Trọng Sinh Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện: Nhân Sinh Mệnh
Quyển 1: Chương 5: Nam chính lên sàn rồi nha!
– Một con người không ngờ cậu ta lại dám tới đây.
Thấy vị thiếu niên mặc y phục trắng đang ở ma vực, Dương Lục Thần không khỏi nghi hoặc
– Vẫn còn sống.
Đúng là ở một nơi dày đặc ma khí như thế này mà vị thiếu niên này vẫn có thể sống được đúng là không hổ là nam chính mà.
– Ngươi định làm gì với tên đó.
– Tất nhiên là mang về rồi.
Nghe vậy Mạc Tử Ân không chần chừ đáp.
– Vậy nếu mang theo tên này thì không thể đi tiếp.
– Không thể đi tiếp thì về, bây giờ về thì còn kịp đại hội đó.
Nói xong Mạc Tử Ân cõng vị thiếu niên kia đi ra khỏi ma vực. Nơi này quá nhiều ma khí nếu còn ở lại thì chắc nam chính sẽ chết luôn mất. Về đến Thiên Sơn Các, thấy Mạc Tử Ân về Lạc Từ Ninh lập tức bẩm báo:
– Sư phụ, ba ngày trước có ma tộc xâm nhập.
– Được rồi, người mang người này về phòng ta. Còn chuyện về ma tộc thì lát ta tới chỗ tông chủ rồi nói sau.
Lạc Từ Ninh vâng lời mang vị thiếu kia vào phòng của Mạc Tử Ân.
– Dương sư đệ, đệ có thể đến chỗ của tông chủ trước.
Nhưng Mạc Tử Ân vừa nói thì đã không thấy bóng dáng Dương Lục Thần đâu, có lẽ là đi trước rồi. Bước vào phòng Mạc Tử Ân liền ngồi lên giường vận linh khí để thanh tẩy ma khí trong người của vị thiếu niên kia. Dòng linh khí ấm áp kia truyền vào người thiếu niên chẳng mấy chốc ma khí đã được thanh tẩy sạch sẽ nhưng hắn thấy có thứ gì đó hắn không thanh tẩy được. Rất nhanh Mạc Tử Ân liền đặt thiếu niên kia nằm xuống rồi bước ra khỏi phòng.
– Khuynh Du đâu?
– Vũ sư huynh nói rằng có việc nên tới Thanh Phong Các rồi ạ.
– Thanh Phong Các sao? Có nói bao giời quay lại không?
– Không ạ.
Thanh Phong Các? Hình như trong nguyên tác thì Vũ Khuynh Du với Lương Phương Khuynh của Thanh Phong Các từng là bằng hữu tốt đi.
– Được rồi ta sẽ tới chỗ tông chủ một chuyến, ngươi ở lại chăm sóc người ở trong phòng ta
– Vâng.
Mạc Tử Ân liền một mạch tới chỗ Liễu An, thấy Mạc Tử Ân tới Liễu An cao hứng nói:
– Mạc sư đệ, đệ đến rồi nha.
Mạc Tử Ân liền ngồi vào ghế uống ít trà, chậc thật là mệt mỏi hắn lại bị lạc trời mãi mới thấy đường.
– Sư đệ, độc trong người đệ chưa áp chế được sao.
Thấy Mạc Tử Ân từ lúc bước vào thì mệt mỏi thì lo lắng hỏi
– Không có gì đâu, huynh vừa vào cung à.
– Ừ, trong cung ta thấy rất lạ dường như ở đó có ma khí cứ như là ma tộc đang ở đó.
– Sư huynh, Dương sư đệ không tới sao?
– Có đệ ấy vừa tới nhưng vừa về rồi, sao đệ tới ma vực chưa.
Nghe tới ma vực Mạc Tử Ân liền mang thứ mà hắn lấy được ở ma vực đưa cho Liễu An
– Ma khí quá nặng đệ không thể tiến vào thêm nữa
– Hắc Long Cốt sao?
– Sư huynh đại hội lần này đệ không tham gia đâu.
– Sao đệ không tham gia?
– Đệ chọn được tử rồi.
– Ừ, người đệ chọn chắc chắn không tầm thường rồi. Nhưng đệ vẫn phải tham gia để chọn thêm nội đệ tử, Được rồi, đệ về nghỉ ngơi đi.
Mạc Tử Ân bước ra khỏi phòng thì hệ thống đột nhiên nói:
– Chúc Mừng, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ chính. Nhận được 20 điểm võ công, 5 điểm chỉ số ngầu và chỉ số hoàn thành nhiệm vụ thường tình Thần môn là 1/20.
Nghe vậy thì Mạc Tử Ân ngạc nhiên
– 1/20 sao?
– Nhiệm vụ tiếp theo: Đại hội tuyển chọn đệ tử các phái.
Vừa về đến Thiên Sơn Các, Lạc Từ Ninh chạy ra nói:
– Sư phụ.
– Hắn tỉnh chưa?
– Thưa sư phụ, chưa ạ.
– Được rồi, ngươi tới chỗ Dương sư thúc đón Uyển nhi về đi.
– Vâng.
Dù sao thì cũng tối rồi, thôi về phòng nghỉ đi cho lành. Bước vào phòng Mạc Tử Ân thắp một cây đèn dầu ở trên bàn rồi lấy một quyển sách được đặt trên bàn đọc. Sách thời này đúng là khó hiểu mà, trong lúc Mạc Tử Ân đang đọc sách thì người nằm trên giường từ từ mở mắt. Hắn bước xuống giường thấy Mạc Tử Ân đang ngồi trên ghế tay tựa đầu đọc sách, nghe thấy tiếng động Mạc Tử Ân quay sang thấy thiếu niên kia đã tỉnh thì nói:
– Ngươi tỉnh rồi sao? Ngươi thấy thế nào rồi?
Vị thiếu kia nhìn xung quanh phòng rồi nhìn Mạc Tử Ân
– Đây là đâu?
– Hả, à đây là Thiên Sơn Các.
– Thiên Sơn Các, sao ta lại ở đây?
– Lúc ta tới ma vực thì thấy ngươi đang nằm dưới đất bị ma khí bao bọc, thứ này chắc hẳn của ngươi nhỉ?
Nhìn khối ngọc bội xanh ngọc đang nằm trong tay Mạc Tử Ân thì đi nhanh tới dựt lại
– Cảm ơn ngươi.
Cái này gọi la phản ứng có điều kiện nhỉ.
-Không có gì, ngươi có thể ở đây dưỡng thương. À đúng rồi, ngươi có đói không. Ngươi ngủ lâu như vậy để ta lấy gì đó cho ngươi ăn, ngươi cứ nghỉ ngơi đi.
Mạc Tử Ân vừa ra khỏi phòng thì thấy Lạc Từ Ninh cùng Lạc Thương Uyển đang tiến đến. Thấy Mạc Tử Ân, Lạc Thương Uyển liền chạy đến ôm lấy Mạc Tử Ân
– Sư phụ.
– Uyển nhi, ta có chuyện muốn nhờ con.
– Sư phụ cứ nói đi ạ.
Mạc Tử Ân ngượng ngùng nói:
– Cái kia con có biết nấu ăn không.
Mạc Tử Ân đúng là có biết nấu nhưng rất dở nên không dám thử sức nên mới nhờ tiểu mỹ nhân này
– Có ạ.
– Vậy con làm giúp vi sư nha.
– Vâng, sư huynh xuống bếp phụ ta một tay đi.
Nói xong liền kéo Lạc Từ Ninh xuống bếp. Làm sao bây giờ nam chính đang ngay trong kia nha hắn sợ đi sai một bước là phải vẫy tay bái bai với cuộc sống an nhàn này rồi, cơ mà hắn chưa muốn chết đâu. Loay hoay mãi cuối cùng Mạc Tử Ân vẫn quay về phòng. Thấy Mạc Tử Ân bước vào phòng, vị thiếu niên kia chỉ nhìn về phía hắn khiến Mạc Tử Ân chột dạ vô cùng. Mà khoan hắn có làm gì có lỗi với đời đâu mà phải chột dạ chứ. Cuối cùng vẫn là Mạc Tử Ân mở lời trước
– Ngươi tên gì vậy?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!