Tôi Chưa Từng Biết Yêu - Chương 33 - Chương 31
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
63


Tôi Chưa Từng Biết Yêu


Chương 33 - Chương 31



Thời tiết càng ngày càng lạnh, người đến nhà tắm xếp hàng cũng càng ngày càng nhiều.

Lâm Tây và Phó Tiểu Phương ôm quần áo khăn lông và chậu rửa mặt, xếp hàng trong gió lạnh thấu xương.

Lâm Tây thấy Phó Tiểu Phương vẫn luôn run lập cập, nhịn không được cười nhạo: Đã sớm nói cậu mặc quần dài, cậu cứ không mặc.

Phó Tiểu Phương tức giận liếc cô: Nếu chân mình cũng thon dài như như cậu, mình cũng mặc quần dài để khoe rồi!

Vì đẹp, không sợ đông lạnh. Lâm Tây dương dương đắc ý quơ quơ cặp đùi của bản thân, Dù sao mình không lạnh, quần dài chính là tốt.

Phó Tiểu Phương bị cô làm tức giận đến mức muốn Quyết đấu , Lâm Tây đột nhiên gào khóc một câu.

Lâm Minh Vũ – –

Lâm Minh Vũ đau buồn ôm máy tính, đi lại vội vàng, vốn đã đi ngang qua hàng dài nhà tắm nữ, nghe thấy giọng Lâm Tây, lại dừng bước quay trở lại.

Ở nhà tắm nữ sinh đều mặc áo ngủ bằng vải gai, dép lê đến tắm rửa, Lâm Minh Vũ ngại đứng đợi lâu, hỏi lâm tây: Chuyện gì?

Anh đi đâu vậy?

Lâm Minh Vũ vừa thấy có người hỏi, khổ đại cừu thâm đều bày ra hết trên mặt: Đi sửa máy tính, máy bị người ta phá.

Bị phá? Lâm Tây một mặt hoài nghi: hay lại lên web đen nên bị dính virus?

Đi đi! Lâm Minh Vũ vụng liếc trộm Phó Tiểu Phương một cái, rất nghiêm túc mà giải thích: Vô tình tìm được bí mật của người khác, người khác thẹn quá thành giận, giết người diệt khẩu, tịch thu công cụ.

Trò gì vậy! Lâm Tây phất phất tay: Đi đi, đi sửa máy đi!

Lâm Minh Vũ đi thật xa, còn không ngừng quay đầu, liếc mắt đưa tình về phía Lâm Tây và Phó Tiểu Phương, Phó Tiểu Phương cau mày, một mặt ghét bỏ kéo kéo cổ tay áo Lâm Tây: Lâm Tây, mắt anh cậu bị rút gân sao? Một người đầu trọc lóc mà lại nháy mắt đá mắt, nhìn thật dữ tợn mà!

Lâm Tây nhìn cũng lười nhìn anh: Đầu óc anh ấy mới bị rút gân.

*****

Thập đại ca sĩ ngày càng tới gần, biểu diễn và dự thi đều phải đi vào sân khấu tập luyện, Lâm Tây và mấy nhân viên cùng nhau đi làm quen hội trường. Phóng tầm mắt cả hội trường tất cả đều là người, trước sân khấu đều sếp đầy vật dụng, Lâm Tây lúc này mới phát hiện thì ra hoạt động lần này lại long trọng đến như vậy. Trách không được tổ chức đêm giao thừa ba mốt tháng mười hai, vẫn có nhiều người đến báo danh tham gia như vậy.

Khách quý biểu diễn, chủ lực là người của ‘Hội nhiệt âm’ và ‘Hội nhiệt vũ’, đang tập luyện trên sân khấu là ‘Hội nhiệt vũ’.

Thời điểm Lâm Tây đi vào, trên dàn loa đang truyền phát ca khúc cảu DBSK , tuy rằng là tiếng Hàn, nhưng Lâm Tây vẫn có thể ngâm nga theo vài câu.

Ngẩng đầu, năm chàng trai trẻ trung đầy sức sống, đang biến hóa nhảy theo tiết tấu của bài hát, đó là một loại sức mạnh của nhịp điệu, là thứ để hormone thanh niên bộc ra mạnh mẽ nhất.

Nhất là giữa những người con trai này, trên thân mặc một bộ áo bóng chày đen tắng, phái dưới là quần cao bồi phá cách kết hợp, trên cổ tay quấn vài vòng khăn vải, mỗi một lần vung tay, đều có một loại lực và mỹ cảm.

Lâm Tây vừa đi đến dưới sân khấu, âm nhạc vừa vặn dừng lại, mấy đứa con trai nhảy ra động tác cuối cùng dừng hình ảnh POSE, trường hợp nhiệt lực bắn ra bốn phía. mọi người đi ngang qua dưới đài đều dừng bước lại vỗ tay, lâm tây cũng không ngoại lệ.

Nè, Lâm Tây.

Cậu trai đứng giữa sân khấu khẽ chống tay, phốc một cái, đã nhảy xuống sân khấu. Đi thẳng đến trước mắt Lâm Tây, lâm tây mới phát hiện, vừa rồi nhân vật trung tâm làm cô có chút kinh diễm, cư nhiên là Hàn Sâm cái người đầu tóc bù xù không giống ai.

Nhất thời lại có chút phản ứng không kịp, lời nói khích lệ cũng có chút cà lăm: Cậu… Cậu còn múa rất giỏi.

Hàn Sâm tùy tiện dùng cánh tay ôm lấy cổ Lâm Tây, một mặt đắc ý: Bị mê hoặc rồi sao!

Hàn Sâm này dáng vẻ thập phần tự kỷ say mê, nháy mắt làm Lâm Tây thanh tỉnh lại. Cô không lưu tình chút nào dùng ngón tay chọc chọc xương sườn Hàn Sâm, cậu ta lập tức giống nhau con khỉ bị rút gân nhảy ra xa.

Lại động tay động chân, không khách khí với cậu. Lâm Tây cảnh cáo.

Lâm Tây đi đến chỗ đội hậu cần, Hàn Sâm luôn luôn đi sau lưng cô: “Cậu làm trong đội lễ nghi sao? Có phải phải mặc sườn xám xẻ cao này không? Hàn Sâm suy nghĩ môt chút thì một mặt bá đạo nói: Tôi cảnh cáo cậu, Lâm Tây, không cho mặc cái loại quần áo này.

Mặc kệ cậu. Lâm Tây quay đầu chỉ vào Hàn Sâm: Đừng làm trở ngại tôi, tôi phải tập luyện rồi.

Lâm Tây đang muốn đi, lại một người đáng ghét xuất hiện trong tầm mắt Lâm Tây – – Tiết Sênh dật.

Hắn ta vẫn ăn mặc rất ít như trước, thoạt nhìn rất đơn bạc, hoàn toàn bất đồng với người cơ bắp như Hàn Sâm. Hắn ta chậm rãi thong thả bước tới, nói chuyện chậm rãi: Thế nào còn ở đây? Chờ cậu rất lâu rồi đó.

Nói xong, định nắm lấy tay Lâm Tây, bị Hàn Sâm hung ác ngăn lại.

Dáng người Hàn Sâm cao lớn, trực tiếp đứng ở phía trước Lâm Tây, quẳng ra một câu với Tiết Sênh Dật: Động tay động chân với ai vậy?

Tiết Sênh Dật một chút cũng không bị uy hiếp Hàn Sâm: Cậu ấy là của tôi.

Thúi lắm! Hàn Sâm lập tức nhốt chặt Lâm Tây, tuyên thệ chủ quyền: Cậu ấy là cô gái của ông đây!

Tiết Sênh Dật nhìn lâm tây một cái, lại nhìn Hàn Sâm một cái, ý vị thâm trường cười: Cậu nghĩ người nào vậy, cậu ấy làm nghi thức chung với tôi.

Lâm Tây bị Hàn Sâm kéo đâu đến phát giận: … Hàn Sâm, cậu bị bệnh thần kinh hả!

*****

Ăn vài ngày cháo loãng, tâm tình buồn bực huấn luyện vài ngày, nghiêm túc học tiếng Anh vài ngày. Lợi rốt cục đã giảm sưng, bác sĩ tính thời gian rất chính xác.

Lâm Tây lấy giấy hẹn và thẻ học sinh, chuẩn bị đi nhổ răng khôn.

Gọi cho Lâm Minh Vũ, rõ ràng đã đồng ý rồi, kết quả Lâm Tây đợi một hồi lâu, chờ dưới lầu thế nhưng lại là Giang Tục.

Anh vẫn như trước là một thân áo bành tô đen, áo lông màu xám, phối hợp đơn giản, trang phục tối sắc nổi bật lên gương mặt như họa của anh, dáng người trác tuyệt. Anh lạnh nhạt đứng dưới hàng cây già của phòng ký

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN