Tổng Tài Công Lược - Chương 6: HM
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
313


Tổng Tài Công Lược


Chương 6: HM


Giản Vi cứ nhìn chằm chằm chằm vào Tống Dạ, đôi mắt vô cùng áp lực, cái tâm thế lúc đầu đâu chẳng thấy chỉ thấy sự gượng gạo và lo sợ bao quanh người cô. Nhưng ngược lại với cô lại là tâm tình thoải mái của vị tổng giám đốc tập đoàn. Một người vui-một người lo khiến cho cả phòng phỏng vấn cũng vừa mừng lại vừa lo. Mừng vì tổng giám đốc lạnh lùng biết cười còn lo vì tai sao anh lại cười?Mà cũng chẳng ai dám hỏi Giản Vi vì sợ làm tổn hại tâm tình của vị tổng giám cao cao tai thượng đang ngồi cười kia. Giản Vi không nhịn được nữa đành là người nói đầu tiên vì cô bắt buộc phải vào được HM càng không muốn thất bại. Cô lên tiếng:
– Các vị tại sao không phỏng vấn tôi? có thể cho tôi phỏng vấn không?
Lúc này Tống Dạ mới thức tỉnh khỏi sự trầm mê và bắt đầu phỏng vấn khiến cả phòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nhưng không ngờ câu đầu tiên anh hỏi lại là:
– Được, vậy cô còn độc thân không?
Câu hỏi đó của Tống Dạ khiến cô ngớ người, chỉ dễ vậy thôi sao:
-ả…hả?
Anh đỏ mặt chẹ miệng, mắt cứ nhìn ra nơi khác :
– Bởi…bởi vì công ty tôi chọn người độc thân để chuyên tâm vào làm việc không lo đến việc gia đình thì sẽ có kết quả tốt…tốt hơn.
Cho dù đã nghĩ ra câu trả lời trước rồi nhưng anh vẫn rất đỏ mặt khi người đối mặt lại là cô. Cảnh tượng ấy y như con sói già biết ngại trước một con cừu trắng. Một trong những người phỏng vấn trong phòng là người đã có vợ, nghe vậy liền có ý kiến. Nhưng khi vừa định mở miệng ra thì gặp ngay ánh mắt sắc bén như dao của anh đã khiến người kia dật bắn mịnh. Anh còn cố tình hỏi một câu nghi ngờ:
– Bạch Lộ, anh có ý kiến gì với câu trả lời của tôi sao?
Miệng anh cười mỉm nhưng đôi mắt anh lại tràn đầy sát khí khiến Bạch Lộ khiếp sợ,trả lời ấp úng:
– Không…không có gì ạ. Chúng…chúng ta phỏng vấn tiếp thôi
-Thực ra thì lúc trước tôi từng có một người bạn trai nhưng mà chúng tôi đã chia tay rồi nên bây giờ tôi đang đọc thân.
-Ừm, tốt
Sau đó cô cũng phỏng vấn như bình thường. Còn Tống Dạ căn bản chẳng hỏi gì mà chỉ ngồi nhìn cô với tâm trạng vui vẻ, cô biết nhưng không để ý cũng chẳng quan tâm mà chỉ chuyên tâm vào phỏng vấn. Cuối cùng cô cũng phỏng vấn xong và ngày mai có thể bước vào HM rồi. Lúc vừa ra khỏi cửa đã gặp ngay Tống Dạ ở cửa. Cô vừa thắc mắc vừa ngại ngùng hỏi:
– À… Ờm sao anh lại ra ?Không phải vẫn còn các thí sinh khác còn chờ phỏng vấn sao?
– Hôm nay tôi chỉ có nhiệm vụ phỏng vấn em thôi.
Giản Vi cũng chẳng thắc mắc, chuyển chủ đề nhanh chóng:
– Vậy tạm biệt anh, hi vọng sau này còn gặp lại.
Thực ra trong tâm cô hi vọng vĩnh viễn đừng gặp lại nữa thì hơn vì không biết từ lúc nào anh ta đã biến thành quái vật trong lòng cô rồi.
– Em yên tâm, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại nhau rất nhiều.
Anh đi lướt qua cô và nói câu đó khiến cô càng thắc mắc mà không kịp hỏi. Ra đến cửa công ty, anh gọi:
– Tiểu A, anh biết làm gì rồi chứ?
Tiểu A nâng kính, 2 mắt sáng lạng:
– Anh yên tâm, thiếu phu nhân cứ giao cho tôi.
Sau khi phỏng vấn xong Giản Vi thấy có chút đói liền định đi ra quán ăn gần đó tìm chút gì lấp bụng không ngờ vừa bước đến quán ăn, quán ăn liền đóng cửa. Rồi không biết từ đâu có một người đưa thức ăn cao cấp đến cho cô. Khi cô định về nhà liền đi bắt xe taxi nhưng vừa giơ tay lên thì tất cả các xe taxi gần đấy đều biến mất nhanh chóng và một chiếc xe cao cấp đến chở cô về… Lê chân về đến nhà cô liền nằm ườn ra giường mệt mỏi. Tiểu Trúc đang nấu ăn liền chạy ra mắng:
– Giản Vi, cậu về đến nhà đã nhảy lên giường rồi, không định ra ăn cơm sao?
– Bánh bao, hôm nay đi phỏng vấn mình không biết là kỳ lạ hay là xui xẻo nữa đây
Tiểu Trúc thắc mắc:
– Cậu thất bại rồi à?
Giản Vi lắc đầu:
– Không có, ngồi xuống đây mình kể cho cậu nghe

10 phút sau

– Là như vậy đó
Tiểu Trúc túm lấy cổ áo Giản Vi mắt tràn đầy hào hứng nói:
– Chắc chắn là thích cậu rồi. Dăm ba mấy cái chuyện kia chắc cũng là anh ta phái đến đó, cậu đúng là may mắn, ôm được người yêu phú soái luôn(phú soái: vừa đẹp vừa giàu)
Giản Vi nghe xong rợn cả người, tuyệt đối cự tuyệt:
– Không thể nào, cả đời mình găp anh ta chưa đầy 2 tiếng sao có thể yêu được chứ.
Tiểu Trúc vẫn không từ bỏ:
– Nhưng dựa vào kinh nhiệm lâu năm của mình đây đích thị là …
Chưa nói hết câu Tiểu Trúc đã bị Giản Vi kéo vào ghế
-Ăn thôi
-Nhưng Khoan
……….
Ngày hôm sau, ngày đầu tiên cô đến công ty. Vừa bước vào cửa văn phòng thì một tràng pháo nổ ngay trước mắt cô. Mọi người đều chen nhau chúc mừng cô. Không hiểu chuyện gì đang sảy ra cô định hỏi nhưng bị Tiểu A chặn họng nói trước:
– Giản Vi cô được thăng lên làm trợ lý tổng giám đốc.
Cô không tin vào tai mình liền hỏi lại:
– Thật sao? Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm mà sao…
Tiểu A miệng cười nham hiểm:
– Hôm qua biểu hiện của cô đã thể hiện rất tốt rồi. Không nói nhiều nữa, bây giờ cô đi theo tôi đến phòng tổng giám đốc
– Vâng
Nghiêm túc là thế nhưng vừa đến cửa phòng tổng giám đốc Tiểu A liền đẩy cô vào:
– Thiếu phu nhân, tạm biệt
– Hả? còn nữa cái gì mà thiếu phu nhân.
Cô còn chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra thì có một tếng người quen thuộc vang lên bên tai:
– Chúc mừng em đã được vào hang cọp.
Cô quay đầu lại đã thấy người đàn ông kỳ lạ hôm qua xuất hiện trước mắt mình. Không tin nổi vào mắt mình nữa cô thốt nên:
– Cái gì?Lẽ nào anh là…
– Thông minh lắm, Tống Dạ – tổng giám đốc HM
Cô há hốc miệng kêu to
– AAAAAAAAAAAA, không thể nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN