Tìm Lại Nụ Cười - Asisu
Chiến tranh bùng nổ
Sau khi nghe tin về Arista, Ragashu tiếc rẻ trong lòng, biết thế hắn đã bắt cô gái ấy về ngay từ lần đầu gặp mặt kia rồi. Trong lòng hắn tức giận, không phải vì Ai Cập quá được thần linh sủng ái, mà vì hắn đã không thể tranh thủ hết mức để lấy lòng cô gái kia. Cô ấy đối với hắn khác hẳn Carol, trước kia muốn cướp lấy cô gái sông Nile để tiên tri về Babylon, ép Carol giúp hắn thâu tóm các nước khác, nhất là Ai Cập, hắn bắt và giam cầm cô gái sông Nile như tù nhân nếu cần. Ragashu chưa bao giờ có suy nghĩ lấy Carol làm hoàng phi, nhưng với cô gái kia, thì có. Hắn sẵn cớ đã liên minh với Hitaito, tuy ko đụng binh trực tiếp cùng ứng chiến nhưng sẽ cung cấp viện trợ khi cần thiết, tránh để nàng thấy hắn đối đầu lộ diện với Ai Cập, rất bất lợi cho hắn.
Assyria cũng bắt đầu có động tĩnh. Algon đang bắt đầu cảm thấy hứng thú với Arista, nghe nói cô ta cực kỳ thần bí, tóc nâu mắt đen luôn đeo mạng che mặt, váy áo cũng chỉ trắng hoặc đen, hầu như không sử dụng màu khác, hắn thực muốn tò mò thấy mặt một lần. Hắn căm thù Carol, con tiện nhân cùng tên hoàng đế Menfuisu ngông cuồng ấy, trận chiến chết chóc này, dĩ nhiên chắc chắn không thiếu phần hắn. Algon muốn lợi dụng hỗn chiến giữa hai nước, rồi ngư ông đắc lợi, cuối cùng mới tham chiến, hưởng phần có lợi nhất, vừa không vi phạm hiệp ước liên minh.
Bên Hitaito thì phát động chiến tranh liên tục, lệnh chiêu binh được ban hành trên khắp toàn đất nước. Quốc vương Hitaito cực kì phẫn nộ khi nhìn thấy vết thương trên vai Izumin, cộng với chuyện của Mitamun, quyết tâm đánh chiếm Ai Cập bằng được mới thôi. Nhưng nếu thiếu Izumin thì không đánh tiền tuyến được, phải đợi vết thương lành hẳn. Người bác và anh họ muốn hãm hại Izumin lần này cũng sẽ không hành động, vì sợ con trai mình phải ra chiến trận thế Izumin, bị giết lúc nào còn không biết, ở hoàng cung còn dễ bề hành động hơn, nên càng tích cực hỏi han và chăm sóc cho hắn mau lành. Tuy chưa chiến tranh, nhưng mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ.
Minoa và bên phía nữ hoàng Amazonet cũng chưa lên tiếng theo phe ai. Amazonet chịu ơn Carol cứu em gái mình, nên rất muốn hỗ trợ quân sĩ ra trận, nhưng cô cai quản không phải là nước lớn, nếu điều quân nhiều cho Menfuisu thì trong nước sẽ nguy hiểm, nên chỉ có thể tiếp tế lương thực cùng các nhu phẩm cần thiết. Còn Minoa thì không hề lên tiếng, đứng phe trung lập.
—————–
Arista đã dọn đến tẩm cung gần thần điện Sobek được một ngày, mọi thứ đều rất quen thuộc, làm nàng nhớ lại những kí ức đẹp tuổi thơ và cũng có nhũng kí ức kinh hoàng đáng sợ. Arista ở tẩm cung này với Narati, vì Uri có khả năng bị lộ cao nhất và Nafutera đã từng biết mặt Nigi nên hai người đó ở chung với gia đình bà Nora. Lúc Narati bị đuổi khỏi cung, Nafutera mới được tuyển vào. Nàng vẫn sắp xếp để ngừoi dân ở ốc đảo vẫn giữ thói quen buổi sáng dâng lễ vật cho thần linh, vẫn là bà Nora và Noami giúp nàng.
_Cám ơn nữ tư tế, nhờ có cô mà đợt chạy chiến tranh này chúng tôi không khốn đốn như trước đây, nhà cửa được sắp sẵn và trợ tế cũng được nhiều. Tuy có điều thay đổi chỗ thương buôn nên chúng tôi nhất thời chưa ổn định, chỉ có nhiêu đây lễ vật dâng lên thần linh, mong nữ tư tế cầu thần linh giúp chúng tôi. Chúng tôi thực lòng rất tôn kính thần linh.
_Thần linh cần những tấm lòng, không cần người dâng nhiều lễ tế nhưng trong lòng bất tuân. Mọi người cứ yên tâm.
Sau buổi cầu nguyện, sắp xếp lễ vật xong, bà Nora phải về tư dinh mới để giúp chồng bà, Noami ở lại chơi với Arista. Cả hai cùng kiếm một hồ sen, nước trong hồ rất trong, nên cả hai thả bàn chân xuống hồ, để nước chạm vào mát lạnh. Noami thấy Arista ánh mắt đăm chiêu, lộ vể buồn phiền, vốn bản tính nhạy bén liền đoán biết được nguyên do, vì chính cô cũng có cảm giác như vậy.
_Arista, ở đây không bình yên như ốc đảo của chúng ta.
_Đúng vậy, dù mọi thứ xa hoa hơn nhưng vẫn tất cả đều lạnh lẽo, không có ấm áp.
_Người dân ở đây tuy thân thiện, nhưng luôn có cảm giác giả tạo không giống mọi ngừoi nơi chúng ta.
_Ở đây tạo cho em cảm giác sợ hãi. Em muốn về Amet.
Đúng vậy, từ lúc đến hoàng cung, nàng ăn cũng phải dùng kim thử độc, ngủ cũng lo sợ có ngừoi ám toán. Bây giờ đại loạn chiến tranh, bất cứ ai ở hoàng cung, không cần biết thân phận, đều có thể chết bất cứ lúc nào. Đề phòng vẫn hơn.
Rồi Noami quay lại nhìn nàng, cười thật tươi, lấy một dải vải ra buộc tóc cao, đứng dậy điệu bộ như con trai, nâng bàn tay Arista lên trịnh trọng, rồi với lấy đoá sen trong hồ.
_Xin tiểu thư hãy tin tưởng vào tình cảm của ta, cho ta một cơ hội, hãy nhận lời yêu ta, xin dâng đoá hoa này như lễ vật.
Arista nhận lấy bó hoa, cười khúc khích. Rồi tiếp lời.
_Thiếu gia quả là ngừoi tình trong mộng của tiểu nữ. Còn đây tiểu nữ tặng ngài tín vật định tình.
Nói rồi nàng nhúng đoá hoa vào nước sau đó vẫy vẫy lên người Noami, những giọt nước bắn lên làm Noami nhảy né lung tung. Rồi ca hai nhìn nhau cười lớn. Noami luôn biết cách làm ngừoi khác cười trong lúc lo sợ.
Từ đằng xa, Carol sớm muốn tìm Arista trò chuyện, nên đã cùng vài ngừoi hầu và Unasu sang điện thờ, thấy nàng cười hồn nhiên, Carol vui vẻ lại gần :” Mọi người có gì vui thế, cho tôi chơi với.” Nói rồi cô hào hứng, cười híp mắt. Nàng toan hành lễ, thì Carol vội đỡ lên, nói khỏi cần.
_Hoàng phi, đây là chị kết nghĩa của tôi, Noami, vì tôi nhớ nên chị ấy đến chơi với tôi. Mong người không trách phiền.
_Sao tôi lại trách được, chị Noami lần sau chị cứ đến chơi thoải mái nhé, tôi còn mong tham gia cùng mọi người nữa cơ. Chúng ta kết bạn nhé.
Noami đã nghe qua về cô gái sông Nile từ lâu, lúc trước khi gặp Arista còn có hứng thú. Nhưng bây giờ Arista là em cô, cô phải bảo vệ nàng, vừa rồi vụ bắt cóc nguyên nhân sâu xa do vị hoàng phi này, lí do chiến tranh xảy ra cũng vì ngừoi này, hoàng đế lại ưu ái Arista, cô không biết ngừoi này bề ngoài cười cười nói nói, bên trong sẽ có âm mưu gì để hại Arista. Cô không ghét, nhưng cũng không thích Carol, cô không có hận gì cô ấy về chuyện chiến tranh. Chỉ lạ cô không muốn hoàng phi lại gần cô và ngừoi thân, cô không muốn ngừoi này đem hoạ đến cho gia đình, cô vốn dĩ không hề muốn kết thân với hoàng tộc hay quan lại.
Bên phía Carol thấy nàng đùa vui như vậy thật thích, trong cung cô chẳng có bạn, lại chưa vào giờ được nói chuyện thoải mái cừoi đùa vui vẻ như vậy, chị Asisu trước đây ghét cô, nên cô cũng chẳng có ngừoi chị em nào. Cô thầm hâm mộ Arista, chắc chắn Arista là một người rất tốt nên mọi ngừoi mới yêu quý cô ấy như thế. Unasu thì dịu dàng nhìn nàng, hắn vốn dĩ muốn xin cưới nàng, nhưng nào ngờ bây giờ thân phận khác biệt, dù hoàng phi có nói nếu yêu nhau thì cô gái sẽ không phân biện địa vị, nhưng hắn biết, thận phận hắn làm sao mà xứng đáng. Hắn nhìn nàng say đắm, dải lụa nàng đánh rơi hôm đó, hắn luôn đem theo cất bên trong áo, Unasu này thực sự rất yêu nàng.
Đang phân vân, chỉ mỉm cười lại với Carol, thì Menfuisu đến. Hắn yết triều xong thì liền nóng lòng sang đây ngay.
_Mọi người có chuyện gì à? Carol sao nàng ở đây.
_Hoàng thượng, lệnh bà tới để thăm tiểu nữ, ngừoi thật chu đáo và tốt bụng.
_Nàng có thiếu thốn gì không, đã sống quen chưa? Cần gì cứ nói ta và Carol.
_Tiểu nữ thấy mọi thứ đều rất tốt, chỉ là tiểu nữ rất nhớ thần điện cũ và mọi người, vẫn chưa quen với nếp sống của hoàng cung.
Nàng sống ở cung điện này gần hai mươi năm, có gì mà không quen, phải nói cực kì mới đúng. Nhưng vừa từ Amet trở về, mọi thứ quá xa lạ. Menfuisu đang toan nói tiếp thì Narati từng ngoài chạy đến :” Thần tham kiến hoàng thượng.” “Miễn lễ”
_Chủ nhân, tiểu thư Noami, phu nhân gọi hai ngừoi đến ăn món kiều mạch cuốn mà hai ngừoi thích nhất đấy.
_Thật vậy sao, dì mẫu nấu món đấy là ngon nhất.
Mặc dù Carol muốn đi cùng, nhưng vì phải ra bên ngoài cung nên Menfuisu không đồng ý. Hắn cũng không muốn nàng đi, nhưng vì Arista nói rất nhớ mọi ngừoi, lại Carol thấy nàng như vậy nên mủi lòng nói với hắn vài câu, hắn cũng muốn đi cùng, nhất là thấy Arista lại tỏ vẻ thích thú đến vậy. Nhưng hắn không thể cứ thế xông vào nhà dân, lại còn Carol, hắn không muốn mỗi lần nói chuyện với nàng có Carol bên cạnh. Nên đành ngậm ngùi phái thêm hộ vệ cho nàng. Sau khi nói lời cáo từ. Noami quay sang đưa tay
_Mời tiểu thư đến nhà ăn kiều mạch.
_Cảm ơn thiếu gia, người thật hiểu ý.
Nói rồi nàng đưa tay đặt lên tay Noami, rồi quay người đi, cả hai cừoi khúc khích. Từ đằng xa mọi ngừoi đều nhìn, hai cô gái đặc biệt không bị gò bó, đem lại cảm giác thú vị thoải mái cho người khác. Minuê từ xa cuối điện âm thầm nhìn Noami, cô gái tóc đen, mắt nâu, rất thu hút, xem ra còn nghịch hơn cả lệnh bà.
—————-
Một tháng sau, vết thương Izumin đã gần như khỏi hẳn. Hắn khó hiểu, vì sao lần trước lúc bị thương ở chỗ Carol, vết thương không tài nào lành nổi, có cái gì đó cứ như bám trụ bên bả vai, làm độc và làm vết thương càng lan rộng. Lần này bị thương cùng một cách, tuy hắn cảm giác mình bị xuyên thủng bả vai, nhưng không hiểu sao lần này vết thương lại mau lành, đã khép miệng được rồi, vật đeo bám vai hình như không còn nữa. Hắn thấy rất nhẹ nhàng. Hay là do nàng nhỉ, đúng rồi, có lẽ nàng đã không nhẫn tâm như Carol, nàng đã bảo ngừoi cứu nàng và bắt tia lửa ngầm trị vết thương cho hắn. Xin lỗi Carol và Arista, ta nhất định sẽ đánh chiếm được Ai Cập, cướp Carol làm hoàng phi, còn nàng có thể thoải mái làm tư tế và cố vấn cho hắn.
Trong một tháng qua, Menfuisu và Carol không ngày nào là không đến làm phiền Arista, cả tên Unasu kia nữa. Menfuisu thì chuyên kiếm cớ gặp nàng bàn nghị sự, Carol thì lúc nào cũng tíu tít đến chơi, còn Unasu luôn lén theo nàng, nàng biết chứ, nhiều khi hắn còn đem đến một vài hộp trầm hương và rượu nho nàng vẫn thích. Lúc đầu nàng rất khó chịu Carol, cái hận trong lòng như bị khơi gợi, muốn giết nó ngay lập tức, nhưng nàng tập đấu tranh với chính mình. Sau cùng, nàng nghĩ ra một ý rất hay, giả bộ thân với con trộm mộ, lợi dụng nó để xem có thể có khả năng khuyên nhủ Menfuisu đừng chiến tranh hay không, nhưng cũng vô ích. Menfuisu, nàng hiểu hắn quá rõ, quyền lực, nóng nảy, trận chiến với Hitaito chỉ là bước đầu, có lẽ hắn còn muốn trận chiến này là bàn đạp khơi mào để tấn công nước khác, chiến tranh sẽ kéo dài. Chứ nếu chỉ vì bảo vệ quốc gia không thôi, nàng đã không ngăn cản. Nàng đã thầm cám ơn Narati và gia đình Nora, trong những lúc nàng đang không muốn gặp bọn người hoàng tộc kia nhất thì họ có cách kéo nàng ra khỏi tẩm cung.
Nebanon và một số quan lại cũng đến tìm nàng, nhưng nàng chỉ gặp một lần, lấy lệ, còn lại lấy cớ cầu nguyện thần điện hoặc đi vắng mà không tiếp. Rất may tên Nebanon một lần đến cung nàng gặp Menfuisu, bị hắn không hài lòng doạ cho một trận, nên Nebanon không dám tới thường xuyên nữa.
Dạo gần đây ở các khu biên giới liên tục dấy lên các tổ chức phiến loạn, tạo phản. Họ nói rằng, Menfuisu là hôn quân, hoàng đế bạo ngược nên thần linh mới sai Carol xuống để ngầm tạo ra chiến tranh. Cô gái sông Nile đã liên tục đưa ra những chính sách đi ngược với tiên đế. Hoàng phi là nguyên nhân của những cuộc chiến đẫm máu. Họ còn nói vị nữ thần mới sẽ là ngừoi giúp họ, rằng bọn ngừoi hoàng gia đang cố gắng áp chế, lôi kéo con gái thần Iris theo phe mình để tiếp tục được làm hôn quân.
Dĩ nhiên Menfuisu vô cùng tức giận, mấy lần phái Honsu đi dẹp loạn, nhưng bọn chúng mọc lên cứ như nấm. Arista thấy mình có nguy cơ lâm vào cảnh như trước đây. Tuy nhiên, lần này may mắn, Menfuisu và Carol an ủi nàng đừng quan tâm đến những lời xúc phạm đó. Nàng nhớ lại, trước đây, bọn họ còn hùa với dân để nói lời độc ác hơn với nàng, bọn họ thật đáng sợ. Nghĩ đến phiến loạn, đang chiến tranh, kích động nội loạn thế này chắc sẽ khó mà thắng được, có ngừoi đã khơi mào chứ không có ngừoi dân nào có thể tự làm. Là Nebanon, Izumin, hay là Ragashu cho ngừoi làm nhỉ.
Arista muốn biết trong gần chín tháng qua, tên Nebanon đã làm những gì, thật chi tiết. Dù biết hắn có ý phản, nhưng chỉ biết đại khái, muốn coi công hắn với Ai Cập cụ thể ra sao, phải đến phòng lưu trữ công văn. Bây giờ nàng được ra vào thoải mái, nhưng vào ban ngày, lại hiên ngang vào chả khác nào gây sự chú ý cho Nebanon. Khốn khiếp, vẫn phải là đột nhập vào. Buổi tối nàng cải trang gọn nhẹ, vẫn mạng che mặt, được đổi sang màu đen cùng tông với áo, mang theo thuốc mê, lần này không có Uri, chỉ có mình nàng. Muốn đi đến điện chính, đi từ thần điện Anuket qua thì đỡ bị nhìn thấy nhất. Vì nơi đó tẩm cung bị niêm phong, chính là nơi nàng đã thiêu, nên cũng muốn đi qua xem xét một lần.
Một màu đen và các bột than rải rác, những đồ vật bị cháy toàn bộ tạo thành mùi khét u ám bám trụ lên mọi thứ ở đây. Nàng không khỏi rùng mình. Định lách người qua để đi tiếp thì chợt có tiếng động. Arista vội nhanh chóng núp vào bức tường cháy xém gần đó. Len lén nhìn ra ngoài, có hai bóng đen đang ở đấy. Nàng cố nhìn, là Nebanon và Ragashu. Bọn chúng đang làm gì ở đây. Nghe nói vết thương Izumin đã lành, Hitaito đã khởi chiến, có lẽ chưa đầy hai tuần nữa là trận chiến sẽ diễn ra, chiến tranh bùng nổ, hai tên kia lại lén lút làm gì ở đây thế nhỉ. Một hoàng đế sao lại vào hoàng cung kẻ địch giừo phút này. Chắc chắn hắn vào đây an toàn là nhờ Nebanon.
_Chúc hợp tác vui vẻ.
Hợp tác? Hoàng đế babylon và tên nô lệ đang có âm mưu gì đây.
——————
Chuyên mục giải đáp thắc mắc của Fia
_Cho bạn QunhTrang302 : Mình không biết tiếng Nhật, nên khi xem bản tiếng Việt, lúc Asisu ở nhà Rido, bản dịch lúc là Isis lúc là Asisu,k bạn có thể coi lúc Asisu kéo Carol về quá khứ, Carol đã nói là Isis bỏ em ra, hoặc chỗ Asisu làm hướng dẫn trong viện bảo tàng Cairo cũng dc gọi là Isis, tuy nhiên cũng có lúc gọi là Asisu. Mình có tham khảo bản tiếng trung, nhưng cũng vậy. Nên mình chọn Isis cho Asisu lúc ở nhà Rido để tạo sự khác biệt và cho hợp với mạch truyện của mình (để lúc asisu bị Izumin không bị gọi thẳng tên Asisu mà lộ thân phận)
_KristenCTC : mình hiện đang hướng đến nam chính là Ryan, nhưng vẫn có thể đổi khác, nếu đang đi học mà mình nảy ra một ý tưởng mới nào đó trong mạch truyện của mình.
Fia cám ơn tất cả lượt vote và phản hồi cùng lời động viên của các bn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!