Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) - Nghèo khó hạn chế sức tưởng tượng!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
158


Toàn Cầu Cao Võ (Dịch)


Nghèo khó hạn chế sức tưởng tượng!



Cảnh Hồ Viên

Tòa nhà số 6 phòng 101.

Phương Bình về đến nhà, liền nhốt mình trong phòng.

Bên ngoài Phương Viên gõ cửa “Bịch bịch” mấy lần, đều bị Phương Bình cự tuyệt đứng bên ngoài, Phương Viên tức giận rất muốn phá cửa vào trong.

Phương Bình lúc này, không quan tâm Phương Viên có giận hay không. Lúc rút tiền, nếu không phải có vài điều không rõ, Phương Bình đã sớm tìm nơi nào đó để nghiên cứu.

……

Trong phòng.

Một vạn tiền rút được, Phương Bình cầm ở tay trái, tay phải l2 một tờ 10 đồng, đây chính là tài phú của Phương Bình.

Phương Bình lúc này sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, nhưng vẫn còn nghi ngờ.

Chính là lúc rút tiền ở máy ATM, Phương Bình cầm 2000 đồng trong tay, bỗng nhiên thấy hoa mắt

Phương Bình còn nhớ, lúc đó hiện lên ba hàng chữ:

Tài phú: 2000

Khí huyết: 1

Tinh thần: 1

Ba hàng chữ ngắn gọn, cũng rất dễ hiểu, Phương Bình nhất thời nghĩ đến chính là hệ thống. Đối với cái này, Phương Bình không lạ gì, chưa ăn thịt heo đã thấy heo chạy. Phương Bình phát hiện, điều xuất hiện trước mắt mình thật quá đơn giản. Chỉ có vài hàng chữ, không giải thích, không ghi chú, năm nay hệ thống không phát sách hướng dẫn sao? Hay là dây chuyền sản xuất sản phẩm bị lỗi. Hơn nữa xuất hiện bất ngờ, Phương Bình không chút nào chuẩn bị.

Nếu như nói, hôm qua lúc trong phòng thứ này xuất hiện Phương Bình có thể tự nhiện tiếp nhận không hoài nghi, nhưng đã qua một ngày rồi tại sao đột nhiên xuất hiện? Liên quan tài phú con số 2000 này, Phương Bình lúc này đại khái hiểu rõ tình hình một chút.

Để xác nhận con số này có liên quan đến tiền hay không, Phương Bình làm vài lần thử nghiệm tại chỗ. Kết quả không như anh ấy dự đoán, theo số tiền rút ra , trong tầm mắt của anh ấy tiền không ngừng tăng lên. Ngay lúc này, Phương Bình gần như hiểu rõ hàm ý của tài phú. Nhưng thử vài lần, Phương Bình vẫn có một số chỗ không hiểu.

Ví dụ một điểm, hôm qua trên người anh đang có 28 đồng, hiện vẫn dư 10 đồng.

Nhưng tại sao hôm qua không xuất hiện hiện tượng này.

Suy nghĩ một lúc lâu, cộng thêm trong tay còn 10 đồng không bị hệ thống tài phú nhập vào, Phương Bình trong lòng cò thể lý giải.

Đơn giản là —— anh ấy quá nghèo!

Bản thân hệ thống định nghĩa có thể chủ nhân có dưới 100 đồng cơ bản không thống kê, ngược lại người trùng sinh phải có hơn 100 đồng, e rằng hôm qua đã phát hiện ra.

Nhưng Phương Bình nghèo a!

Nếu không phải phải rút tiền báo danh võ khoa, dựa vào tình hình anh ấy hiện nay, ba mẹ một lần cho 100 đồng là không có khả năng, Phương Bình có thể phải rất lâu mới phát hiện ý này.

Hôm qua Phương Bình còn oán trách ông trời hại anh ấy trùng sinh thê thảm đến vậy.

Hôm nay xem ra, trách nhầm ông trời, mấu chốt ở chỗ anh ấy quá nghèo.

“Nghèo đúng là một cái tội!”

Phương Bình ngậm ngùi đại thể hiểu rõ một điểm, trên đời này ngay cả ông trời cũng không coi trọng người nghèo.

Suy nghĩ đến cảm giác của bản thân?

Nếu như không có cơ hội có được 100 đồng, như vậy không phải phí hệ thống?

Đương nhiên khả năng này không lớn lắm.

Đó là điểm nghi ngờ thứ nhất.

Thứ hai trong khi Phương Bình rút tiền lại phát hiện một điểm nữa.

Khi tài phú lên đến 10000 Phương Bình rút thêm tiền nhưng tài phú vẫn không tăng lên!

Thử vài lần, tài phú dừng ở mức 10000 không hề dịch chuyển.

Bởi vì vài dòng chữ, bản thân trong đầu cũng không xuất hiện âm thanh, sách hướng dẫn cũng không có, Phương bình chỉ có cách tự mình phán đoán.

Dựa theo Phương Bình hiểu biết, hôm nay rút ra một vạn đồng, do ba mẹ đưa để báo danh cũng được tính là tiền cá nhân.

Tiền rút sau đó lại chính là tiền của ba mẹ.

Tài phú này trực tiếp thống kê, rất có khả năng thống kê là của cá nhân.

Nếu không, lúc đó Phương Bình lại nghĩ, nếu như chạm vào một ít tiền, có thể thống kê ra tài phú, vây thì bản thân sau này không cần làm gì khác, dứt khoát đến ngân hàng làm, tìm công việc tiếp xúc đến tiền là được.

Dù không đến ngân hàng, trong xã hội này cũng có rất nhiều ngành nghề có liên quan đến tiền, anh ấy hoàn toàn có thể thông qua những công việc này, không ngừng làm tăng lên tài sản của mình, nhưng hiện nay cho dù hiện giời tài sản tăng có kết quả như thế nào vẫn chưa rõ.

Không rõ cũng không sao, Phương Bình biết, khẳng định không phải việc xấu là được.

“Tài sản, thống kê tài sản cá nhân, tuy nhiên chức năng hóa có cao nhưng không thích hợp với hệ thống lỗi thời này, nhưng miễn cưỡng có thể chấp nhận được.

Phương Bình nói một mình, tiếp theo lại nhăn mày, như nói mê: “đơn thuần là tiền, hay còn là hàm chứa những giá trị khác? ví như vàng bạc châu báu”.

Khi ít tiền, thống kê tiền mặt không có sao, nhưng tiền nhiều lên, không thể toàn tiền mặt.”

Còn nữa, không lẽ mỗi lần tiền của tăng lên, đều phải tự mình tiếp xúc mới được.

Nhưng xã hội bây giờ, có cổ phiếu, có tiền điện tử.

Những cái này đều là tài sản vô hình, muốn chạm cũng không chạm được.

Phương Bình có chút tiếc nuối, vì nghèo túng dẫn đến anh ấy hiện giờ không thể đưa ra phán đoán.

Nếu như hiện tại nản thân có ít vàng bạc châu báu, cổ phiếu có giá trị, thì có thể làm thử, những điều này đành phải đợi đến khi cho phép thì mới có thể thử.

“Quả thật nghèo túng làm hạn chế sức tưởng tượng của tôi…..”

Có chút lấy làm tiếc, Phương Bình cũng không vội đi chứng minh những cái này, việc sớm muộn thôi.

Ngoài hai điều nghi ngờ anh ấy đã đưa ra phán đoán, Phương Bình còn suy nghĩ đến một điểm.

Đó chính là thống kê tài phú, là chỉ tính riêng tài sản hay cộng thêm trách nhiệm.

Nghe ra có chút mâu thuẫn, nhưng có liên hệ đến Phương Bình sau này, tiếp theo có thể phải làm một số hành động.

Lần này một vạn do ba mẹ cho, sẽ không thu lại.

Nhưng nếu không phải là tiền tự mình kiếm, nếu là tiền mình mượn, có tính là tiền của mình không?.

Còn nữa số tiền này sau khi nộp báo thi xong, giá trị tài phú có bị trừ đi không.?

Có tiền tất nhiên phải xài, điều này là đương nhiên.

Nếu như dùng tiền, giá trị tài phú này bị trừ đi, vậy Phương Bình muốn gom lại giá trị tài phú, tiếp theo chỉ có thể làm thần tài giữa của.

Nhiều vấn đề quá, vì điều kiện khó khăn, Phương Bình tạm thời không có đáp án chính xác, chỉ có thể đợi sau này.

Mà làm cho Phương Bình quan tâm nhiều nhất là hai thứ khí huyết và tinh thần.

Trên thực tế, Phương Bình đã đoán ra được vài điều.

Hai từ khí huyết và tinh thần, hôm qua lên mạng nhìn thấy không phải một hai lần.

Võ gia hiện đại, số lượng tuy không nhiều nhưng cũng không ít.

Cộng thêm tin tức phát triển, trên mạng có vài thứ lưu truyền lại.

Cho dù là đại chúng bình thường cũng có thể hiểu, khí huyết và tinh thần là cơ sở của võ gia.

Võ gia bậc thấp không quá chú trọng đến tinh thần.

Trên mạng có nhiều bình luận cho rằng đặc biệt cấp cường giả tông sư khác biệt với các võ gia cấp độ thấp ở tinh thần.

Nhưng cách biệt này Phương Bình có chút xa, đối với võ gia cấp thấp mà nói, chủ yếu là nói đến khí huyết.

Khí huyết đủ, trừ bá bệnh!

Dù sao trong thế giới trước đây của Phương Bình, khí huyết thường được vận dụng trong dưỡng sinh của đông y, dưỡng chính là dưỡng khí huyết.

Người đầy đủ khí huyết, sức khỏe cường tráng hơn những người khác.

Những thứ bồi bổ, cũng chính là bổ khí huyết.

Đối với võ gia đối với những người chuẩn bị trở thành võ gia mà nói, khí huyết đầy đủ không nhất định là võ gia, nhưng võ gia nhất định khí huyết phải đầy đủ.

Luyện võ không phải ngửi thiền so với đạo gia có rất nhiều khác biệt.

Võ gia chính là người bình thường luyện tập đạt đến cấp độ, đột phá cảnh giới của người bình thường, đây mới chính là nguồn gốc của võ gia.

Chờ đến khi đầy đủ khí huyết, sức khỏe dồi dào, trải qua tiêu hao, đây mới chính là cơ sở của một sức khỏe cường tráng.

“Cũng chính là nói gia tăng khí huyết, có làm giúp tôi trở thành võ gia dễ dàng hơn”.

Sau khi trở thành võ gia, cũng rất dễ dàng thích ứng với việc luyện tập, từng bước từng bước đột phá lên cao…….”

Phương Bình lẩm bẩm một mình, tự hỏi tự trả lời: “Tỷ lệ hoán đổi là bao nhiêu?”

Một đổi một, Phương Bình không nghĩ đến.

Như hôm nay trị số khí huyết và tinh thần đều là 1.

Nếu như một đổi 1, không phải một đồng có thể tăng khí huyết bản thân cao hơn người thường một bậc.

“Vậy thì làm thế nào để tiến hành hoán đổi?”

Phương Bình có chút bất lực nói: “Dù thế nào cũng cho một sách hướng dẫn, tự mình lần mò phiền phức quá.

Phương Bình lúc này chỉ cần tập trung suy nghĩ, thì có thể nhìn thấy được trong ánh mắt mấy hàng số.

Nhìn chắm chằm các con số một hồi, Phương thử dò xét nói:

“Hệ thống, hệ thống cho ta thêm điểm khí huyết?”

Không hề có động tĩnh!

“Đại gia hệ thống, con dùng trị số tài phú đổi khí huyết?”

“……”

“Đại thần, đại gia, còn sống không? Trả lời đi?”

“……”

“Vừng ơi mở ra?”

“……”

“Úm ba la xì bùa?”

“……”

“Tam Thanh tại thượng, Nam mô a di đà phật? Thượng đế ở trên………”

“Đại gia!”

Thử một hồi, ba hàng số không nhúc nhích, Phương Bình cuối cùng nản lỏng, xem ra mấy cái này không liên quan.”

Suy nghĩ một lát, Phương Bình lại nhìn chằm chằm mấy con số, nhìn phía sau xem mình có bỏ sót” +”.

Không sai, vẫn không có.

Lần này làm Phương Bình đau đầu đây, hoàn hoàn không biết dùng, không phải hư rồi chứ?

Ý đùa này rốt cục có đáng tin không?

Trong lòng âm thầm oán trách, người cho một lần đúng thì tốt biết bao, bây giờ lên không được xuống không xong, có suy nghĩ đến cảm giác của ta không?

“Thêm điểm khí huyết, không cho đánh chết người!”

Phương Bình nhìn chằm chằm trong tầm mắt mấy hành chữ nhỏ, thuận miệng nói một câu, không nghĩ tới dứt lời, con số trước mắt tự dưng biến đổi.”

Tài phú: 0

Khí huyết:1.1

Tinh thần: 1

“ ……”

“Con em nó!”

Phương Bình trong nháy mắt trợn tròn, còn có thao tác này?

Trò chơi này còn phải uy hiếp mới được?

Trợn mắt hốc mồm cùng lúc toàn thân Phương Bình cũng không được tự nhiên bắt đầu chuyển động.

Nhưng rất nhanh, cái này tự nhiên biến mất.

Phương Bình thở dài, đột nhiên cả người nhẹ đi.

Phải nói là cảm nhận như bệnh nhân hen suyễn không hen suyễn thiếu máu không thiếu máu.

Nói khoa trương một chút, giống như lực hút trái đất biến nhỏ lại, tuy cảm giác này không rõ ràng lắm.

“Thoải mái!”

Chỉ tăng 0.1 khí huyết thô, Phương Bình cảm giác thoải mái hơn đại bảo kiếm.

Nhưng loại cảm thoải mái này so với cảm giác cùng con trai làm xong việc thời gian kéo dài không dài, rất nhanh liền mất đi.

Mất thì mất, Phương Bình vẫn cảm giác mơ hồ thân thể mình khỏe hơn một chút, bản thân hiểu rõ nhất, thân thể trong chớp mắt thay đổi, bản thân khẳng định có thể cảm nhận được.

Nhưng thấy tài phú thành 0, Phương Bình lông mày lập tức nhăn lại!

Biết chuyển đổi khẳng định tỷ lệ không cao, nhưng 100000:1 thí quá lố đi.

10000 tài phú đổi lấy 0.1 khí huyết, bản thân không thành nổi siêu nhân, cùng lắm nhiều hơn người bình thường một ít.

Vậy muốn có tiêu chuẩn khí huyết của võ gia, phải mất bao nhiêu tài phú mới được.

Nghĩ đến đây, Phương Bình nhìn về bàn đọc sách, tờ phiếu đỏ vẫn còn, Phương Bình nhẹ người, vẫn còn tốt vẫn chưa phải tình huống xấu nhất.

Nếu tài phú tiêu hao, tiền cũng mất, tiếp theo không biết ăn nói với ba mẹ như thế nào.

Lấy tiền cầm chặt trong tay, Phương Bình lần nữa tần tư

Xem ra, tiếp theo phải nỗ lực kiếm tiền, hiển nhiên muốn thi đậu võ khoa trở thành võ gia, trước tiên phương pháp dễ nhất là dùng tài phú đổi lấy khí huyết.

Hơn nữa không nói đến những cái này, đậu võ khoa, muốn thành võ gia mạnh nhất thiết phải bỏ tiền mua tài nguyên mới được.

Nói cách khác, tất cả phải cần có tiền.

Quả nhiên người nghèo không có tư cách lớn mạnh, đây là buộc mình tìm cách kiếm tiền.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN