan ra ngoài theo huyết mạch.

Thân thể càng ngày càng đau đớn, máu thấm ra từ lỗ chân lông.

“Ba mươi sáu tỷ sợi huyết mạch, một trăm tám mươi nghìn dặm, hoàn toàn không thể đả thông hết được. Chẳng lẽ Huyết Hải Quyển thật sự là công pháp không thể tu luyện thành công hay sao?”

Lâm Khắc cắn chặt răng, kiên trì bằng ý chí mạnh mẽ nhất của mình.

Bây giờ chỉ còn nước liều mạng.

Không tu luyện Thông Thiên Lục thành công thì hắn còn sống làm gì nữa?

“Bùm bùm”

Huyết mạch trong cơ thể nổ tung liên tục, máu rỉ ra từ lỗ chân lông càng ngày càng nhiều, cả thân thể như sắp biến thành một đống máu thịt vậy.

Ngay cả con chim lửa nhỏ trong trái tim hắn cũng phải thở dài bất đắc dĩ.

“Quả nhiên, không ai có thể tu luyện ‘Thông Thiên Lục’ thành công được… Í…?”

Bỗng nhiên.

Bất giác, nguyên khí tràn ra từ người con chim lửa nhỏ trong tâm hải đã bị Lâm Khắc huy động vận chuyển theo dòng máu, ngay lập tức chuyển hóa thành nguyên khí võ đạo thuộc về hắn.

Nguyên khí được điều động càng lúc càng nhiều.

“Dừng lại ngay đi, tiểu tử này, sao ngươi có thể hấp thụ lực lượng của bản tôn được chứ? Bản tôn đã suy yếu lắm rồi… Dừng lại ngay… Trời đất ơi, sao lại có thể như vậy được…”

Không dừng lại được.

Một khi đã vận chuyển công pháp thì chỉ còn nước cắn nuốt một cách điên cuồng, không hút hết nguyên khí thì thề không bỏ qua.

Đây là lần đầu tiên Lâm Khắc tu luyện công pháp này, hoàn toàn không biết phải khống chế như thế nào.

Con chim lửa nhỏ cũng không ngờ rằng lại xuất hiện tình huống như vậy. Nó nào biết ‘Thông Thiên Lục’ lại bá đạo đến mức này cơ chứ?

Hấp thụ hết nguyên khí của con chim lửa nhỏ, lại bắt đầu hấp thụ tinh khí bổn nguyên của nó.

“Tiêu rồi… Tinh khí bổn nguyên bị hút mất rồi… Đến khi nào thì tu vi của bản tôn mới hồi phục được đây?”

Sau nửa canh giờ, ngọn lửa trên người con chim lửa đã gần như tắt ngóm. Nguyên khí vốn không còn dư lại bao nhiêu đã bị hút sạch. Ngay cả tinh khí bổn nguyên cuồn cuộn như biển cũng bị hút mất chín phần chín.

Lúc này, máu tràn ra từ lỗ chân lông trên người Lâm Khắc đã chảy ngược về lại cơ thể, hồi phục như thường, hơn nữa đã tu luyện đệ nhất trọng thiên trong Huyết Hải Quyển thành công.

Một đoàn nguyên khí thuộc về chính hắn được ngưng tụ trong tâm hải.

Độ dày của nguyên khí đã đạt tới ba tấc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN