Tình Yêu Của Sói
Chương 12: Buổi khiêu vũ của hội Halloween
Lễ hội năm nay có một khác biệt so với năm trước là tất cả mọi người phải đi theo cặp. Số lượng nam và nữ trong trường không bằng nhau, chính xác là nữ nhiều hơn nam. Do vậy mà từ một tháng trước, người ta đã bắt đầu thấy cảnh các nữ học viên rôm rã đi tìm bạn nhảy. Ai nhanh chân, lẹ miệng thì mới có cơ hội tìm được một nam sinh đi cùng. Thế nhưng cũng có nhiều trường hợp các nam sinh viên chủ động mời bạn gái. Chỉ những cô gái thực sự có sắc đẹp hoặc tài năng đặc biệt nào đó mới không bị nổi lo cô đơn ám ảnh. Họ chắc chắn sẽ có rất nhiều người tìm đến mời đi cùng.
Mặc dù không hề hứng thú với đêm hội hóa trang nhưng Geric vẫn miễn cưỡng tham dự vì điều này là bắt buộc. Anh không phải mất thì giờ nghĩ ngợi về trang phục vì ngay từ đầu đã quyết dùng lại bộ đồ năm ngoái. Fiona thì đã giam mình trong phòng gần 3 giờ đồng hồ. Mấy ngày trước Geric đã thấy cô ngồi miệt mài may vá. Ý tưởng của Fiona bao giờ cũng đặc biệt phong phú. Năm trước cô hóa thân thành nàng tiên cá với cái đuôi đầy vẩy và mái tóc vốn đỏ tự nhiên. Năm nay thì lại muốn làm Bà chúa tuyết. Geric nhíu mày nhìn đồng hồ. Không biết cô ấy muốn anh chờ tới bao giờ. Geric mất kiên nhẫn ngổi tư thế ngồi. Giờ này chắc mọi ngưởi đã tập trung đông đủ rồi, năm nào cũng vì Fiona mà cả hai đến muộn.
Lại nhìn đồng hồ lẩn nữa rồi Geric quyết định đứng dậy đi tới trước cửa phòng cô. Vừa đập cửa anh vừa gọi lớn
-Em ngủ rồi hả? Có biết là trễ lắm rồi không?
Giọng nói kém tự nhiên vọng ra từ sau cánh cửa
-Chờ em tí… em… có chút rắc rối!
Geric lại gõ liên tục vào cửa
-Chuyện gì? Em ra đây ngay cho anh!
Lát sau thì có tiếng mở khóa và cánh cửa được kéo ra. Fiona bẽn lẽn ló đầu ra ngoài.
-Geric… giúp em một chút được không?
Geric chau mày nhìn bộ mặt trắng bệch vì hóa trang của cô
-Sao nào?
Fiona ngượng nghịu bảo
-Cái váy của em… hình như bị hư dây kéo rồi… kéo mãi không nhún nhích…
Geric nghe vậy không thèm khiên khị xô cô trở vào trong rồi cũng bình thản bước vào phòng, đóng cửa lại. Anh xoay Fiona quay lại và nhẹ nhàng cúi xuống sửa dây kéo cho cô. Fiona bị anh xoay vòng xòng không kịp phản ứng, chỉ đành vờ ho vài tiếng che đi sự gượng gạo. Geric loay hoay một phút.
-OK! Xong rồi…
Fiona vui mừng sờ tay ra sau lưng
-Hay quá, vậy mà em cứ làm mãi không được… Cảm ơn anh!
Cô vui vẻ quay đầu lại cười rồi hớn hở đi tới cái gương to. Bàn tay Fiona kéo léo bới mái tóc lên rồi chụp tóc giả màu trắng xóa che đi tóc thật một cái tỉ mỉ. Sau đó nhanh chóng mang giày rồi xoay một vòng trước mặt Geric
-Anh xem, như vậy giống chưa? Em khéo tay đúng không?
Cô huơ huơ cây đũa phép gắn một bông tuyết to, tưởng tượng mình là Bà chúa tuyết thật. Geric nãy giờ vẫn im lặng ngắm nhìn. Hôm nay Fiona trông rất khác. Cô mang giày cao gót nên tự nhiên tăng chiều cao lên một tí, dáng đi cũng nữ tính hơn. Cái váy trắng tinh không quá cầu kì ôm sát cơ thể tôn lên những đường cong mềm mại. Khuôn mặt cô đánh phấn rất dày nên trắng bệch ra như đóng một lớp băng tuyết. Cô lại chú ý tô môi thật đậm ngay lập tức toát nên sự tương phản dữ dội. Cặp mắt cũng vẽ sắc nét và viền tỉ mỉ. Tóm lại, Fiona trông rất “người lớn” và đẹp một cách mặn mà.
Geric chớp mắt, vẻ mặt mất tự nhiên một chút nhưng anh nhanh chóng làm bộ lạnh nhạt che giấu đi
-Ừ ừ… em lúc nào không tự khen mình? Nhanh lên, có biết mấy giờ chưa?
Geric uể oải đi ra khỏi phòng, Fiona cũng lon ton chạy theo. Chiếc ôtô chạy với tốc độ nhanh nhất đưa họ tới Hellen Green. Trên đường đi, Fiona năm lần bảy lượt thuyết phục Geric đeo hai cái lỗ dơi lên đầu. Anh vốn dự định mặc lại bộ đồ lông lá năm trước nhưng Fiona một mực muốn anh thay đổi. Cô muốn anh làm một nhân vật tầm cỡ nào đó nhưng cuối cùng, sau nhiều lần đàm phán không thành công, Fiona đành thiết kế một đôi cánh dơi dị hợm, công thêm một cái mũi chuột nhọn và bộ quần áo đen. Nhằm tăng sự sống động cho “tác phẩm”, cô bỏ công làm hai cái lỗ tai dài có đeo cả… khuy tai!?
-Có con dơi nào đeo khoen thế này không?
Geric bực bội chấp vấn. Fiona tỉnh bơ biện minh
-Dĩ nhiên là không vậy nên em mới làm cho nó độc đáo!
Geric trừng mắt nhìn nhưng rồi đành thở dài để cô gắn nó lên đầu. Fiona mỉm cười nhắm nhìn Geric
-Dễ thương quá…!
Cô khều khều cái mũi chuột trên mặt anh nhưng một chốc sau, niềm vui tự nhiên bay đi hết
-Đúng ra anh phải để em may một bộ hoàng bào, nếu muốn làm dơi thì cũng phải là Người Dơi như trong phim, sao cuối cùng lại biến thành con dơi thế này??? Anh sao mà thích làm động vật thế chứ?
Geric cười khẩy và bình thản bảo
-Động vật có gì không tốt? Ít ra chúng đều hiền lành và lương thiện…
Fion trề môi không thèm cãi. Chiếc xe giảm dần tốc độ rồi dừng lại hẳn trước cổng trường Hellen Green. Từ xa xa, đã nghe thấy tiếng nhạc rập rình. Đứng hai bên cổng là hai chú hề đi cà kheo. Họ dán lên ngực mỗi vị khách một số báo danh. Nghe nói cuối buổi tiệc sẽ có tiết mục bình chọn cặp đôi ấn tượng nhất. Đi qua cổng, Geric đã tiện tay tháo số báo danh ra vứt vào sọt rác. Fiona không kịp cản đành uất hận nhìn cái thùng rác rồi nhìn Geric
-Nè! Anh sao lại hồ đồ như vậy? Cái đó là để cho lượt bình chọn đó. Nghe nói giải thưởng là một chuyến du lịch 12 địa điểm rất nổi tiếng.
-Không biết. Anh chỉ thấy cái miếng giấy đó làm mất hình tượng bộ đồ nên vứt đi thôi…
Nói rồi anh lôi Fiona đi trong khi cô còn nuối tiếc nhìn cái thùng rác. May là vẫn còn miếng giấy trên ngực áo của cô. Nếu có ai bình chọn cho cô và Geric thì cũng sẽ nhìn thấy con số này. Hai người đi cùng nhau dọc theo lối dẫn vào đại sảnh. Dọc hai bên đường còn có mấy thây ma lắc lư. Họ đưa cho Fiona mấy tờ bướm quảng cáo về các chương trình trò chơi do các nhóm học viên tổ chức, còn có bảng đồ các gian hàng, lịch trình các tiết mục sẽ tổ chức,…
Fiona vẫn còn say sưa đọc trong lúc hai người bước vào đại sảnh. Hình như mọi người đã có mặt đông đủ cả rồi. Gian sảnh lớn sáng rực ánh đèn và những đôi nam nữ đứng vòng quanh. Thấy Geric đột nhiên đứng sựng lại, Fiona mới để ý ngẩn đầu nhìn. Xem ra năm nay lễ Halloween tổ chức hoành tráng hơn rất nhiều. Cô ngơ ngác nhìn về phía trước. Giữa gian sảnh là một quả bí ngô to thật to. Phía sau là một cái bục cao, trên đó có 3 chiếc ghế. Cái ghế chính giữa và bên trái đã có người ngồi. Fiona dựa vào cảm giác dễ dàng đoán được họ là ai tuy họ đã hóa trang không sao có thể phân biệt. Chính giữa là Haunt Leclerc de Gaulle trong bộ đồ xanh, chiếc vương miệng vàng và cây đinh ba. Anh ấy đóng vai thần Poseidon của biển cả. Đứng cạnh bên chiếc ghế là Anidori Quinn trong bộ đồ rong biển không thể nào đẹp hơn. Bên trái là Simon Pleven Barjot trong vai Thần Đèn và cô bạn Claria Botlian vốn là chị họ của Joson. Cô ta lột xác thành công chúa Ba Tư với mái tóc bồng bềnh, bộ đồ mát mẻ và làn da nâu. Lúc này Fiona mới để ý thấy các học viên khác, không rõ ai ai là đang lặng lẽ nhìn hai kẻ đến muộn. Cô thấy hối hận vì đã bỏ quá nhiều thì giờ thay quần áo. Trong lúc còn đang ngu ngơ không biết phải làm gì thì cô ngheo giọng nói đầy nhẫn nại của King Haunt:
-Đây rồi, Geric Philippe Bidault-Jacques Cédile d’Argenlieu Chandernagor và tiểu thư Fiona Brown. Hai người làm chúng tôi phải chờ quá lâu đấy! Nhanh lên nào, mời ngồi…
Anh đưa tay về chiếc ghế còn trống bên phải. Geric vẫn im thin thít không hề có ý bước tới. Fiona lo lắng nhìn quanh. Làm như thế hình như không lịch sự. Haunt đã lên tiếng mời thì không nên từ chối. Fiona thục cùi chỏ vào hong Geric, đôi mắt cô nhìn anh thúc giục. Geric lạnh lùng liếc cô một cái rồi mới bước đi trong vẻ do dự. Thế là tuy chậm chạp nhưng hai người cũng đã băng qua gian sảnh lớn tiến tới cái ghế trống. Mọi người đều cung kính cúi đầu khi họ đi qua. Fiona tự hỏi có bao nhiêu phần trăm thể hiện sự tôn trọng thực sự trong cái cử chỉ tôn sùng đó. Geric ngồi xuống ghế, Fiona ngoan ngoãn đứng cạnh anh, cả đại sảnh chìm vào im lặng. Không khí này rõ ràng là nghiêm túc hơn bình thường. Haunt đứng dậy và bắt đầu dõng dạc nói với giọng điệu hóm hĩnh
-Như vậy Satan Geric của chúng ta cũng đến rồi. Chắc chắn các bạn không thể nào chờ lâu hơn nữa. Chúng ta hãy bắt đầu chương trình đầu tiên với tiết mục “trái bí xoay’ nhé!
Fiona lập tức nhìn lại tờ giấy trên tay mình. Đây rồi! Trò chơi ‘Trái bí xoay’. Trong khi Fiona đọc nhanh phần giới thiệu thì Haunt đã chỉ tay về quả bí khổng lồ đặt giữa sảnh
-Trái bí đó có tất cả 6 khoang rỗng bên trong. Mỗi khoang chứa một cái đầu lâu. Nhiệm vụ của các bạn là sẽ tham gia mỗi đợt 3 đôi. Các bạn sẽ tự chọn một vị trí quay quanh trái bí. 3 nam 3 nữ sẽ bắt đầu đi thành vòng tròn, trái bí cũng sẽ tự ý xoay tròn theo bất cứ chiều và tốc độ mà nó muốn. Khi quả bí ngừng xoay thì các bạn cũng ngừng di chuyển. Lúc này trước mặt mỗi người sẽ là một lỗ tròn thông vào một khoang của quả bí. Chúng ta chỉ việc thò tay vào và bốc ra cái đầu lâu. Sẽ có 1 cặp đầu lâu trắng, 1 cặp đen, 1 cặp đỏ. Những bạn nào có đầu lâu cùng màu sẽ thành một đôi. Mọi người cứ yên tâm là sẽ không bao giờ hai bạn cùng giới bốc chung 1 màu đâu! Qủa bí đã bị ểm bùa để tránh mọi trục trặc! Như vậy, 3 đôi mới được chọn sẽ nhảy với nhau điệu mở đầu, sau đó thì các bạn dĩ nhiên có thể quay lại với người bạn ban đầu! Cứ xem đây là một trò chơi vui để mọi người có dịp quen làm quen bạn mới! Nào… bây giờ thì bộ 3 chúng tôi sẽ là nhóm bắt đầu lượt chơi thứ nhất!
Khi King Haunt dứt lời, mọi ngưởi vỗ tay vang dậy. Hội trường nổ tung với tiếng reo hò. Geric nhíu mày nhìn về phía trái bí tỏ thái độ không vui. Tuy vậy anh cũng miễn cưỡng đứng dậy theo Haunt và Simon. Fiona giống như Anidori và Claria đi theo bọn con trai tiến tới chỗ quả bí. Lúc mọi người đã đứng xen kẽ thành vòng tròn Fiona mới bồn chồn nhận ra những điều mà các học viên đang thì thầm với nhau. Cô đứa mắt nhìn 3 chàng trai. So với Simon và Haunt, Geric quả là khác biệt. Bộ đồ dơi của anh như đến từ một hành tinh khác, không thể nào làm phép so sánh với vị thần biển hay thần đèn. Hơn nữa cô và anh không có tí gì ăn ý. Hai đôi kia đều chọn chung một chủ đề để phối trang phục. Haunt và Anidori là “biển”, còn Simon và Claria là “Ba Tư’. Geric và Fiona thì một con dơi và một bà chúa tuyết!? Đó là chưa kể Geric màu đen từ trên xuống dưới còn Fiona trắng toát từ dưới lên trên. Cô bất mãn thì thầm vào tai Geric
-Biết vậy em đã may một bộ dơi màu trắng!
Geric bậm môi nén cười và hỏi lại
-Dơi cũng mắc bệnh bạch tạng à?
Fiona chưa kịp đáp trả thì Haunt đã hô bắt đầu. Thế là 6 người đồng loạt đi vòng tròn. Fiona hồi hộp nhìn mấy cái lỗ khoét trên thân trái bí hết cái này tới cái khác lướt ngang qua cô. Đám đông các học viên cũng bình luận ồn ào. Họ cá cược nhau xem ai sẽ nhảy với ai. Sau 30 giây thì quả bí quay chậm lại rồi dừng hẵn. Sáu người lúc này đều có một lỗ trống trước mặt. Geric là người đầu tiên thò tay vào trong.
-Màu trắng…
Anh giơ cái đầu lâu lên tuyên bố. Fiona cũng vội vã cho tay vào quả bí
-ÔI… là màu đỏ!
Cô nhìn Geric vẻ lo lắng nhưng anh đáp lại bằng cái nhún vai vô tình. Sau đó Anidori giơ đầu lâu lên:
-Màu đen!
Đáp lại lời cô là tiếng cười ha hả của Simon
-Vậy là chúng ta thành một đôi, tôi cũng màu đen này!
Đứng cạnh anh, Claria tỏ vẻ không vui khi cầm cái đầu lâu trên tay. Cô ta đưa mắt nhìn Geric. Fiona nhón chân trông thấy món đồ màu trắng trên tay cô. Vậy là Geric sẽ nhảy với Claria Botlian. Fiona phần nào thấy nhẹ nhõm. Cái cô Claria đó tính ra không xinh bằng Anidori. Trong khi Fiona còn đang nghĩ ngợi chuyện Claria thì Geric lại hướng mắt về phía Haunt. Simon, Claria và Anidori cũng nhìn Haunt. Fiona một lúc sau mới thấy có chuyện gì đó không ổn. Cô ngơ ngác nhìn mọi người. Đã có 5 người trong số 6 người lấy đầu lâu ra. Kết quả Simon với Anidori, Geric với Claria, vậy thì cô sẽ nhảy với… Fiona thấy đầu óc mình hình như đang đi chậm thời đại. Cô tròn mắt nhìn Haunt đang đứng đối diện phía bên kia trái bí. Anh cũng nhìn cô rồi cười cười thò tay vào ruột bí đỏ.
-Xem ra không có lựa chọn khác rồi!
Anh giơ cái sọ người màu đỏ lên cao. Lúc này tiếng nhạc cũng đột ngột bật lên. Cả gian sảnh vỗ tay rầm trời. Fiona muốn nói gì đó với Geric nhưng lúc quay lại thì phát hiện anh không còn đứng bên mình. Fiona tìm dáo dát mới thấy anh đang cúi người đưa tay cho Claria. Cô công chúa Ba Tư thở dài rồi đặt tay vào. Simon đã cùng với Anidori khiêu vũ ở một khoảng trống rộng trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Fiona ủ rũ cầm cây đũa tuyết đang xụi lơ chúi đầu xuống đất.
-Yên tâm đi, tôi sẽ không giẫm lên chân em đâu!
Cô nghe tiếng của Haunt rất gần. Thì ra anh đã tới bên cô và lịch sự đưa tay trong tư thế mời. Fiona nhìn nụ cười manly nở trên môi anh, cặp mắt màu hổ phách nồng nàng làm hai má cô nóng lên. Fiona mừng thầm vì cô đã đánh một lớp phấn dày nếu không chắc sẽ bị anh phát hiện mình đang đỏ mặt. Fiona gượng gạo đưa tay cho Haunt và để anh dắt mình vào điệu nhạc. Lúc ba đôi đã “an phận” thì những nhóm 6 người khác lần lượt quay quanh trái bí. Chẳng mấy chốc gian sảnh đã dập dìu những đôi nam thanh nữ tú. Fiona không còn thấy hai cặp kia đâu nữa, họ đã hòa trộn vào đám đông. Lúc này trước mặt cô chỉ còn lại Haunt Leclerc de Gaulle.
-Hôm nay em đẹp lắm!
Fiona nghe tiếng anh nói giữa những âm thanh ồn ào. Cô sợ mình nghe nhầm nên ái ngại hỏi
-Sao cơ ạ?
Haunt thản nhiên cúi đầu nói vào tai cô
-Tôi bảo là: Tối nay trông em rất đẹp!
Fiona bị cử chỉ thân mật đó làm cho đứng hình. Thấy cô không bước tiếp Haunt nghi hoặc huơ tay trước mặt
-Fiona! Hồn em bay mất rồi à?
Cô giật mình nói một cách mất tự nhiên
-Ơ…a… tự nhiên em không nhớ phải bước làm sao…
Haunt khẽ cười, ân cần ôm lấy eo cô.
-Bước chân trái lên… cứ làm theo anh là được!
Gần đó có không ít người bắt đầu để ý tới Haunt và Fiona. Bọn họ hình như đã tỏ ra thân mật hơn mức bình thường. Cách đó một khoảng, Anidori không chút thoải mái với Simon
-Nếu anh không phiền thì chúng ta đến đây thôi!
Cô lạnh lùng nói với Simon lúc này còn đang cười cợt bình luận về việc Haunt vừa ôm Fiona như thế nào. Simon nhìn thấy sự ghen tuông trong mắt Anidori nên hiển nhiên không dễ dàng bỏ qua
-Ấy ấy, người đẹp! Bản nhạc còn chưa hết chẳng lẽ cô muốn làm tôi mất mặt? Nếu cô thấy không hài lòng chi bằng mình đổi lại một chút…
Nói rồi anh xoay Anidori vài vòng về bên trái, tiến tới chỗ Geric và Claria đang bình tĩnh vừa nhảy vừa trò chuyện với nhau. Anidori phải vất vả để theo kịp động tác của Simon. Chưa hiểu anh ta tính làm gì thì đã nghe tiếng Simon gào lên với Geric
-Anh bạn! Tiểu thư Quinn đây rất muốn nhảy với cậu một điệu đấy!
Thế là một cách đồng loạt, Geric chuyển tay kéo Claria về phía Simon. Anidoria sau một vòng quay thì đáp ngay vào cánh tay Geric. Cô ngẩn đầu nhìn khuôn mặt dơi im lặng không nói. Bởi vì không tìm thấy đề tài nào để nói và cũng bởi vì cô đang quan sát Haunt. Geric là người đầu tiên lên tiếng
-Quan hệ của hai người có vẻ tốt nhỉ?
Anidori không rõ cái “hai người” là ám chỉ ai nên nhau mày nhìn anh
-Cô và Haunt, hai người dường như rất thân thiết!
Anidori tự tin đáp
-Phải, chúng tôi yêu nhau…
Geric lắc đầu cười nửa miệng
-Phụ nữ thật ngây thơ.
Anidori không thích bị gọi là ngây thơ. Cô hất cằm bảo Geric
-Anh tốt nhất là nên quản lí ả thực bản của mình cho tốt. Hình như nhà Cédile d’Argenlieu Chandernagor quá ưu ái thức ăn của mình rồi…
Geric làm mặt lạnh. Anidori thấy tay mình bị siết chặt
-Cẩn ngôn đi tiểu thư Quinn! Fiona không phải “ả thực bản”, cô ấy là người bạn thân nhất của tôi!
Anidori thản nhiên cười, lờ đi bàn tay đau
-Thế sao? Vậy thì chắc anh sẽ buồn lắm nếu có một ngày giết chết cô ta…
Mặt Geric tối sầm lại
-Sẽ không có ngày đó!
Anidori cười điệu đà
-Anh tự lừa mình đấy hả? Chuyện phi thực đó có thể xảy ra sao? Anh nói xem sẽ có mấy người tin nào?
Anidori nhìn về phía bên kia. Haunt đang cười một cái thoải mái với Fiona. Họ dường như đang trò chuyện gì đó rất vui vẻ. Cô thấy lạnh toát người khi Haunt âu yếm vuốt tóc Fiona
-Anh không muốn đổi tôi lấy cô ta sao?
Geric liếc nhìn theo ánh mắt Anidori. Anh thoáng cười và hạ giọng bảo
-Yên tâm đi. Haunt thừa biết cô giá trị hơn rất nhiều. Anh ta sẽ yêu cô nồng nàn vì lẽ đó!
Geric cố ý nhấn mạnh từ “giá trị”. Anidori rùng mình nhìn vào cặp mắt xanh lam sâu thẩm của anh. Dường như cô thoáng nhận ra thông điệp mà Geric muốn truyền đạt.
-Anh… nói vậy là ý gì?
Geric tiếp tục thản nhiên cười
-Không có gì. Tôi muốn nhắc nhở cô là…
Geric ghé sát vài tai Anidori nói tiếp:
-Chào mừng cô bước vào thời đại chiến!
Nói xong anh kéo theo Anidori di chuyển về phía Fiona.
-Trả người đẹp lại cho anh này Haunt!
Fiona trong chốc lát không hiểu vì sao cô bị xoay một vòng rồi bị buông tay ra. Cô mất phương hướng ngỡ mình sẽ ngã nhưng cuối cùng có một bàn tay giữ lại và kéo cô vào lòng ngực ai đó. Khi hoàn hồn ngẩn đầu nhìn cô bất ngờ thốt lên
-A! Dơi!
Geric híp mắt nhìn cô tra vấn
-Thất vọng sao?
Fiona nhoẻn miệng cười và tự nhiên ôm lấy cổ Geric
-Cứ tưởng anh bỏ đi đâu rồi!
Geric bị cái ôm của cô làm quên cả nhảy. Họ đứng im giữa một biển người di động. Geric bối rối tháo tay cô ra, nhìn nụ cười tươi rói mà thấy trái tim chậm một nhịp. Fiona hồn nhiên khều cái mũi chuột trên mặt anh
-Hồi nãy em nghĩ mình sai lầm khi may bộ đồ này nhưng bây giờ lại thấy vui. Trông anh dễ thương hơn Haunt và Simon rất nhiều!
Geric nhíu mày
-Em dùng từ “dễ thương” để tả một thằng con trai à? Môn văn học của em có thật được điểm A không?
Fiona tròn mắt ngu ngơ nhìn anh
-Ơ… không được sao? Vậy xài từ gì mới đúng…?
Geric im lặng một chút rồi đột ngột tháo cái mũi trên mặt xuống. Anh hôn nhẹ lên má cô và bảo
-Con gái giả vờ ngây thơ bây giờ đang là mốt nhỉ?
Fiona lại lần nữa cảm ơn lớp phấn dày cui trên mặt. Cô lấp bấp vừa nói vừa đẩy anh ra
-Mọi … mọi người nhìn kìa!
Geric nhún vai bắt đầu nắm tay cô dẫn theo nhịp nhạc. Bây giờ không có ai chú ý tới họ vì mọi người đều đã có cặp có đôi cả rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!