Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu
Chương 35: Màn dạo đầu đau đớn (H, NP)
Đôi tay ngọc ngà non nớt cầm thân gậy loát lên xuống, dựa vào kinh nghiệm từ những lần trước, cô đã biết cách dùng lực sao cho phù hợp.
Hàn Phong Nguyên luôn tản ra từ người hắn luồng sát khí nguy hiểm, cô cứ sợ bản thân sẽ làm hắn giận, lúc đó chỉ có nước xuống chầu Diêm vương.
“Ư…” Hàn Dạ từ phía sau bất ngờ dùng tay kϊƈɦ thích cả hai huyệt, mục đích để chút nữa bọn họ dễ cắm vào. Mày đẹp nhíu lại, con bé này chặt như vậy, làm sao bọn họ vào nổi, mà gel bôi trơn lại hết rồi.
“Em lấy thuốc đi.” Hàn Phong Nguyên nhàn nhạt nói, nghe là biết hắn đã nhiễm ham muốn tình ɖu͙ƈ.
“Không! Đừng! Tôi không muốn dùng thuốc!” Lục Minh Nguyệt hốt hoảng, cô ngước mắt lên nhìn hai người đàn ông cầu xin.
Loại thuốc mà họ ép cô dùng khiến cô mất đi ý thức, chỉ có ham muốn tột độ, chỉ biết rêи rỉ, kêu lên ɖâʍ đãng, làm quên trời đất. Khi làm sẽ không kiểm soát được bản thân, nhưng một khi tỉnh lại thì ký ức hiện lên rõ mồn một. Mỗi lần tỉnh dậy đều cảm thấy đau nhức cả người, lết từng bước còn khó chứ đừng nói đến đi lại.
“Tôi sẽ làm tốt mà…” Nói rồi cô quỳ trêи bàn ɭϊếʍ lấy côn thịt của hắn, khẩn trương dùng hết mọi kĩ thuật mình có mà hầu hạ. “Tôi không muốn dùng thuốc.” Tay và miệng kết hợp ăn ý.
Hàn Phong Nguyên không nói gì, hắn vén hai bên tóc rũ xuống của cô ra sau tai, để nhìn trọn vẹn khuôn mặt xinh đẹp đang khẩu giao cho hắn.
Ngậm côn thịt vào nhứng miệng của cô nhỏ quá, chỉ có thể ngậm được một phần ba cây, đoạn còn lại phải dùng tay để an ủi. “Ngậm hết vào.” Mấy chữ lạnh lùng của hắn như tuyên án tử cho cô.
Cô đáng thương lắc lắc đầu, mắt ngập nước nhìn hắn, không phải cô không muốn, mà là không thể!
Đáy mắt Hàn Phong Nguyên tối dần, hắn không màng đến ánh mắt đáng thương hay miệng cô không chứa đủ, trực tiếp giữ tóc cô rồi thúc eo về trước.
“Ư…” Lục Minh Nguyệt không lường trước được hắn sẽ thô bạo thế này, mắt cô trợn trắng, hai má phồng lên.
Lục Minh Nguyệt giãy giụa muốn phun ra côn thịt nhưng đầu bị Hàn Phong Nguyên cố định lại. “Tôi sẽ giết nếu cô dám cắn.”
Nước mắt chảy dài trêи khuôn mặt đau khổ của cô. Cô khóc vì đau, vì tức, vì tủi nhục. Mỗi lần làʍ ȶìиɦ cô đều khóc.
Ngược với sự uất ức của cô, hai người đàn ông vẫn giữ thái độ bình thản.
“Lúc nào cũng khóc, sao con nhóc này mít ướt thế.” Hàn Dạ nhìn cô khinh bỉ. “Nín đi.” Anh cấu mạnh vào ʍôиɠ cô, nơi đó nhanh chóng đỏ lên.
Hàn Phong Nguyên luật động ra vào trong khoang miệng ấm nóng của cô. Cái miệng nhỏ này bao lấy nam căn của hắn thật sướиɠ!
Dù đau đớn nhưng huyệt động phía dưới vẫn nhạy cảm, ngày càng tiết ra thật nhiều mật dịch theo ngón tay của Hàn Dạ. Mỗi năm phút, cô lại cao trào một lần. Cứ như vậy, Lục Minh Nguyệt dần thấm mệt, cạn kiệt sức lực.
Người cô nhũn ra, không ngồi nổi nữa, cơ thể xụi lơ ngã xuống bàn. Cô khẩu giao cho ác quỷ đến mỏi miệng nhưng hắn vẫn chưa bắn.
Không biết khi nào mới xong, cô mong chuyện này hãy qua thật nhanh…
“Chưa chơi được gì mà cô đã mệt rồi?” Trêи người cô vẫn còn một chiếc áo hai dây mỏng, Hàn Dạ kéo vạt áo lên đến tận xương quai xanh, bầu ngực sữa ngay lập tức bị phơi bày, nụ hoa tươi thắm đã dựng thẳng, chờ người đến hái.
Anh vân vê một bên ngực, cứ kéo tới kéo lui khiến cô vừa sướиɠ vừa đau.
“Dùng thuốc đi.” Hàn Phong Nguyên không do dự, liền đưa ra quyết định. Cô gái nhỏ nghe mà xanh mặt, gắng gượng ngồi dậy.
Tay cô lần tìm thứ giữa hai chân Hàn Dạ, cô biết nó đã cứng nóng đến phỏng tay. Cô sợ, nhưng nếu không chủ động, cô sẽ phải uống thuốc…
Hai quái vật to lớn sẽ đâm sâu vào cơ thể nhỏ nhắn. Không biết liệu cô gái yếu ớt có sống qua được hết đêm nay không…
LLM.
P/s: Thịt thà chất lượng đây mọi người, lần này siêu siêu chi tiết, kéo dài chắc cũng 1-3 chap nữa 😂
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!