Tình Đầu Cũng Như Tình Cuối - Chương 70 Êm đềm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Tình Đầu Cũng Như Tình Cuối


Chương 70 Êm đềm


Cậu nhìn ra cửa kính thấy những giọt mưa đang rơi xuống, trong đầu cậu những kí ức như đoạn phim quay chậm tua , một phần cậu thấy sợ nhưng cũng thấy , sợ vì xém tý nữa cậu mất cu , xém tý nữa cậu đã chết nhưng vui vì bây giờ cậu được ở cạnh hắn, được mẹ hắn chấp thuận, có lẽ ông trời không đoạn tuyệt đời cậu, trước khổ sau được hưởng hạnh phúc, cậu nở nụ cười nhạt. Tương lai vẫn còn nhiều điều đợi cậu phía trước.

Hắn đi tới giường nói:

– Em nghĩ gì đăm chiêu vậy?

– Không…có…gì

– Bây giờ tôi mang em đi lau người nha

Cậu hơi ngượng nhưng vẫn gật đầu ôm cổ để hắn bế vào, trong phóng tắm hắn đã chuẩn bị xong tất cả, một màng khói bay lên làm cho tấm gương trở nên mù mịt, hắn đặt cậu lên trên bệ rửa mặt, từ từ thoát ly quần áo cậu, ngay cả quần co , cậu xấu hổ muốn độn thổ khi bắt gặp ánh nhìn hắn nhìn mình, hắn chỉ cười bế cậu thả xuống bồn nước ấm, cả người cậu một cảm giác lâng lâng khó tả, tắm trong bồn này thật sự rất thoải mái, sau khi ổn định xong, hắn cầm khăn thấm ướt và kì cọ lau chùi cho cậu, nếu được bình chọn người chồng quốc dân chắc hắn leo top quá, hắn thật sự là một người chồng rất tốt, hắn lau qua lưng, lau qua ngực còn không quên quẹt ngón tay qua hai hạt đậu nhỏ của cậu làm cậu run và nhột, tay nhanh chóng che lại hai điểm hồng nhỏ, mặt quay qua bên không nhìn hắn, môi bặm lại chịu đựng cảm giác ngứa ngáy khó chịu, hắn chỉ lặng thinh làm nhưng miệng vẫn nở những nụ cười hết sức gian manh, nhìn bộ dạng thẹn thùng của cậu, hắn chỉ muốn làm cậu chết đi sống lại luôn, vừa có chút gì đó đáng yêu nhưng vẫn rất cuốn hút hấp dẫn, hắn hơi trượt xuống sâu hơn, tay cậu giữ lại tay hắn, miệng khó nhọc nói:

– Để… em… tự tắm.

– Sao vậy, bình thường lúc em nằm viện tôi chả tắm như vậy, em không cần ngượng chỉ cần thả lỏng, tôi sẽ làm nhanh thôi

– Nhưng…

Hắn không nói rằng gì nữa, một đường trượt xuống tới vùng lãnh thổ kia, chà xát có, đụng chạm có, xoa nắn cũng có nốt,cậu cố gắng kìm lại để không phải kêu ra những âm thanh do khoái cảm mang lại, hắn biết nên cũng không làm cậu khó xử thêm, nhanh chóng tắm xong và gói cậu trong chiếc áo tắm dài ôm ra ngoài.

Đặt cậu bên giường mở tủ lấy quần áo và mặc cho cậu, xong xuôi hắn hôn trán cậu và ân cần:

– Ngồi nghĩ ở đây, tôi ra ngoài nấu ăn, có gì thì nói tôi

Cậu gật đầu, hắn cười và bước ra ngoài. Cậu nhìn lại thân mình quần áo chỉnh tề thì cười không ngớt, chồng cậu thật tốt, chồng cậu cái gì cũng biết làm, đời cậu lấy được hắn là có phúc, cậu sẽ yêu thương, trân trọng hắn suốt cả cuộc đời cũng như hắn đã trân trọng cậu vậy, cậu tựa lưng ở đầu giường, tay cầm cuốn sách đọc.

1 tiếng đồng hồ sau, hắn vào tay cầm một khay đồ ăn đi lại gần giường :

– Ăn cơm thôi.

Cậu bỏ cuốn sách và mắt kiến xuống nhìn khay cơm hắn mang tới, miệng cậu há hốc ngó hắn,lên tiếng xác nhận:

– Là…anh làm sao ?

– Ừm, thấy ngon lắm đúng không, anh đã học từ mẹ em đó, mẹ đã chỉ cho anh mấy món này và nói đó là những món em thích nhất.

Cậu cười ôm cổ hắn hôn má hắn một cái, sau đó mới quay lại nhìn khay cơm, tay cầm lấy cái muỗng và bắt đầu ăn, hắn thì ngồi bên cạnh gắp cái này cái kia bỏ vào muỗng cậu, cậu đang ăn nữa chừng miệng vẫn còn phồng ra do có đồ ăn nhìn hắn nói:

– Anh… ăn… chưa ?

Hắn cười lắc đầu, cậu thấy vậy liền múc đồ ăn trong khay đưa lên miệng hắn :

– Anh… ăn… đi… ăn… với em

Hắn há miệng nhận lấy thìa cơm cậu đưa tới, hai người giống vợ chồng son quá, chồng một thìa, vợ một thìa, họ vui vẻ san sẻ nhau bữa cơm chiều. Thật hạnh phúc.

Tối đó, cậu nằm trên giường, hắn thì đang miệt mài bóp chân cho cậu, bóp từ trên xuống dưới thỉnh thoảng trêu cậu nên hơi cố ý chạm vào đáy quần cậu

– Ấy… anh… đừng… có…trêu…em

Hắn cười ha hả

– Đâu có tôi không trêu em, cả người em chổ nào cũng cần phải xoa bóp hết, tất nhiên chân là phần trọng yếu nhất nên cần chú ý hơn, tôi chỉ làm theo lời bác sĩ thôi, thường xuyên bóp nắn chân em thì mới nhanh đi lại được.

Cậu lầm lũi xấu hổ, chẳng có lời nào để cãi cái lý do lý trấu của hắn và hắn vẫn ngang nhiên vừa bóp chân vừa vô tư đụng chạm những bộ phận nhạy cảm khiến cậu muốn độn thổ, lỗ tai cậu một mảng đỏ lựng. Hắn lúc nào cũng lợi dụng chiếm tiện nghi của cậu cho bằng được, có lẽ không được làm với cậu nên hắn lấy đó để thỏa mãn, bất lực với hắn, có đêm hắn còn không biết xấu hổ mò tay sờ đầu ti cậu mà ngủ, cậu thì chịu không nổi mới đẩy tay hắn ra nhưng hắn vẫn lầm lì giữ vững thành trì không suy suyễn, cậu thì vừa nhột vừa ráng giọng mắng hắn nhưng chuyện đâu cũng vào đó, mặt dày vẫn mặt dày, thôi cậu đành chịu mặc kệ hắn, nhưng hình như cậu dễ dãi quá hay sao mà hắn ngay càng lấn tới, tay lại mò xuống cậu em cậu xoa bóp trong lúc ngủ, chân cậu vì chưa thể cử động mạnh nên không thể một phát đá chết hắn, cậu ngậm một miệng bực tức mà sáng ra giận lẫy làm lơ hắn, hắn thì năn nỉ ỉ ôi hứa này hứa nọ lần sau không dám nữa, cậu mới nguôi ngoai bỏ qua, và thế là từ lần đó hắn bớt bớt lại, không tự tiện chọc phá cậu nữa, cậu cười hả dạ trong bụng, nhưng mỗi đêm đến thấy hắn bức rức tay chân nằm xoay lưng về phía mình, cậu lại thấy thương dễ sợ, cậu mới thương tình, xoay hắn lại còn mình chui vào lòng hắn ôm hắn thật chặt, hắn khoái bởi cậu không chén ép hắn chịu đựng khổ sở nữa nên vui lắm ôm cậu ngủ ngon lành… cuộc sống họ cứ trôi qua êm đềm như vậy cho đến một hai tháng sau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN