Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu - Chương 34: Làm tình cùng hai anh em (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
952


Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu


Chương 34: Làm tình cùng hai anh em (H)


“Anh ấy nói bây giờ không tiện gặp.” Thiên Lạc nói một câu rồi đi một mạch về phòng của mình để lại Hàn Phong Nguyên không vui ngồi chờ.

Ngày mai là lễ khánh thành trung tâm dạy thêm vừa mới xây dựng của một người quen của hắn trong sở giáo ɖu͙ƈ, người này thật sự muốn Hàn Dạ sẽ đến dự. Buổi lễ kéo dài ba tiếng đồng hồ nên hắn nghĩ em trai mình đã phớt lờ thư mời được gửi đến.

Không thì sao ông ta phải nhờ hắn nói lại với em mình chứ?

Hàn Phong Nguyên đi thẳng đến phòng của Hàn Dạ với ý định thuyết phục anh tham dự, dù sao người kia cũng là một trong những người có tiếng, có quyền.

“Em…”

“Á!”

Vừa mở cửa phòng, một thân ảnh trắng nõn ngã vào người, theo phản xạ hắn đỡ lấy cô.

Lục Minh Nguyệt chỉ mặc độc một chiếc áo hai ba lỗ, bầu ngực căng tròn no đủ áp vào ngực hắn. Bên dưới cô lại không mảnh vải che thân, khe suối lộ ra hoàn toàn dưới ánh mắt của hắn. Hàn Dạ thật ác, cư nhiên lại đẩy người cô lại cửa.

Cô ngượng ngùng lấy hai tay che ngực. Ánh mắt nai tơ nhìn dáo dác muốn trốn tránh cái nhìn của hắn.

“Anh suốt ngày chỉ có công việc, cả tuần không về nhà rồi. Nay thư giãn xíu đi!” Hàn Dạ cười nhìn về phía anh mình.

Ngẫm nghĩ một lát, một tay hắn sờ soạng vai rồi đến tấm lưng trần của cô, dọc xuống phía dưới nữa…

Làn da của cô thật mềm đem đến xúc cảm khó có thể cưỡng lại. ʍôиɠ thật tròn, thật căng! Có lẽ hắn nên thư giãn một chút rồi.

Nghĩ là làm, Hàn Phong Nguyên lập tức cởi quần.

Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết hắn ta tính làm gì, Lục Minh Nguyệt sợ hãi lùi về sau nhưng không được hai bước thì liền bị hắn giữ lại. Cô giãy nãy muốn thoát. Dù biết rõ chuyện sẽ xảy ra nhưng cô vẫn không dám đối mặt.

Những lần mây mưa trước lần nào hắn cũng khiến cô sống không bằng chết, so với Hàn Dạ không bao giờ thương hoa tiếc ngọc thì Hàn Phong Nguyên còn tàn nhẫn gấp bội. Sau nửa ngày hầu hạ hắn, người cô lúc nào cũng rướm máu, xước da, phải thoa thuốc mấy ngày mới hết. Nếu không phải Thiên Lạc chăm sóc vệ sinh cho cô kĩ lưỡng thì e là vết thương đã nhiễm trùng từ lâu.

“Ư…”

Hàn Phong Nguyên đột ngột cắm vào tiểu huyệt, ɖâʍ thủy khi nãy tiết ra vì bị Hàn Dạ kϊƈɦ thích vẫn còn đó, giúp hắn dễ đưa tiếp ngón thứ hai vào hơn.

“Anh…nhẹ…” Ngón tay moi đào trong tiểu huyệt một cách mạnh bạo. Lục Minh Nguyệt khổ đến mức đứng không vững, hai chân nhũn ra muốn ngã.

Hàn Phong Nguyên dùng một tay đỡ cô, hắn bế cô lên đi đến chiếc bàn nhỏ gần đó rồi đặt cô xuống. Lục Minh Nguyệt lập tức cong người nằm ngửa trêи bàn.

Hương thơm từ tiểu huyệt lan tỏa ra khắp căn phòng, hắn không nhịn được, trực tiếp lấy một lượng chất lỏng đưa lên miệng.

Ăn một lần liền cảm thấy thèm, hắn lại dùng tay “múc” lấy rồi ɭϊếʍ ngón tay.

“Sau này mỗi sáng để tôi ăn.” Hắn nói rồi tăng tiết tấu ra vào.

“Aa!” Dưới ngón tay của Hàn Phong Nguyên, cô cao trào, trước mắt mê man, mờ mịt. Tiểu huyệt phun nước ra như suối.

Thấy tiểu huyệt hồng hồng đã ướt lầy lội, hắn rút tay ra, cầm nam căn to lớn chuẩn bị cắm vào.

Lục Minh Nguyệt cảm thấy đôi chân không còn là của mình nữa, cô gần như mất khả năng điều khiển, mặc cho Hàn Phong Nguyên dạng ra thành hình chữ M.

Hắn tách hai cánh hoa ra, từ từ đem côn thịt cương cứng tiến vào.

“Aaaaaa!!”

Đau quá! Huyệt nhỏ của cô sao có thể chịu đựng một con quái vật lớn đến vậy.

“Anh đi ra! Ư đau quá!” Cô giãy giụa muốn thoát khỏi con quái vật đang chôn một phần ba trong người cô.

“Thả lỏng! Cô muốn kẹp chết tôi à!” Hàn Phong Nguyên bực bội do không thể vào trong. Chật quá! Cô sợ hãi nên tiểu huyệt co chặt lại cắn gậy thịt của hắn đến đau.

Hàn Dạ từ nãy đến giờ vẫn luôn quan sát, anh đi đến chiếc bàn cô nằm, nắn bóp đôi nhũ tuyết đang run rẩy. “Ngoan, thả lỏng người.” Tay anh kϊƈɦ thích hai đầu иɦũ ɦσα một cách nhẹ nhàng, mong rằng cô sẽ thả lỏng một chút nhờ kɧօáϊ cảm.

Đột ngột bị nắm lấy ngực, Lục Minh Nguyệt càng hốt hoảng, làm sao có thể không căng thẳng được.

“Không vào được.” Trêи trán của hắn đã đổ mồ hôi.

“Để em.” Nói rồi Hàn Dạ đỡ cô dậy, xoay người để cô đối diện với côn thịt của anh trai. “Em sẽ mở đường cho anh, trước đó anh cứ dùng cái miệng của nó.”

Lục Minh Nguyệt kinh hoàng khi đối mặt với cây gật thịt cực lớn của Hàn Phong Nguyên, không chỉ lớn, thô, nó còn gân guốc đến đáng sợ.

“Chẳng lẽ tôi phải chỉ cô tiếp theo phải làm gì?!” Giọng hắn dần thiếu kiên nhẫn.

Lục Minh Nguyệt biết đêm nay sẽ rất mệt mỏi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN